Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 1287 - Chương 1287: Ngứa Tay

Chương 1287: ngứa tay

- Dương Tiễn sư đệ vào hai trăm năm trước, hoàn toàn không phải đối thủ của ta

Linh Châu Tử chán nản thở dài, gãi gãi đầu, vốn dĩ muốn tránh đề tài này, không nói những chuyện phiền lòng này, nhưng lại không khỏi càng thêm thất lạc vì những suy nghĩ tràn ngập trong lòng

Tư vị bị người vượt qua, xác thực không dễ chịu

Nhất là, Linh Châu Tử gần đây vẫn bị kẹt ở cảnh giới trước Kim Tiên, mặc kệ lĩnh ngộ như thế nào, cũng không cách nào hoàn thành

Cho dù y là thế hệ thứ ba Xiển Giáo, đồ tôn Thánh Nhân, sư chất Thái Bạch, cũng không có cách nào làm cho bình cảnh trước mặt chính mình tiêu tán thành vô hình

Linh Châu Tử biết, nếu như chính mình mở miệng, kỳ thật có thể cầu được đan dược đột phá bình cảnh, bằng vào tích lũy của chính mình, vượt qua kiếp nạn Kim Tiên cũng không phải việc khó

Nhưng thứ nhất, không muốn

Thứ hai, Linh Châu Tử có tầm nhìn rộng, các vị trưởng bối mà y tiếp xúc, đều là đại thần thông giả bên trong thiên địa

Cho dù tu vi của sư phụ nhà mình thoạt nhìn hơi kém một chút, nhưng đặt ở bên trong phạm vi Hồng Hoang, đó cũng là cao thủ thực sự

Kim Tiên chỉ là một điểm xuất phát, Kim Tiên cửu phẩm, Đại La lục chuyển, Tam Thi Đợi Trảm...

Chính mình nếu như dựa vào ngoại lực đột phá bình cảnh, con đường tương lai chắc chắc rất hẹp

Linh Châu Tử thở dài:

- Không thể sừng sững trên thế gian, trường sinh lại có ý nghĩa gì?

Thỏ Ngọc vội nói:

- Ngươi nói như vậy, những tiểu tiên tử kiếm sống ở Thiên Đình chúng ta còn cần sống hay không?

- Ta dù sao cũng là đệ tử của sư phụ

Linh Châu Tử bất đắc dĩ nói:

- Bây giờ ta bị Dương Tiễn sư đệ bỏ xa, áp lực của sư phụ tất nhiên rất lớn. Sư phụ mặc dù rất hiền lành, nói chuyện cũng dễ nghe, hòa nhã với mọi người, nhưng trong đáy lòng cũng rất mạnh mẽ. Ta dù sao cũng phải tranh khẩu khí cho sư phụ

Thỏ Ngọc nghĩ đến những lời đồn đại trong Thiên Đình, nghĩ đến một số cảnh tượng mà nàng đã nhìn thấy bằng thuật Vân Kính khi đi theo chủ nhân của mình

- Sư phụ ngươi nói, là Càn Nguyên Sơn Thái Ất Chân Nhân sao?

- Đúng thế

Linh Châu Tử nháy mắt mấy cái:

- Ta còn có sư phụ khác hay sao?

- Như vậy không sao

Thỏ Ngọc lập tức ngậm miệng, quay đầu trợn trắng mắt một hồi

Tên gia hỏa này chỗ nào cũng tốt, bản tính thiện lương, người cũng ngu ngơ, chính là đánh giá người khác không chính xác, luôn có nhiều loại hiểu lầm không hiểu ra sao

- Thỏ thỏ, chúng ta đánh nhau một trận đi! Ta ngứa tay!

Khóe miệng Thỏ Ngọc có một chút run rẩy, mỉm cười đứng lên, ánh mắt toát ra ghét bỏ nhàn nhạt:

- Bị ta đá không được khóc nhè

- Mời!

Linh Châu Tử đưa một tay làm dấu mời, phong cấm hơn phân nửa tu vi của chính mình, yếu hơn mấy phần so với Thỏ Ngọc

Thỏ Ngọc tháo bao vải xuống, xỏ một đôi giày vải vừa chân, linh hoạt xoay người một cái đã đến giữa khoảng đất trống, dùng mũi chân đáp xuống, toàn thân toát ra sự nhanh nhẹn

Ngay lập tức, mọi ánh mắt từ trong ra ngoài Phủ Thủy Thần đều bị thu hút

Nhìn Thỏ Ngọc cùng với Linh Châu Tử đùa giỡn, cũng là một tiết mục quen thuộc của các vị Thiên Binh Thiên Tướng nơi đây

Ở bên trong viện lạc cách đó không xa, Hữu Cầm Huyền Nhã xuất hiện trong một bộ váy màu xanh băng, đứng ở bên trên tường viện lẳng lặng thưởng thức một màn này

Nàng gần đây vẫn luôn đang tu hành, Thiên Đình lo lắng Tây Phương Giáo trả thù, cho nên không cho phép nàng ra ngoài trừ yêu quảng cáo, ngược lại vẫn rất an nhàn

Không bao lâu, thân hình Hữu Cầm Huyền Nhã biến mất không thấy gì nữa, phảng phất như trước đây chưa hề xuất hiện qua vậy...

Ba ba!

- Hôm nay chỉ đánh ngươi đến đây, bản thỏ trở về hầu hạ chủ nhân!

Để lại một lời nói dí dỏm, Thỏ Ngọc khẽ ngân nga ca dao, chân nhỏ nhẹ nhàng nhún nhảy, thân hình lên xuống mấy cái, đã là biến mất tại phương hướng Nguyệt Cung

Ở hậu viện Phủ Thủy Thần, Linh Châu Tử nằm trên mặt đất thở dài, toàn thân tràn đầy dấu chân do Thỏ Ngọc để lại

Bị thương ngược lại là không có bị thương, y dù sao cũng là Linh Châu hoá hình, nhục thân cực kì cứng rắn

Y nếu thật sự là một kẻ ngu ngơ, kẻ ngã ở chỗ này tất nhiên là Thỏ Ngọc. Chính mình cố ý nhường cho, chẳng qua là...cảm thấy mỗi lần bị Thỏ Ngọc đạp, nhục thân sau khi đau đớn một lúc, sẽ đề thăng được một chút

Người khác nói ta đầu óc chậm chạp, ta cười người khác nhìn không thấu

Phương pháp tăng cường nhục thân như vậy, chính là độc nhất Thiên Đình, cũng có thể được coi là bí quyết độc môn của y

Linh Châu Tử y, rất cơ trí!

- Không được, lại tiếp tục như thế, sư thúc nói không chừng liền quên mất ta

Linh Châu Tử trầm ngâm vài tiếng, ngồi dậy, sờ cằm suy tư một hồi

Dựa theo sự dạy bảo của sư phụ, sự chỉ điểm của sư bá, cùng với những thí dụ đã thấy trong Thiên Đình nhiều năm như vậy, chính mình bây giờ, hẳn là nên chủ động đi đến trước mặt sư thúc tìm một chút việc để làm

Bình Luận (0)
Comment