Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 1237 - Chương 1237.

Chương 1237. - Chương 1237. -

Cơ duyên?

Lý Trường Thọ giật giật đầu lông mày, cũng không mở hai mắt ra, cũng không nóng ruột tiếp tục tìm kiếm ấn ký Thiên Đạo khác có quan hệ đến Bàn Cổ Thần, ngược lại là bắt đầu cẩn thận suy tư.

Tại sao hắn lại phát hiện ra những tình huống này ở đây, mà trước đây lại chưa từng nghe ai nói qua?

Đạo Tổ cố ý thành toàn?

Những ấn ký Thiên Đạo này là không thể coi thường, thường xuyên quan tưởng, có thể tăng cường cảm ngộ của Luyện Khí Sĩ đối với đại đạo, càng có thể cảm nhận được vào trước khi khai thiên tích địa, từng đầu đại đạo trạng thái "nguyên sơ" ngưng tụ thành ở quanh người Bàn Cổ Thần.

Nơi này có hai khái niệm:

Đại đạo, chân lý thế gian, có thể hiểu thành cấu tạo thiên địa quy tắc Hồng Hoang bây giờ.

Thiên Đạo thôi diễn chín thành tám đại đạo, từ đó đạt được "quyền hạn" khống chế thiên địa, hộ vệ thiên địa, cấu tạo trật tự bên trong thiên địa.

Hai cái giống nhau nhưng hoàn toàn khác nhau.

Tại lỗ hổng Thiên Đạo này, chính mình thế nhưng lại tìm được ấn ký Thiên Đạo bắt nguồn từ mảnh vỡ kí ức【Lãng tiền bối - cấm kỵ Thiên Đạo】...

Lý Trường Thọ không thể không hoài nghi, đây là Thiên Đạo hoặc là Đạo Tổ, thậm chí ý chí Bàn Cổ còn sót lại bên trong Thiên Đạo, vì một mục đích nào đó, cố ý bày ra những "tin tức" này cho chính mình.

Nhưng lúc này Lý Trường Thọ đã quyết định...

Nắm chắc cơ hội lần này!

Chỗ tốt này xác thực rất lớn, cũng trực tiếp liên quan đến hai chữ "siêu thoát".

Chuyện có nặng nhẹ, hết thảy cơ hội có quan hệ cùng với siêu thoát, chính mình cũng đều phải toàn lực tiến hành nắm chắc!

Vì chuyện nhỏ mà bỏ việc lớn không phải là không ổn, mà chính là không khôn ngoan.

Về phần kẻ đứng sau màn biểu hiện ra những thứ này cho chính mình, đằng sau hẳn là sẽ cầu hắn đi làm cái gì đó, lúc đó mới cần cẩn thận châm chước.

Có thể từ chối nếu cảm thấy không thích hợp.

Nửa ngày sau, Lý Trường Thọ tiếp tục dò xét ở bên trong lỗ hổng thiên địa này, lật từng tầng từng tầng 【 vòng tuổi 】, tìm ấn ký có quan hệ với Bàn Cổ Thần.

Không biết qua bao lâu, cũng không biết đã tìm được bao lâu.

Đạo tâm của Lý Trường Thọ run rẩy, thần niệm rơi vào một mảnh Hỗn Độn Hải một lần nữa.

Đạo ấn ký thứ hai!

Hắn bảo trì đạo tâm không minh, cấp tốc bóc chính mình ra, tránh cho bị Thiên Đạo ảnh hưởng đến tâm cảnh, tiếp tục chọn góc nhìn thứ ba để quan sát.

Lần này, vẫn là đoạn đối thoại giữa Bàn Cổ Thần cùng với sinh linh không biết kia.

Khác biệt chính là —— dưới chân Bàn Cổ Thần xuất hiện một mảng lục địa lớn, trên đỉnh đầu cũng xuất hiện một mảnh xanh thẳm, dường như đang thôi diễn lý lẽ thanh trọc.

Hỗn độn khí tức xung quanh không ngừng ăn mòn phiến thiên địa nho nhỏ này, lại bị thần lực của Bàn Cổ Thần không ngừng đẩy ra.

