Tại Lâm Thiên Điện, điện ẩn chữ Huyền, bên trong căn phòng nhỏ dành riêng cho Bạch Trạch.
Hai thân ảnh đang đi qua đi lại, thỉnh thoảng lại lướt qua, bước chân không ngừng chút nào, phản ánh nội tâm hơi có một chút bất an của hai người kia.
Bạch Trạch đột nhiên dừng bước, quay người nhìn Đạo Nhân Giấy mới bay ra từ ống tay áo của y, thấp giọng hỏi: "Thuỷ Thần đại nhân, có chắc chắn là Côn Bằng phái người đưa tin?"
"Tám chín phần mười...đại trận che trời của Bạch tiên sinh có tác dụng ở đây hay không?"
"Bần đạo vẫn là có một chút bản lĩnh ấy." Bạch Trạch trầm giọng nói một câu, lại thận trọng nói: "Chỉ cần không cảm giác được rõ ràng lực lượng Thiên Đạo, nơi đây hẳn là sẽ không bị giám sát đến."
Lý Trường Thọ gật gật đầu, cân nhắc lời nói, trầm giọng nói: "Bên trong nhẫn ngọc Côn Bằng có đồ vật Thiên Đạo cấm kỵ, ta ngay cả Bạch tiên sinh ngươi cũng đều chưa từng nói, Thái Thanh lão sư còn giúp ta che đậy việc này. Ngoại trừ ta cùng với Thái Thanh lão sư, xác nhận là ai cũng không biết. Thiên Ma kia cung phụng một bóng đen, cùng với "mâu thân" của Thiên Ma, có ý đồ trà trộn vào bên trong Độ Tiên Môn, gặp nhau với ta, hỏi ta có hay không muốn xem càng nhiều chuyện cấm kỵ Thiên Đạo."
Bạch Trạch vội hỏi: "Chuyện cấm kỵ Thiên Đạo...Thuỷ Thần đại nhân đã nhìn thấy?"
"Làm sao có thể, không thể!" Lý Trường Thọ hơi chớp mắt đối với Bạch Trạch, lại chắp tay một cái đối với không trung, cất cao giọng nói: "Bần đạo làm việc cho Thiên Đình, làm việc cho Thiên Đạo, đương nhiên sẽ không đụng vào Thiên Đạo cấm kỵ! Theo như những gì Bạch tiên sinh hiểu về ta, ta là người bất ổn như vậy sao?"
Bạch Trạch lập tức giơ ngón tay cái lên, khen: "Người tiên phong Thiên Đạo, người ủng hộ chính nghĩa, bần đạo tất nhiên là tin tưởng Thuỷ Thần đại nhân."
Sau đó hai người liếc nhìn nhau, ngửa đầu cười to một hồi.
"Bạch tiên sinh nghĩ xem, kế tiếp nên xử trí như thế nào?"
Lý Trường Thọ ngồi trở lại chiếc ghế bành duy nhất ở đây, Bạch Trạch cũng đi đến bên cạnh, lấy ra một băng ghế đá, ngồi ở bên người Lý Trường Thọ.
"Ài, Côn Bằng quả nhiên là mối họa lớn!" Bạch Trạch thở dài: "Sau khi trở về từ Hỗn Độn Hải, tâm thần của bần đạo có một chút không tập trung, không thể ngủ lâu, trong lòng cực kỳ bất an. Đương nhiên, cũng không có chậm trễ rất nhiều công việc của Lâm Thiên Điện. Thân thể Côn Bằng sau khi lột xác bị hủy ở trong tay Thuỷ Thần, bần đạo vốn còn cảm thấy, Côn Bằng này có thù tất báo, chỉ sợ là sẽ không nhịn được cơn giận này, lại cho rằng Côn Bằng vốn là muốn lợi dụng kế hoạch giả chết tránh né Thánh Nhân truy sát, hẳn là sẽ không lại tới gần Hồng Hoang. Vạn lần chưa từng nghĩ tới, gã lại còn có tính kế như vậy. Vậy, Giáo Chủ Tiệt Giáo lão gia..."
"Tam sư thúc đương nhiên sẽ không có liên hệ gì cùng với Côn Bằng!" Lý Trường Thọ nói: "Côn Bằng tìm ta, các loại tính kế có khả năng, có thể là muốn mê hoặc ta hợp tác cùng với gã. Bất kể như thế nào, Côn Bằng là hạng người cực ác, ta quả quyết sẽ không có nửa điểm liên hệ cùng với gã. Cho dù Thiên Đạo cố ý để Côn Bằng trở về thiên địa, lúc nên đứng ra phản đối, ta đương nhiên sẽ không im lặng không nói. Đây là đại địch Nhân Tộc, nhất định không thể để cho gã lại gây hoạ cho trần thế."
Bạch Trạch trầm ngâm vài tiếng, lại hỏi: "Có khả năng hay không, Côn Bằng có quan hệ cùng với Thiên Đạo cấm kỵ?"
Lý Trường Thọ cẩn thận ngẫm nghĩ, trong đáy lòng toát ra một cái ý nghĩ hơi hoang đường.
