Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 1225 - Chương 1225.

Chương 1225. - Chương 1225. -

Vân Tiêu tiên tử hơi suy tư, đưa ra câu trả lời chính xác.

"Là bản nguyên Thủy Phượng."

Thấy các vị đồng môn toát ra ánh mắt tò mò, Vân Tiêu tiên tử liền nói ngắn gọn sự tình lúc trước nàng cùng với Lý Trường Thọ cùng nhau đi vào bên trong Hỗn Độn Hải, kết quả tao ngộ xác cũ Côn Bằng.

Trong mắt Vân Tiêu mang theo vài phần ánh sáng, ôn nhu nói: "Lúc chúng ta trở về từ Hỗn Độn Hải, Lý Trường Thọ liền đã từng nói, đó có khả năng cũng không phải là bản thể Côn Bằng, mà là xác cũ Côn Bằng dùng để mê hoặc sinh linh Hồng Hoang, bản thể Côn Bằng đánh cắp lực lượng bản nguyên Thủy Phượng cũng không thấy tung tích. Lúc này nghĩ lại, suy đoán của hắn hoàn toàn không có sai...nếu bàn về trí kế, chỉ sợ là Côn Bằng cũng không theo kịp hắn."

"Khục." Triệu Công Minh ở bên cạnh nhỏ giọng nói: "Nhị muội, bớt lại, bớt lại, đây cũng đều đã sắp khen lên trên trời."

Đại Pháp Sư cười nói: "Trường Canh mưu tính đúng là không kém, là Trường Canh thông báo cho các vị tới sao?"

Bên trong tay áo của Vân Tiêu, Lý Trường Thọ nhô đầu ra, ôm quyền hành lễ đối với Đại Pháp Sư, sau đó bay ra ống tay áo hóa thành kích cỡ thường nhân, cười nói: "Sư huynh ở bên này gặp được phiền phức, ta làm sao có thể không tới?"

Đại Pháp Sư cười mắng: "Vậy vừa rồi vì sao ngươi không hiện thân dùng cân bằng đại đạo của ngươi? Nếu có thể giữ được Côn Bằng lại, Hồng Hoang sẽ bớt đi một mối họa lớn."

"Chuyện này..." Lý Trường Thọ lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ, nói: "Ta cũng không muốn chạm mặt cùng với Côn Bằng, tránh cho bị yêu ngôn của gã mê hoặc."

Mấy vị tiên nhân Đạo Môn liếc nhìn nhau, từng người nghĩ đến lời kêu gọi của Côn Bằng trước đây.

Đại Pháp Sư buồn bực nói: "Nguyên do gã gọi ngươi là người ngoại tộc, lúc ngươi ngủ say ở bên người lão sư, ta cũng đã nghe lão sư nói qua. Nhưng vì sao gã muốn ngươi đi vào bên trong Hỗn Độn Hải tìm gã? Còn nói cái gì chân tướng của Hồng Hoang thiên địa."

Lý Trường Thọ nhíu mày nhún vai, giang tay nói: "Có lẽ là gã cô đơn."

Chúng tiên không nhịn được bật cười, nhưng cũng không hỏi nhiều về việc này.

Theo quy củ Hồng Hoang, tìm hiểu lai lịch của người khác là tối kỵ.

Mấy vị cao thủ tới đều tới, tất nhiên là không thể làm như không thấy đối với cục diện Huyền Đô Thành rối rắm này.

Theo đề nghị của Triệu đại gia, Thái Ất Chân Nhân, Hoàng Long Chân Nhân am hiểu phù trận chi đạo, là " tiên chủ lực " tu bổ đại trận Huyền Đô Thành.

Cũng không thể để cho bọn họ đi một chuyến uổng công, luôn luôn sáng tạo ra một chút giá trị mới đúng.

Mấy người Triệu Công Minh ngồi đàm đạo cùng với Đại Pháp Sư, Lý Trường Thọ ngẩng đầu nhìn thấy cảnh sắc nơi đây tráng lệ, bên trong phế tích các nơi tràn ngập khí tức "Hồng Hoang nhân văn" nồng đậm, liền mời Vân Tiêu tiên tử cùng nhau tản bộ.

