Dùng Đạo Nhân Giấy bộ dáng lão thần tiên, Lý Trường Thọ cố ý chỉnh sửa hình tượng của Thái Bạch Kim Tinh, tăng thêm một vài sợi râu phiêu dật.
Như vậy chính mình có thể vào lúc không muốn nói chuyện, dùng động tác vuốt râu này, gia tăng một chút ngôn ngữ tay chân.
Đi ra khỏi đại môn Thái Bạch Điện, khắp nơi đều là thân ảnh cúi đầu hành lễ.
Lý Trường Thọ đi tới phía trước Thiên Tướng phòng thủ Thái Bạch Điện, ấm giọng nói: "Hãy đi đến Dao Trì tìm Long Cát điện hạ, bảo nàng dẫn người đi đến Nam Thiên Môn làm một chút chuẩn bị."
Mặc dù Long Cát là đệ tử của hắn, nhưng vào lúc không ở trước mặt Long Cát, mỗi khi nhắc đến Long Cát, Lý Trường Thọ liền sẽ thêm hai chữ "điện hạ".
Trong thời gian tiếp theo, trong lúc Thương Quốc thành lập đại điển tế thiên, Thiên Đình tất nhiên sẽ hiển lộ một chút dị tượng điềm lành, vừa vặn để cho Long Cát đi đến đó tôi luyện.
Nói đến Thương Quốc, Lý Trường Thọ vô thức nghĩ đến tất nhiên là đại kiếp Phong Thần.
Nhưng đại kiếp Phong Thần là nằm dưới vỏ bọc của sự hỗn loạn vào cuối thời nhà Thương, khiến cho đại kiếp nhân quả do Nhân Tộc phát ra, lạc trở về phía trên Nhân Tộc.
Ý nghĩa thực sự của việc thành lập Đại Thương nằm ở việc thiết lập một hệ thống tách biệt giữa tiên phàm.
Đây là cơ sở để Lý Trường Thọ tự chứng nhận cân bằng đại đạo, cũng coi như là một loại tu hành biến tướng.
Mặc dù những năm này, Lý Trường Thọ sẽ không có hao phí quá nhiều tinh lực đối với chuyện này, cũng chỉ là sắp xếp an bài vào lúc ban đầu.
Nhưng ở dưới sự âm thầm thôi thúc của Thiên Đạo, ở dưới sự thủ hộ của Khổng Tuyên đại tỷ, Thương bộ tộc đã hoàn thành mấy lần lột xác, thỏa mãn nhu cầu về "nền tảng phàm tục" ở bên trong hệ thống Tam Giới mà Lý Trường Thọ thiết kế.
Tiên nhân quỷ, yêu ma linh.
Phàm nhân được Thiên Đạo che chở, tiên thần đi theo Thiên Đạo, yêu ma không loạn phàm tục, Lục Đạo Luân Hồi theo thứ tự.
Đây chính là trật tự Tam Giới mà Lý Trường Thọ tự tay thôi động.
Mà Lý Trường Thọ làm việc này tự nhiên có mấy tầng thâm ý, hắn thấy chính mình cũng không có bất kỳ chỗ cao thượng nào.
Đơn giản, vẫn là vì việc tu hành của bản thân.
Nghĩ đến lòng dạ tự cam vẫn lạc của Bàn Cổ sau khi khai thiên, lại có Đạo Tổ vì bảo hộ Hồng Hoang mà quyết đoán lấy thân hợp đạo ngăn cản Lãng tiền bối, một chút chuyện nhỏ mà chính mình làm này...
Không có ý nghĩa, không đáng giá được nhắc tới.
Ừm, sau đó cứ nghĩ như vậy, đừng không có việc gì liền nhớ tới Lãng tiền bối ở trong lòng, hãy luôn treo lời ca ngợi sư tổ ở trong lòng, biết đâu Công Đức Kim Thân của chính mình vẫn còn có thể cứu được.
Suốt chặng đường được mọi người hỏi han ân cần, đi tới phía trước Lăng Tiêu bảo điện, "trùng hợp" gặp được Đông Mộc Công lộ vẻ mặt lo lắng, tâm sự nặng nề.
