Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 1279 - Chương 1279: Thảo Luận

Chương 1279: thảo luận

Đại Vũ cười nói:

- Nếu sau này có thể cách mỗi trăm năm mang theo vị... đạo hữu này tới một chuyến, khốn cảnh của Toại Nhân tiền bối liền có thể giải hơn phân nửa

- Ừm

Lý Trường Thọ gật đầu đáp ứng:

- Đằng sau ta muốn tiếp tục nếm thử, có thể hay không giải cứu càng nhiều Thiên Ma, để cho bọn hắn một lần nữa tắm rửa ở bên trong quang mang Thiên Đạo

Mai Văn Họa cách đó không xa nghe vậy, lập tức kích động không thôi, trong mắt tràn đầy sùng kính

Hiên Viên Hoàng Đế cười đến híp cả mắt, mời Lý Trường Thọ đi tới đình nghỉ mát bên cạnh

Lần này, liền phải định ra các loại chi tiết tính kế Côn Bằng, cùng với những gì nhóm Nhân Hoàng về hưu trong Hỏa Vân Động cần làm

Một tràng tính kế quay chung quanh Huyền Đô Thành, chính thức bắt đầu

...

Tại Địa Phủ, Luân Hồi Tháp bên ngoài Phong Đô Thành

Tại tầng cao nhất Luân Hồi Tháp, Địa Tạng vạn năm không thay đổi ngồi ở trên vị trí cũ của chính mình, dựa vào bệ cửa sổ, hưởng thụ âm phong thởi tới, lộ vẻ mặt từ bi

Ở trong xó xỉnh đối diện Địa Tạng, Di Lặc ngồi ở đó khá thản nhiên, hoạt động ngón tay, ánh mắt có một chút ảm đạm

Tại đầu bậc thang, con chó lớn lông xanh kia lúc này mặt mũi bầm dập co lại thành một đoàn, trên đầu có hai vòng xoáy, đầu sưng vù, hiển nhiên là bị đánh đập một trận

Di Lặc vẫn còn có một chút chưa thỏa mãn, lãnh đạm nói:

- Sư đệ, ngươi nếu không quản tốt chó của ngươi, vi huynh thật sự phải hạ sát thủ

- Thiên Đình hạ mệnh để nó hiệp trợ điều tra sự tình vực ngoại thiên ma, nó làm sao có thể cự tuyệt?

Địa Tạng bình tĩnh hỏi:

- Sư huynh, trăm năm không gặp, thế nhưng là chịu uất khí gì mà lại đến đây trút giận?

- Chậc chậc

Di Lặc cười khẽ nói:

- Trước đây bần đạo không nên hiện thân, dù sao cũng là bị Thiên Đình truy nã, bần đạo cũng có một chút chuyện quan trọng cần xử trí. Ngược lại là bần đạo không nghe sư đệ thuyết phục, khăng khăng muốn đối đầu với Thái Bạch Tinh Quân, bị Thái Bạch Tinh Quân ngáng đường mấy lần. Người này khác biệt với ta và ngươi, trong lòng hắn nghĩ cái gì, thật sự là khó dò

Địa Tạng lộ vẻ mặt bất đắc dĩ:

- Linh Sơn cùng với Thiên Đình, vì sao không thể cùng tồn tại?

- Ý tứ của sư đệ, là muốn để cho Linh Sơn cúi đầu đối với Thiên Đình?

- Có gì không thể?

- Lời nói như vậy thật sự là có chút đại nghịch bất đạo, bần đạo có thể lơ đễnh đối với chuyện này, nhưng chớ có để cho hai vị lão sư nghe được

Nụ cười trên khoé miệng Di Lặc càng đậm, ánh mắt lại có một chút mê ly, chậm rãi nói:

- Đôi khi cũng không thể không nghĩ, đại hưng mà hai vị lão sư nói tới đến cùng là chỉ cái gì. Về nhân số, Linh Sơn chúng ta lúc cường thịnh, đệ tử mấy trăm, môn nhân quá ngàn, bây giờ càng là trải rộng dấu chân ba ngàn thế giới, có rất nhiều liên minh bí mật. Nhưng vẫn như cũ không tính đại hưng

- Đại hưng ở chỗ vận thế

Địa Tạng chậm rãi nói:

- Đại vận sở quy, mới có thể coi là đại hưng

Di Lặc nói:

- Nhưng cái gọi là đại vận, cũng chẳng qua là Thiên Đạo hạ xuống, cho nên có thể nói như thế này—— Thiên Đạo muốn hưng ai, người đó liền có thể đại hưng

Địa Tạng khẽ lắc đầu:

- Thiên Đạo chẳng qua là theo đuổi thiên địa an ổn, sinh linh cũng là một bộ phận của thiên địa

- Sinh linh là vật sống, thiên địa là vật chết, Thiên Đạo là quy tắc. Thiên Đạo không ngừng siết chặt biên giới con đường mà sinh linh có thể đi tới, hạn chế thực lực của sinh linh, chẳng lẽ thật sự chỉ vì thiên địa an ổn sao?

- Không phải?

- Bần đạo cũng không có đáp án

Di Lặc chậm rãi cười thán:

- Đã bao lâu rồi ta và ngươi không có thảo luận chuyện Đạo giáo, ngày hôm nay thảo luận một phen?

- Không cần

Địa Tạng bình tĩnh cự tuyệt:

- Ta và ngươi đã không còn là bạn đồng hành, cũng không cùng đường

- Đường ở dưới chân, làm sao lại không cùng đường?

- Đôi mắt chia làm trái phải, con đường phía trước không giống nhau

Di Lặc nói:

- Thế gian vạn vật đều ở trong một phương thiên địa, vạn linh chi đạo trăm sông đổ về một biển, chẳng qua là cuối cùng đều tịch diệt

Địa Tạng lại nói:

- Tịch diệt chẳng qua là để tái sinh, thiên địa cũng nên có luân hồi

Di Lặc nói:

- Sau luân hồi, thiên địa vẫn là thiên địa như vậy? Đạo tắc thay đổi, không còn là Hồng Hoang

Địa Tạng không khỏi rơi vào trầm mặc, ngồi ở kia suy tư một hồi

Di Lặc mỉm cười, dựa vào tường, thẫn thờ nhìn lên đỉnh tháp

Không biết qua bao lâu, Di Lặc đứng dậy, cười nói:

- Sư đệ nếu không còn gì muốn nói, bần đạo liền rời đi

Địa Tạng nhíu mày hỏi:

- Còn muốn đấu nữa?

- Không, không cần nữa

Di Lặc khoát khoát tay, lại vỗ vỗ bụng mình:

- Lần trước Dương Tiễn tới đập Linh Sơn, Thánh Nhân hai bên đã tỏ thái độ, Linh Sơn cùng với Ngọc Hư Cung đã hợp tác rồi, lúc này làm nhiều sai nhiều. Nhưng bần đạo cùng với Thái Bạch Tinh Quân, thì vẫn còn có một chút ân oán cá nhân

Bình Luận (0)
Comment