Vân Tiêu tất nhiên là vui vẻ đáp ứng, cùng với Lý Trường Thọ đi dạo nửa vòng trong thành.

Lý Trường Thọ nói: "Có thể hay không dùng Hỗn Nguyên Kim Đấu che lấp lại thân hình của ta."

"Ừm?" Vân Tiêu có một chút không rõ ràng cho lắm, nhưng thấy Lý Trường Thọ đang khẽ nhíu mày, dường như có một chút sự tình nan giải không rõ, liền lập tức lấy ra Hỗn Nguyên Kim Đấu, thu hắn vào trong đó.

Sau đó, một tia âm dương nhị khí tự động bay tới, phong ở bên ngoài Hỗn Nguyên Kim Đấu.

Y hệt năm đó, lúc Tề Nguyên lão đạo chịu chết, Lý Trường Thọ dùng cái cớ dưỡng thương, trốn ở bên trong Hỗn Nguyên Kim Đấu hoàn thiện cân bằng đại đạo của chính mình.

Chỉ là lần này, Lý Trường Thọ cũng không gọi ra đại đạo tự thân, mà là ngồi ở kia đờ ra một lúc.

Một lát sau, Lý Trường Thọ thấp giọng mắng một câu Côn Bằng chết tiệt, lấy ra một quyển trục chưa ghi, bắt đầu tô tô vẽ vẽ.

Lãng tiền bối quả nhiên liên thủ cùng với Côn Bằng...

Chuyện này rất khó làm cho người ta tin tưởng, Lãng tiền bối là một người "lương thiện".

Cũng đúng.

Lãng tiền bối ở bên trong Hồng Hoang cũng coi như sinh linh tiên thiên, sinh sống tại Hồng Hoang lâu rồi, quan niệm, tư tưởng phát sinh biến hóa là chuyện rất bình thường.

Theo phản ứng vừa rồi của mấy người sư huynh cùng với Vân Tiêu mà phán đoán, bọn họ hoàn toàn không biết sự tình Lãng tiền bối.

Điểm này, trước đây Lý Trường Thọ đã sớm có suy đoán, tin tức như vậy vừa vặn có thể xác định, "trạng thái" của Lãng tiền bối năm đó.

Y hẳn là, nuôi dưỡng một cái nguyên thần thứ hai, tự thân tiềm ẩn ở trong một cỗ thân thể cùng với nguyên thần thứ hai, sở hữu quyền kiểm soát tuyệt đối đối với đạo thể và nguyên thần thứ hai!

Với bản tính không có việc gì liền kiếm chuyện tiêu khiển như Lãng tiền bối, thân phận bên ngoài của y, nói không chừng chính là vị cao thủ trứ danh nào đó bên trong Hồng Hoang!

Thủ đoạn che giấu rất cao minh.

Như vậy, cao thủ biến mất lúc Hồng Hoang Thượng Cổ, cũng có thể là Lãng tiền bối...

Yêu Hoàng? Không đúng, vậy cũng không cần phải đi đào góc tường Hi Hòa.

Ách, Yêu Hoàng có đến hai vị.

Sự hoài nghi này đáng giá được giữ lại, mặc dù xác suất không cao, nhưng xác thực có khả năng tồn tại.

Từ tin tức thu hoạch được trước mắt mà nói, Lãng tiền bối trên đủ loại ý nghĩa mà nói, đều không phải là một "Người tốt".

Nhưng cách nhìn nhận đúng hay sai, tốt hay xấu của một người như vậy là quá hời hợt, ở bên trong hoàn cảnh Hồng Hoang như vậy, có thể còn sống sót đã là có một chút không dễ.

Nhưng chính cái nhìn phiến diện về đúng sai như vậy mới có thể duy trì bản tâm không mất, Lý Trường Thọ có thể tự nhủ đối với chính mình, hắn là khác biệt cùng với những sinh linh khác.

Bên trong lời nói vừa rồi của Côn Bằng để lộ ra tin tức gì?

Bình Luận (0)
Comment