Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 1219 - Chương 1219.

Chương 1219. - Chương 1219. -

Kỳ quái, Trường Canh ra ngoài cũng sẽ để lại Đạo Nhân Giấy, lần này làm sao vẫn luôn không có động tĩnh.

Trong Thái Bạch Điện, Linh Nga nghe hỏi mà tới, nhìn lão thần tiên ngẩng cao cổ nhìn đông xem tây ngoài trận kia, nghĩ đến căn dặn của sư huynh chính mình...

"Vi huynh lần này ra ngoài, sau đó có thể sẽ không kịp phân thần, nếu có người tới tìm, muội liền báo cho bọn họ ta đang ở trong lúc bế quan khẩn yếu quan đầu, không có cách nào quấy rầy. Nhớ kỹ, bản thân muội cũng phải chú ý cẩn thận, đừng có gây nên sự chú ý của người khác, Thiên Đình đang trong thời điểm không an ổn. "

Linh Nga không nhịn được kéo tóc, sư huynh lại để chính mình đi thông báo cho người khác...

Chuyện này phải xử lý làm sao?

Trong đáy lòng lóe lên linh quang, Linh Nga trừng mắt nhìn, quay người bay trở về Tiểu Quỳnh Phong.

Không bao lâu, Hùng Linh Lỵ xinh xắn khiêng một tảng đá xanh vội vàng mà đến, Linh Nga lập tức mở ra đại trận phòng hộ, Hùng Linh Lỵ tiện tay ném khối đá xanh kia về phía Mộc Công.

Đông Mộc Công đầu tiên là sững sờ, sau đó liền bình tĩnh cười một tiếng, y dù sao cũng là một vị Kim Tiên, tay trái bình tĩnh giơ lên, ấn về khối đá xanh bay tới phía trước.

Tưởng tượng năm đó, phong thái bừng bừng phấn chấn tại chiến trường Nhân Tộc.

Nhìn về Thượng Cổ, đàm tiếu chiến đấu trảm yêu...

Cạch! Một tiếng vang lanh lảnh, không ít Thiên Binh Thiên Tướng cùng nhau giật mình, nhưng cũng may khối đá xanh kia rơi xuống cách mặt Mộc Công ba tấc.

Đông Mộc Công bình tĩnh chắp tay trái sau lưng, cánh tay trái bẻ ngược mất tự nhiên bị tay áo rộng che lấp, vào giờ phút này mặc dù sắc mặt trắng bệch, nhưng vẫn như cũ mang theo mỉm cười cao nhân tiền bối.

Trên tảng đá viết:

【 Thái Bạch Kim Tinh đang bế quan vào thời khắc mấu chốt】

Mộc Công hiểu rõ gật đầu, cười nói: "Sau đó ta lại đến, sau đó lại đến."

Nói xong, Mộc Công quay người phiêu nhiên mà đi, bóng lưng không loạn chút nào, làm cho không ít Thiên Binh Thiên Tướng bùi ngùi mãi không thôi.

Không hổ là văn thần tư lịch già nhất Thiên Đình.

Lý Trường Thọ đi nơi nào?

Tất nhiên là Huyền Đô Thành.

Sự tình Dương Tiễn vừa xong, Lý Trường Thọ còn chưa có nghỉ ngơi bao lâu, liền nhận được lão sư nhà mình "truyền họa".

Lúc ấy, Lý Trường Thọ cũng không có gấp gáp chạy tới, mà là để Kim Bằng mang theo Đạo Nhân Giấy của chính mình, tiến đến đại thiên thế giới có khoảng cách với Huyền Đô Thành không tính quá xa, không tiếc chi phí, xây dựng na di trận "điểm rơi"đơn hướng.

Sau đó, Lý Trường Thọ mệnh Lâm Thiên Điện âm thầm hiệp trợ, tại đại thiên thế giới có khoảng cách với Ngũ Bộ Châu không tính quá xa, xây dựng na di trận "điểm xuất phát" đơn hướng.

Na di trận đơn hướng: "Điểm xuất phát" gần Ngũ Bộ Châu, "Điểm rơi" gần Huyền Đô Thành, đều bảo lưu lại đầy đủ khu vực giảm xóc, tiết kiệm được đại khái chín thành rưỡi đường xá.

