- Vãn bối là muốn hỏi…
Lý Trường Thọ cười nói:
- Nếu mượn dùng ma lực của đầu Thiên Ma này, có thể giúp Toại Nhân Thị tiền bối làm dịu sự quấy nhiễu của ma khí hay không?
Hoàng Đế cười nói:
- Ta ngược lại là cảm thấy có chút cơ hội
Phục Hi nói:
- Đừng vội, bần đạo lại đi mời các vị đạo hữu đến đây cùng nhau thương nghị
Từng người đều xưng phải, chia ra đi mời mấy vị Đế Quân đang bế quan khác tới nơi đây, chuyện này đối với Hỏa Vân Động mà nói cũng là một sự kiện lớn
Lý Trường Thọ ngồi ở bên trong lương đình lẳng lặng uống trà, nhắm mắt dưỡng thần, dùng bản thể tại Tiểu Quỳnh Phong cấp tốc sửa sang lại kế sách vừa mới định ra
Cùng lúc đó
Trên chín tầng trời, bên ngoài thiên địa, bên trong Tử Tiêu Cung
Khu rừng trúc mà Lý Trường Thọ đã từng đến, là một ảo ảnh thần bí giữa thực và hư, Đạo Tổ đang ngồi ở trong nhà tranh, nhíu mày nhìn chăm chú chiếc bàn vuông trước mặt
Trên bàn vuông có một chiếc đĩa, hình ảnh hiển thị trên đĩa rõ ràng là những gì đang diễn ra bên trong Hỏa Vân Động
Đường truyền siêu rõ ràng, kênh đặc biệt của Thiên Đạo!
Vào giờ phút này, Đạo Tổ cũng là trầm ngâm vài tiếng, tay trái mở ra, một tia lưu quang xanh tím đan xen giao thoa, nhẹ nhàng xoay quanh ở trong lòng bàn tay ông ta
- Là tên gia hỏa này đoán lung tung sao? Không nhất định, tiểu đồ tôn này có khả năng đã nhìn ra cái gì...
- Có chút ý tứ
…
Sau hai canh giờ
Tại Thái Bạch Điện, Tiểu Quỳnh Phong
Dưới gốc cây liễu bên hồ, Linh Nga ngồi xếp bằng trong làn sương mờ ảo, ngón tay mảnh khảnh gảy dây đàn, tấu lên một tràng nhạc du dương không rõ tiết tấu
Linh phong quất vào mặt, không làm tăng thêm lo lắng, cũng như giảm bớt ưu sầu
Ngẩng đầu nhìn một chút vị trí đan phòng, Linh Nga phảng phất như có thể xuyên qua tầng tầng trận pháp, nhìn thấu thân ảnh sư huynh có lẽ đang tĩnh tọa vào giờ phút này
Lại trốn ở đâu rồi?
Những ngón tay mảnh khảnh của Linh Nga rời khỏi dây đàn, đưa tay vê cằm suy nghĩ một hồi, sau đó cầm phiến đá lên khắc một đoạn âm luật, nhìn chằm chằm vào mặt hồ một lúc
Sư huynh lại dùng Đạo Nhân Giấy đi ra bên ngoài làm cái gì thế?
Sẽ thật tuyệt nếu sư huynh không phải lo lắng về các vấn đề bên ngoài trong khi tu hành, mỗi ngày đánh đàn thổi sáo với chính mình, vui đùa đùa giỡn, thật là tốt biết bao
Chính mình có thể suy nghĩ đồ ăn mỗi ngày, làm chút đồ ăn nhẹ, pha chút nước trà, hai người có thể ngồi hoặc nằm trong nhà tranh đánh cờ, trò chuyện, tâm sự, chờ mặt trời lặn xuống phía tây, tản bộ tâm sự ở bên trong ánh trăng ánh sao...
Khuôn mặt của Linh Nga hơi ửng hồng, tự nhiên nghĩ tới một ít cử động thân mật, ví dụ như ôm nhau ngủ dưới tàng cây, nằm ở trong ngực ca ca ngủ một hồi...
Luyện Khí Sĩ đều phải bế quan tu hành, Linh Nga cũng không dám quấn chặt sư huynh, dù sao mười năm nàng có thể có một tháng vui vẻ như vậy cũng tốt
Nếu như sư huynh giống như những đạo lữ Độ Tiên Môn đó...
- Ngươi đang suy nghĩ gì vậy?
Tiếng nói của Lý Trường Thọ truyền đến từ bên cạnh, Linh Nga vô thức nhảy dựng lên, ôm lấy trường cầm của mình suýt chút nữa bỏ chạy
Nhưng sau đó, Linh Nga quay đầu liếc nhìn sư huynh nhà mình, lực chú ý lập tức bị biểu tình của Lý Trường Thọ lúc này hấp dẫn
Nàng nhỏ giọng hỏi:
- Sư huynh, làm sao vậy?
- Ừm?
Lý Trường Thọ miễn cưỡng cười cười, giữa lông mày mang theo mệt mỏi nồng đậm, giơ tay lên một cái đối với Linh Nga, ngồi ở trên cỏ dưới tàng cây ven hồ
Đạo bào trên người đã mất đi linh quang, Lý Trường Thọ cả người có chút không đề nổi tinh thần, ngẩn người nhìn mặt hồ
Đây là có chuyện gì?
Sư huynh rất ít ngồi xếp bằng, mà là trực tiếp đặt mông ngồi dưới đất...
- Sư huynh
Linh Nga khẽ kêu một tiếng, thu hồi trường cầm, vuốt lại mấy nếp uốn trên váy ngắn, đi đến phía sau Lý Trường Thọ ngồi quỳ chân, đưa tay nhẹ nhàng xoa nắn bả vai Lý Trường Thọ, nghĩ cách làm cho sư huynh nói ra tâm sự của mình
Nàng có thể cảm nhận được sự phiền muộn của sư huynh, không dám quá chủ động, chỉ là dùng động tác này để biểu lộ mình đang làm bạn ở bên cạnh hắn
Lý Trường Thọ đưa tay vỗ vỗ tay nhỏ của nàng:
- Lại đây ngồi ở bên cạnh ta đi
- A
Linh Nga đứng dậy đi đến bên người Lý Trường Thọ, khép lại đôi chân ngọc ngồi xuống, nhìn chăm chú vào gò má sư huynh, nhỏ giọng hỏi:
- Có phải là gặp chuyện phiền lòng ở bên trong Thiên Đình?
- Chuyện phiền lòng...không hẳn
Lý Trường Thọ xoa xoa khóe mày, thở dài nói:
- Chỉ là vừa rồi đột nhiên nhìn thấy gì đó, có một chút không dễ dàng
- Muốn uống trà không? Muội còn làm chút đồ ăn nhẹ...
- Ở lại đây với ta một lát
- Ừm
Linh Nga không nói nữa, ngồi yên lặng ở bên cạnh