Ra khỏi động phủ, Dương Tiễn lại quay đầu liếc nhìn Dương Thiền, điểm ra một đạo tiên lực, làm nàng ngủ càng an ổn hơn một ít.
Dương Tiễn chủ động đi đến động phủ của Ngọc Đỉnh Chân Nhân, Thái Ất Chân Nhân cùng với Lý Trường Thọ tất nhiên là đã sớm trốn đi, nhìn chăm chú vào Dương Tiễn quỳ sát lễ bái ở trước mặt Ngọc Đỉnh, nói ra ý định của mình.
Ngọc Đỉnh Chân Nhân cũng không gây khó dễ, bày ra bộ dáng đã sớm biết Dương Tiễn sẽ làm ra quyết định như vậy, đặt hai cái nhẫn ở trong lòng ngực Dương Tiễn, nói một câu: "Mọi thứ đừng có cậy mạnh, vi sư tự nhiên sẽ đứng phía sau ngươi."
Vành mắt của Dương Tiễn có một chút phiếm hồng, nhưng cũng không nhiều lời, dập đầu ba cái đối với Ngọc Đỉnh Chân Nhân, trịnh trọng bỏ chiếc nhẫn vào trong ngực.
"Sư phụ, đệ tử đi lịch luyện."
"Chớ đi địa phương quá hung hiểm."
"Ừm." Dương Tiễn đáp ứng một tiếng, cúi đầu khom người lui lại mấy bước, lại quỳ sát hạ bái, sau khi đứng dậy liền quay người đi về hướng cửa động, bóng lưng thoáng có một chút cố làm ra vẻ tiêu sái.
Rời khỏi Ngọc Tuyền Sơn, Dương Tiễn liếc nhìn không trung, lại cúi đầu đi về phương hướng đông nam, chạy như điên trong núi rừng, nhảy lên chính là khoảng cách trăm dặm!
Đợi nửa tháng sau Dương Thiền tỉnh lại, Dương Tiễn đã là ở một chỗ đại thiên thế giới khác, mặc đoản sam, xách theo trường kiếm, như tán tu bôn ba bốn phía.
Nhưng khác biệt chính là, y bôn ba cũng không phải là vì pháp tài lữ địa, mà là tìm kiếm hiểm địa, nghe ngóng yêu ma nơi đây, mượn chúng nó mài giũa thực lực bản thân, lĩnh hội huyền công ở trong lúc kịch chiến.
Tại Ngọc Tuyền Sơn, bên trong động phủ, Dương Thiền nhìn ngọc giản trong tay kia, không nhịn được bịt lại miệng mũi, nghẹn ngào đau khổ khóc lên.
【 Muội cũng đã trưởng thành, Tiểu Thiền.
Vi huynh biết muội vẫn luôn có không thoát khỏi tâm ma, sợ bị vứt bỏ, nhưng có một số việc còn chưa chấm dứt, cuối cùng vẫn cần ta và muội đi làm.
Bây giờ đại kiếp buông xuống, Xiển Giáo ứng kiếp, Thiên Đình chủ kiếp, ta và muội may mắn được sư phụ dẫn về trong núi chăm sóc, truyền thụ tiên pháp, tăng tuổi thọ, nhất định không thể lại mượn thanh danh của sư phụ, ảnh hưởng của Xiển Giáo, đi bức Thiên Đình thả mẫu thân.
Vi huynh thực sự không muốn như thế.
Lần này vi huynh đi, là vì ma luyện tự thân, vì sớm ngày trường sinh, vì có thể mau chóng tăng thực lực lên, gây nên sự chú ý của Thiên Đình, lại thương lượng cùng với bọn hắn.
Kỳ thật nói thật, vi huynh cũng không biết nên làm như thế nào mới có thể cứu mẫu thân ra, nhưng tóm lại là phải đi làm.
Có thể đón mẫu thân trở về đoàn tụ cùng với muội, đã là chấp niệm trong đáy lòng, kéo thêm một ngày liền chịu thêm một ngày giày vò.
Tiểu Thiền, vi huynh không từ mà biệt cũng không phải là ý định lâm thời, mấy năm qua vi huynh đều suy tư việc này, bây giờ cuối cùng cũng hạ quyết định.
Đừng có đi loạn, cứ ở đây chờ ta trở lại, Linh Châu Tử sư huynh là người vi huynh tin được, nếu có chỗ khó, có thể đề cập đối với y, trước đây ta đã phó thác y chăm sóc muội.
Chớ nên mong nhớ nhiều, sư phụ từng nói vi huynh có khí vận hộ thân, đương nhiên sẽ không bị hao tổn ở bên trong ma luyện.
Huynh: Dương Tiễn. 】
"Ca... Ca!"
Dương Thiền đứng dậy phóng tới cửa động, nhưng vừa đi hai bước, một mùi đan thơm bay tới, thân hình ngã xuống bên cửa sổ.
Ngoài động, Lý Trường Thọ cùng với Ngọc Đỉnh Chân Nhân rơi vào khó khắn, không biết nên như thế nào, mới an trí vị tiểu tiên tử này một cách thích đáng.
