Thật mạnh!
Lý Trường Thọ thầm khen trong đáy lòng, cảm giác được uy áp lão Nhân Hoàng phát ra khi bước một bước vừa rồi, đạo tâm cũng run rẩy theo đó
Lão nhân dường như đã bị ma khí hành hạ đến mức phờ phạc này, vẫn như cũ có thân hình vĩ ngạn dẫm lên trời năm đó
- Khiến ngươi chê cười rồi
Toại Nhân Thị khàn khàn nói một câu, cúi đầu ho khan hai tiếng, phủi tay áo dài, một chiếc bàn thấp và bốn chiếc ghế được đặt trên mặt đất, ra hiệu cho bọn họ tùy ý ngồi xuống
Hiên Viên Hoàng Đế cười cười đối với Lý Trường Thọ, cùng với Đại Vũ Đế Quân một trái một phải nhập tọa, Lý Trường Thọ thấy thế cũng không có chối từ, kéo ghế ngồi trước mặt chính mình về phía sau hai thước, nói cảm tạ một tiếng, lúc này mới ngồi ngay ngắn trên đó
- Khụ, khụ
Toại Nhân Thị cúi đầu ho khan hai tiếng, ngón tay run rẩy mở ra không gian, lấy ra một bộ dụng cụ uống rượu bằng đá
- Ta cũng không có rượu gì ngon, là rượu nhưỡng trước đây, không biết có dễ uống hay không
Lý Trường Thọ đứng lên nói:
- Tiền bối, để ta làm cho
- Người tới là khách, ngồi xuống đi
Toại Nhân lại cười nói một câu, nhưng trong lời nói lại tản ra bá khí nhàn nhạt. Không được xía vào, không cho phản bác, một cái ánh mắt bình thản, cũng đều tản ra uy nghiêm lớn lao
- Vạn năm gần đây, Nam Châu Trung Châu có rung chuyển gì không?
Lý Trường Thọ trầm ngâm vài tiếng, Đại Vũ ở bên cạnh cười nói:
- Tiền bối yên tâm, Tứ Hải an bình, cũng không rung chuyển
- Vậy là tốt rồi
Toại Nhân Thị gật gật đầu, phối hợp lấy ra một ít thuốc lá sợi, lấy tẩu thuốc ra, đặt vào một ít thuốc lá một cách quen thuộc, châm lửa rít một ngụm
Hoàng Đế đưa tay phất khói, cau mày nói:
- Tiền bối ngươi sao lại hút thuốc rồi?
- Khụ, khụ!
Toại Nhân Thị thở dài:
- Chỉ là một chút thú vui, tại sao không để ta có một khoảng thời gian vui vẻ? Đúng rồi, Tiểu Lý hiện nay nắm giữ chức vị gì tại Thiên Đình?
- Thái Bạch Tinh Quân kiêm Thuỷ Thần
Lý Trường Thọ cười nói:
- Bình thường cũng không có công tác cụ thể gì, chính là đi chung quanh nhìn một chút, hiến chút kế sách cho Ngọc Đế bệ hạ
- Ồ? Mưu thần? Vì sao nhục thân cường hoành như vậy?
- Một chút thủ đoạn phòng thân, để tiền bối chê cười, chê cười
- Thiên Đình đã mạnh như vậy rồi?
Toại Nhân Thị khẽ cau mày, thở dài nói:
- Kể từ đó, Nhân Tộc chúng ta chịu hạn chế cũng liền nhiều hơn một chút, xu thế tiên phàm tách ra chỉ sợ đã không thể sửa đổi
Đại Vũ Đế Quân ở bên cạnh cười nói:
- Tiền bối ngài đừng có bị Trường Canh lừa, hắn cũng không phải văn thần bình thường gì
- Văn thần bình thường có thể đi Linh Sơn đập sơn môn đạo trường Thánh Nhân sao?
Hiên Viên Hoàng Đế giật giật khóe miệng:
- Làm võ tướng tại Thiên Đình, thật sự rất áp lực
- Ồ?
Toại Nhân Thị hai mắt sáng lên, cười ha hả nhìn chăm chú Lý Trường Thọ:
- Nói kỹ càng một chút, để ta xem một chút Nhân Tộc chúng ta sinh ra hậu bối gì
Lý Trường Thọ vội nói:
- Một chút lý lịch ấy của vãn bối không đáng giá nhắc tới, chẳng qua là đạt được một ít may mắn, ở dưới sự chỉ điểm của lão sư, sự chiếu cố của Ngọc Đế Thiên Đình, cùng với sự nỗ lực của đồng đội Thiên Đình, đạt được một chút chiến quả. Mà cơ sở của tất cả những điều này, đều là bởi vì ta xuất thân Nhân Tộc, được khí vận Nhân Tộc che chở
- Tưởng tượng năm đó, nếu như không có Toại Nhân tiền bối vượt mọi chông gai, từ trong bóng tối thắp sáng ngọn đuốc dẫn dắt Nhân Tộc tiến lên, không có các vị tiền bối dốc hết sức lực, đặt nền móng vững chắc cho Nhân Tộc đại hưng, làm thế nào vãn bối có thể có được như ngày hôm nay
Mấy vị Nhân Hoàng Đã đã lui tới bên hồ chờ đợi, nghe vậy liếc nhìn nhau, từng người vuốt râu cười to
Hoàng Đế, Đại Vũ ở dưới đáy hồ cũng là mặt ngậm mỉm cười, khuôn mặt của Toại Nhân Thị ngược lại là ngiêm túc, nói một tiếng:
- Sao khẩu tài cao minh như thế, mấy câu ai cũng có công? Người như ngươi, tại lúc Thượng Cổ, là phải bị treo đánh trong quân! Ngươi bây giờ là đại biểu của Nhân Tộc tại Thiên Đình, sao có thể gian xảo như thế? Phải có ngạo cốt Nhân Tộc, sống lưng thẳng tắp!
- Khụ, khụ khụ khụ!
Lý Trường Thọ nháy mắt mấy cái, vội nói:
- Tiền bối, vãn bối chẳng qua là kính nể các vị tiên hiền tự đáy lòng, cũng không phải là cố ý lấy lòng
Hiên Viên Hoàng Đế ở bên cạnh cười nói:
- Tiền bối ngươi cũng không nghĩ một chút, Trường Canh còn cần lấy lòng chúng ta làm cái gì? Hắn bây giờ là người chấp chưởng đại kiếp, do Đạo Tổ khâm điểm, Ngọc Đế thân phong. Thiên Đình sáu, bảy trăm năm trước còn có một chút suy thoái, chính là tên gia hỏa ngồi trước mắt tiền bối này, dốc hết sức trí đấu phương tây, cầm long đồ yêu, mạnh mẽ vực dậy Thiên Đình