Bởi vì nguyên nhân thị giác, lúc này Lý Trường Thọ cũng vô pháp kết luận, đoàn sinh linh Lãng tiền bối hư hư thực thực kia không biết đến cùng là bộ dáng gì, vẫn như cũ chỉ là một đoàn hắc vụ tưởng tượng ra...

Sinh linh không biết hỏi: "Lão ca, ngươi thật sự muốn khai thiên sao? Có muốn suy nghĩ lại một lần nữa hay không? Ở lại Hỗn Độn Hải cũng rất tốt, vô biên vô hạn, còn có một ít địa phương rất thú vị, có thể khám phá vô tận. "

Bàn Cổ Thần lại nói: "Hỗn độn vô tự, chân linh ngây ngô. Ta và ngươi là những sinh linh được sinh ra từ hư không, ở trên con đường tiến lên, tất nhiên là sẽ hóa thành một đại đạo, viên mãn ba ngàn đại đạo, xác định tồn tại cùng với hư vô, phân chia trật tự giới cùng với vô tự giới. Dòng sông chân linh là không có cách nào tiếp tục ở bên trong Hỗn Độn Hải, vô số chân linh ngơ ngơ ngác ngác, nếu lại không khai thiên, những chân linh này sẽ quy về hư vô, bản thân dòng sông chân linh cũng sẽ chôn vùi một lần nữa. Nếu quy về hư không một lần nữa, Hỗn Độn Hải sẽ tĩnh mịch một lần nữa, sự tồn tại của ta và ngươi còn có ý nghĩa gì? Ta là chân linh tụ hợp mà sinh ra, ký thác sự tồn tại của dòng sông chân linh, cho nên ta nên làm điều này. "

Sinh linh không biết lại nói: "Nhưng chuyện này...ài, lão ca ngươi khai thiên liền phải đánh phá trật tự bên trong Hỗn Độn Hải bây giờ, vì bù đắp ba ngàn đại đạo, cũng nhất định phải đánh một trận cùng với những thần ma bên trong Hỗn Độn Hải. Trước đó chúng ta đã thăm dò Hỗn Độn Hải, liền có thần ma đếm không hết có lực đánh một trận cùng với lão ca ngươi. "

"Đúng như lời ngươi nói, thay đổi, sao có thể không chảy máu. "

Bàn Cổ Thần cười cười, mở tay trái ra, lưu quang trong lòng bàn tay giao thoa, thiên địa trên đỉnh đầu, dưới chân y đột nhiên vỡ vụn, hóa thành từng đầu đại đạo như xiềng xích, có màu sác khác nhau.

Bên trong Hỗn Độn Hải, xuất hiện khái niệm màu sắc!

Có ba đầu đại đạo là chói mắt nhất, bay thẳng đến lòng bàn tay của Bàn Cổ Thần, đan xen với nhau, ngưng tụ thành một chiếc đại phủ cao ngang với Bàn Cổ Thần.

Khai Thiên Phủ!

Thần niệm của sinh linh không biết kia đang run rẩy: "Nói làm liền làm sao? "

"Nói làm liền làm!" Bàn Cổ Thần ngẩng đầu mà đứng, mái tóc dài rối tung ở trên đầu vai bị từng đầu đạo tắc bao khỏa, quanh người toát ra hào quang rực rỡ, ngửa đầu rống to một tiếng.

Hỗn Độn Hải bỗng nhiên sôi trào!

Bên trong Hỗn Độn Hải xung quanh, từng cái bóng hình dạng không đồng nhất hiện ra, vô biên vô hạn...

Hình ảnh im bặt mà dừng.

Đạo ấn ký Thiên Đạo thứ hai gánh chịu, cũng chỉ là những tin tức này.

Lý Trường Thọ vẫn chưa thỏa mãn, lại vẫn áp chế xúc động của chính mình như cũ, nhắm mắt cẩn thận thể ngộ.

Trong đáy lòng hắn nổi lên một chút linh quang, lấy ra một cuộn giấy trắng mang theo bên mình từ trong tay áo ra, tiên lực ngưng tụ thành một cây bút, tiện tay vẽ tranh.

Bình Luận (0)
Comment