Ngọc Đỉnh Chân Nhân nói: "Đưa đến bên người Vân Hoa tiên tử?"
"Dương Tiễn đột nhiên trở về thì làm sao bây giờ?"
Thái Ất Chân Nhân liếc nhìn Linh Châu Tử ngủ say nơi xa, không nhịn được liếc mắt, mắng: "Tên tiểu tử này chính là đầu óc chậm chạp, bằng không thì cũng có thể tạm thời chuyển dời tâm tư của Tiểu Thiền."
Lý Trường Thọ trầm ngâm vài tiếng, nói: "Như vậy, ta đi làm nhiều một chút đan dược tăng tiến đối với cảm ngộ đại đạo, không được thì liền làm cho Dương Thiền tu hành trong lúc ngủ mơ."
"Mà thôi." Ngọc Đỉnh Chân Nhân lắc đầu: "Sau đó bần đạo liền mang Tiểu Thiền đuổi theo huynh trưởng của nàng, để nàng có thể trông thấy mỗi ngày là được."
Thái Ất Chân Nhân cau mày nói: "Dương Tiễn sư điệt có phải hay không quá thảm rồi? Vốn là bị Trường Canh an bài thỏa đáng, quyết ý rời đi, lại bị sư phụ và tiểu muội nhìn chăm chú trong toàn bộ hành trình. Như vậy nếu y làm chút chuyện phóng đãng, chẳng phải là đều sẽ bị các ngươi nhìn thấy?"
"Tiễn Nhi không phải loại người như vậy." Ngọc Đỉnh Chân Nhân nói vô cùng chắc chắn.
...
"Vị Hư Bồ Đề này."
Để Đạo Nhân Giấy tiềm ẩn ở lân cận Ngọc Tuyền Sơn, thân ảnh Lý Trường Thọ liền xuất hiện ở chỗ sâu Thái Bạch Điện.
Hắn muốn chuẩn bị một chút, đưa Tam Tiêm Lưỡng Nhận Thương Lão Quân luyện chế đến chỗ của Bạch Trạch, kế tiếp vẫn là do Bạch tiên sinh ra tay, tăng chút cơ duyên và bảo vật cho Dương Tiễn.
«Vung tay chưởng quỹ chữ Thiên số một là luyện thành như thế nào »
Đúng như nội dung Dương Tiễn viết trong thư, y vốn là được đại khí vận che chở, đi ra ngoài lịch luyện rất khó bị tổn hại.
Mà tính tình của Dương Tiễn cũng coi như "ông cụ non", có phần hơi trầm ổn, chỉ cần không phải chơi quá, cũng sẽ không xảy ra vấn đề gì, huống chi còn có Ngọc Đỉnh Chân Nhân âm thầm che chở.
Tây Phương Giáo quả nhiên là nhìn chằm chằm Dương Tiễn.
Vị Hư Bồ Đề này, trước đây ý đồ làm loạn Đại Hội Tiên Minh, bị Lý Trường Thọ mượn uy năng Thiên Đình đập một trận, đã im lặng trong nhiều năm.
Cũng là vì hỏa lực Thiên Đình hiện tại đã bị Di Lặc hấp dẫn, Hư Bồ Đề này liền cảm giác chính mình lại được rồi!
Ở kiếp trước của Lý Trường Thọ, có rất nhiều "đạo diễn" đều chán ghét diễn viên của chính mình thêm kịch cho chính mình, Hư Bồ Đề này lại la ó, tự mình xông vào, còn ngu ngơ mà khoe khoang phong tao đối với ống kính.
Khi Hư Bồ Đề biết, hình ảnh gã lừa dối tiểu bối vừa rồi, toàn bộ quá trình đều bị người khác xem, cũng bị ghi chép lại Lý Trường Thọ toàn bộ quá trình, có thể hay không sẽ xấu hổ đến mức trực tiếp cắt cổ tự sát?
Nhưng vị Hư Bồ Đề này đã tự mình đi vào...
Nếu như không xử lý, sau đó sẽ rất dễ dàng bị tên gia hỏa này phá hư tiến độ, thậm chí có khả năng ảnh hưởng đến toàn bộ tính kế của chính mình.
Nhân tố bất ổn, tự nhiên phải trừ bỏ.
Lý Trường Thọ vỗ tay áo, bình tĩnh cười một tiếng, đã là tính trước kỹ càng.
Lần này, hắn nhất định phải bảo đảm một kích tất trúng, làm cho Hư Bồ Đề không thể trốn đi đâu được, sẽ không lật lên bất luận bọt nước gì, không thể nhấc lên nửa điểm gợn sóng.
Bản thể ra ngoài, đi thẳng lên tầng trời thứ chín!
Ổn một chút, trực tiếp mời lão sư ra tay, suy tính hành tung của Hư Bồ Đề, cũng tăng thêm đánh dấu cho Hư Bồ Đề!
Sau đó lại hô bằng gọi hữu, cùng nhau hội đồng, đánh tới khi phục mới thôi.