Côn Bằng, là tọa kỵ hoặc là thủ hạ của Lãng tiền bối?
Nếu là như thế, vừa vặn đối ứng với câu nói kia của Nữ Oa Thánh Nhân "y đã từng thao túng Vu Yêu đại chiến phía sau màn ".
Nhưng việc này...có khả năng sao?
Mặc dù Lý Trường Thọ cũng không cảm thấy Lãng tiền bối là "Người tốt", nhưng thủy chung là đồng hương của chính mình, và có vẻ như Lãng tiền bối đã sống trong một thời đại tương tự với hắn, trong đáy lòng có chút không quá có thể tiếp nhận Lãng tiền bối và Côn Bằng làm việc cùng nhau.
Lý Trường Thọ ngồi ở kia suy tư một hồi, rất nhanh liền lắc đầu cười khẽ.
Mà thôi, việc này vẫn là nên đi hỏi một chút, người chứng kiến có thể mở miệng duy nhất bây giờ đi.
Lý Trường Thọ nói: "Bạch tiên sinh, làm phiền ngươi một việc."
"Thuỷ Thần đại nhân cứ việc phân phó."
"Dùng chữ kí của ta, viết hai phần tấu biểu, sau đó giao cho cỗ Đạo Nhân Giấy này của ta. Phần tấu biểu thứ nhất, chỉnh lý tội trạng của Yêu Sư Côn Bằng Yêu Đình Thượng Cổ, phân rõ từng tội trạng, nhớ ghi rõ nội dung gã giết hại sinh linh."
"Vâng." Bạch Trạch cúi đầu đáp ứng.
Lý Trường Thọ ngẫm nghĩ, nhân tiện nói: "Phần tấu biểu thứ hai, là liên quan tới sự tình Luyện Khí Sĩ thanh tra vực ngoại thiên ma các nơi, nhất là tại rìa ba ngàn thế giới. Bạch tiên sinh soạn ra chương trình đại khái là được, việc này chúng ta không cần không phải đi làm, cho thấy thái độ là được."
"Thuỷ Thần yên tâm, thuộc hạ sẽ lâp tức viết."
Lý Trường Thọ chậm rãi gật đầu, Đạo Nhân Giấy nhắm hai mắt lại, bản thể ở trên Tiểu Quỳnh Phong "tỉnh lại".
Không quan tâm đến việc nghiên cứu ứng dụng cắt miếng tâm ma trên lực lượng nguyên thần, cùng với tầm quan trọng của phương pháp này đối với việc cải tiến hệ thống Đạo Nhân Giấy, Lý Trường Thọ lập tức đi đến bên cạnh hồ.
Côn Bằng, bút ký Lãng tiền bối, Thiên Đạo chỉ dẫn...
Đây mới là đại sự, đại sự quan hệ đến tính mạng của chính mình lúc này, Lý Trường Thọ thật sự không có cách nào an nhàn.
Tiên thức quét mắt nhìn về phương hướng nhà tranh, phát hiện ra Linh Nga đang đả tọa tu hành ở bên trong một đống bảo quang vờn quanh, ngẫm nghĩ, Lý Trường Thọ cũng không kinh động nàng, mở ra tầng tầng trận pháp trên Tiểu Quỳnh Phong, để lại một tờ giấy, thân hình liền lặng yên trở về Thái Bạch Điện.
Đi bái kiến Nữ Oa Thánh Nhân, tất nhiên là phải bản thể đi tới, nếu không sẽ không thể thừa nhận thần thông "dừng lại" kia.
Mời Tháp đại gia đến, gọi Kim Bằng, Lý Trường Thọ hóa thành một vị thanh niên đạo sĩ, đi theo Kim Bằng ra khỏi Đông Thiên Môn, bay ra khỏi Thiên Môn.
Lối vào Thánh Mẫu Cung ẩn ở bên trong hư không, Lý Trường Thọ đi mấy lần, cũng coi như thăm dò được phương vị đại khái.
Đi đến phụ cận Thánh Mẫu Cung, lối vào đã xuất hiện tiên quang sương mù mờ mịt, bốn vị tiên tử thanh tú xách theo đèn cung đình, lẵng hoa bay ra, hạ thấp người hành lễ đối với Kim Bằng cùng với Lý Trường Thọ.
"Bái kiến Thái Bạch Tinh Quân."
Lý Trường Thọ đi ra từ phía sau Kim Bằng, duy trì khuôn mặt thanh niên đạo sĩ như vậy, chắp tay một cái đối với bốn vị tiên tử.
"Tiểu thần cầu kiến Thánh Mẫu nương nương đại đức nhân từ, còn xin mấy vị tiên tử thông báo thay."
Bốn vị tiên tử cười nhẹ nhàng, một người nói: "Tinh Quân không cần quá đa lễ đối với chúng ta, nương nương đã từng nói, ngài vô luận tới lúc nào, liền có thể đi vào bái kiến, mời ngài đi theo chúng ta."
Trong khi nói, bốn vị tiên tử đã là ngưng ra thuyền mây, mời Lý Trường Thọ cùng với Kim Bằng tiến về phía trước.