Lý Trường Thọ hiểu ý, chủ động dừng thân hình, đợi Mộc Công tới gần, lại cười nói: "Mộc Công đây là sao thế, vì sao lại mặt ủ mày chau?"
Đông Mộc Công nặn ra một nụ cười khó coi, thấp giọng thở dài.
"Trường Canh, Tây Phương Giáo kia thật sự..."
Trong đáy lòng Lý Trường Thọ yên lặng khen ngợi ở trong lòng.
Không hổ là lão thần Thiên Đình, gần trăm năm cũng đều chưa từng buông lỏng cảnh giác, quả thật là mẫu mực của chúng thần.
"Mộc Công kỳ thật không cần sầu lo như thế." Lý Trường Thọ nghiêm mặt nói: "Ngươi chỉ cần thường bầu bạn ở bên người bệ hạ, làm sao có thể có nguy hiểm?"
"Ài." Mộc Công truyền âm nói: "Vừa nghĩ tới uy năng của Thánh Nhân, trong lòng liền sợ hãi."
Lý Trường Thọ hỏi: "Tây Phương Giáo gần đây có động tĩnh gì không?"
"Hoàn toàn ăn khớp cùng với những gì Trường Canh nói trước đây!" Đông Mộc Công nói: "Tây Phương Giáo bắt đầu chèn ép Tiên Minh, cũng lan truyền tin đồn về Thiên Đình khắp Trung Thần Châu...chỉ có những gì nói về ta là vẫn chưa ứng nghiệm."
Lý Trường Thọ suy tư một hồi trong đáy lòng, cảm thấy chính mình dường như đã đánh giá cao đạo tâm của Mộc Công.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, nếu như xuất hiện ma chướng gì, vậy thì sẽ có một chút biến khéo thành vụng.
"Mộc Công." Lý Trường Thọ nói: "Chúng ta mau đi đến Lăng Tiêu bảo điện, đừng có để cho bệ hạ đợi lâu, Mộc Công tạm chờ ta mấy ngày, sau đó ta sẽ đi đến Phủ Mộc Công bái phỏng, chúng ta nâng cốc nói chuyện."
Nụ cười của Mộc Công cuối cùng cũng tự nhiên ôn hòa hơn rất nhiều, cùng với Lý Trường Thọ vái chào lẫn nhau, sau đó đồng thời duỗi tay làm dấu mời, cùng nhau tiến vào Lăng Tiêu bảo điện.
Đây chính là:
Lúc này Thiên Đình đại hưng, Mộc Công Thái Bạch hai tướng hòa thuận.
Tạm thời không đề cập tới Lý Trường Thọ đi vào Lăng Tiêu bảo điện, bẩm báo cho Ngọc Đế sự tình ngày hôm nay.Thương Quốc thành lập tại Nam Thiệm Bộ Châu ngày hôm nay.
Lại nói đến ở bên trong Dao Trì, Thiên Tướng tại Thái Bạch Điện vội vàng tới bẩm báo, tự nhiên có tiên tử đưa tin đến tiên các Long Cát đang tu hành.
Long Cát vốn đang xuất thần nhìn mặt nước ở bên cửa sổ, bước nhanh tới trước bàn trang điểm, liếc nhìn đồ trang điểm đã cất đi mấy ngày trước, lại nhìn vào gương trang điểm mấp máy môi.
Nơi ở của nàng, cũng được coi là một trong mấy chỗ lịch sự tao nhã nhất bên trong Dao Trì, đằng sau tiên các có ba mươi sáu bảo trì như gương, cách đó không xa chính là nơi ở của Vương Mẫu nương nương.
Vừa rồi Long Cát xuất thần, cũng không phải là nghĩ đến cái gì, đơn thuần là sững sờ vào lúc không có chuyện gì làm.
Trong chốc lát, Long Cát thân chậm rãi bước ra trong chiếc váy dài tay rộng màu xám và trắng, đôi ống tay rộng là hình chim hạc điềm lành, chiếc váy dài màu trắng xám này được may bằng chỉ vàng và thêu hoa văn phượng hoàng, bản thân cũng là một loại linh bảo phòng thủ.