Như thế, vừa có thể đạt tới mục đích nhanh chóng chi viện Huyền Đô Thành, cũng sẽ không ở dưới tình huống Huyền Đô Thành bị công phá, để cho toà na di trận này bị ngoại ma sử dụng.

Đây chính là cân bằng hắn ở giữa "Ổn" cùng với "Hiệu suất".

Tiếp theo chính là vấn đề mấu chốt nhất.

Chọn ai đi hiệp trợ phòng thủ Huyền Đô Thành.

Bên trong hình ảnh lão sư truyền cho, Đại sư huynh mặc dù chật vật chút, nhưng Thái Cực Đồ trấn trụ lối vào Hồng Hoang thiên địa, pháp lực tự thân Đại sư huynh tràn đầy, trạng thái coi như không tệ.

Nếu không, lão sư liền sẽ không "truyền họa" cho chính mình, mà là trực tiếp buông xuống Huyền Đô Thành.

Đạo binh vốn là do thần thông ngưng tụ thành, tử thương lại nhiều cũng không cần đau lòng.

"Lão sư vì sao không tự mình ra tay xoá bỏ Côn Bằng? " Trong đáy lòng Lý Trường Thọ nổi lên nghi hoặc như vậy, nhưng suy nghĩ kỹ một chút, cũng là có thể giải thích được.

Mọi thứ đều do lão sư tự mình ra tay, còn cần hai người đệ tử bọn họ làm gì?

Côn Bằng đột nhiên làm khó dễ, Lý Trường Thọ trước đây liền đã từng cân nhắc đến, nhưng bắt nguồn từ tự tin đối với Đại sư huynh, hơn nữa Huyền Đô Thành cũng không phải nơi sinh linh bình thường có thể đi, hắn cũng liền không có quan tâm đến chuyện này.

Kỳ thật việc này, thật đúng là do một tay hắn gây ra.

Đầu tiên là xử lý xác cũ Côn Bằng ở bên trong Hỗn Độn Hải, tiếp theo là khuếch tán tin tức Côn Bằng chưa chết ở bên trong thiên địa, làm cho mưu kế giả chết của Côn Bằng tự sụp đổ.

Sau đó Lý Trường Thọ vì tính kế Di Lặc, đem Côn Bằng nguyên thần thứ hai sự tình thọc đi ra ngoài, ngược lại làm cho Côn Bằng giả chết kế sách trở nên không có một chút ý nghĩa nào.

Phía sau, Côn Bằng phái vực ngoại thiên ma Đỗ Thư Nhân tới liên lạc, ở dưới ánh nhìn chăm chú của Thiên Đạo, Lý Trường Thọ lại trực tiếp cự tuyệt "lời mời" của Côn Bằng, Huyền Đô Thành bắt đầu bị vực ngoại thiên ma điên cuồng xâm lấn...

Lý Trường Thọ mặc dù không biết rõ Côn Bằng đến cùng muốn làm gì, nhưng lúc này đã biết được, Côn Bằng cùng với Lãng tiền bối tất nhiên tồn tại liên hệ nào đó.

Mà Côn Bằng, hẳn là cảm thấy hứng thú đối với chính mình - đồng hương của Lãng tiền bối.

Đáng tiếc...

Lý Trường Thọ lúc này dựa thế Thiên Đạo mà đi, được Đạo Tổ coi trọng, tự nhiên sẽ cực lực phòng ngừa sinh ra bất luận liên quan gì cùng với Lãng tiền bối.

Cử động lần này của Côn Bằng là muốn như thế nào?

Lý Trường Thọ rất nhanh liền cho ra...ba cái khả năng coi như đáng tin cậy.

Thứ nhất, Côn Bằng cùng với Tây Phương Giáo ám thầm xã giao, chủ động hiện thân giúp Di Lặc tẩy trắng, hoặc là thi hành kế điệu hổ ly sơn.

Thứ hai, Côn Bằng muốn thừa dịp chuyện làm loạn, tạo áp lực đối với Hồng Hoang thiên địa, mượn "Nội đấu" giữa sáu Thánh, đắc lợi từ giữa.

Thứ ba, Côn Bằng muốn dẫn hắn đi đến thiên ngoại.

Bình Luận (0)
Comment