Nơi đây là địa phương đạo tắc tụ tập, đạo tắc đối lập nhau tương đối củng cố, mà những đại trận đó...
Vân Tiêu nhẹ giọng hỏi:
- Nơi này cùng với động phủ xác cũ Côn Bằng chúng ta phát hiện ra lần trước, ngược lại là không khác nhau chút nào
Lý Trường Thọ mỉm cười gật đầu, ấm giọng nói:
- Không chỉ như vậy, khoảng cách nơi này cách Hồng Hoang thiên địa, cũng nhất trí với chỗ động phủ Côn Bằng lúc trước kia, đều là ở bên trên ranh giới lực lượng Thiên Đạo ảnh hưởng
Nơi này, nên được coi là đầu cầu để Côn Bằng nhìn ra Hồng Hoang
- Vậy còn chờ gì nữa?
Triệu Công Minh cười nói:
- Đi lên đập, nếu như Côn Bằng ở chỗ này, chúng ta kề vai sát cánh, tự nhiên không sợ gã
Thái Ất Chân Nhân:
- Đây không phải là đang sợ sao?
- Ừm?
Triệu đại gia trừng mắt nhìn Thái Ất Chân Nhân, Thái Ất Chân Nhân lộ vẻ mặt mỉm cười, tiện tay kéo Dương Tiễn bên cạnh đến phía trước người
Cháu trai Ngọc Đế!
Bên cạnh, Thuyên Động đi theo xem náo nhiệt nói:
- Tinh Quân, việc này không nên chậm trễ, chậm sẽ sinh biến, ngươi định an bài động thủ thế nào, ta cảm ứng được, nơi đây có không ít ngoại ma, cần phải một mẻ hốt gọn
- Nguyên Soái đừng vội
Lý Trường Thọ nhìn chung quanh tìm kiếm, buồn bực nói:
- Đa Bảo sư huynh đi nơi nào?
- Ở chỗ này!
Trong đáy lòng truyền đến một tiếng la lên, bên trong Hỗn Độn Hải quỷ dị xuất hiện một cái lỗ lớn, vách động do lưu quang bảy màu rực rỡ giao thoa mà thành, chính là từng đầu đạo tắc
Lý Trường Thọ: "…"
Hỗn Độn Hải cũng có thể chui?
Đa Bảo đạo nhân chui ra từ đó, bình tĩnh cười một tiếng đối với Lý Trường Thọ, trong tay cầm một cái chậu vàng, bày ra kiểu cách của Đại sư huynh, mỉm cười đối với xung quanh
- Bần đạo vừa mới đi thả một chút vật nhỏ ở xung quanh động phủ kia, đã xác minh được tình hình bên trong. Các vị sư đệ sư muội xem đi
Đa Bảo đạo nhân động ngón tay, chậu vàng tự động sinh ra từng dòng nước trong, sau khi đổ đầy chậu vàng, bên trên mặt nước hiện ra hình ảnh mơ hồ
Trong động, có một hai thân ảnh ngồi hoặc đứng ở các góc, tổng cộng hơn mười, từng người đều ẩn tàng khí tức thân hình
Bạch Trạch đột nhiên truyền âm nói ở trong đáy lòng Lý Trường Thọ:
- Cửu Anh? Gã còn chưa có chết?
Đến rồi, trong đó có cả thập đại yêu soái Thượng Cổ, quả nhiên đều không phải loại lương thiện
Lý Trường Thọ nói:
- Các vị sư huynh sư có nhận ra thân ảnh trong đó?
Chúng tiên lại gần cẩn thận phân biệt một hồi, từng người lắc đầu
Thuyên Động nhắm mắt ngưng thần, dường như đang dò xét cái gì, rất nhanh liền mở mắt nói một câu:
- Đều là một số sinh linh hung ác chạy trốn từ bên trong thiên địa, Thiên Đạo có cảm ứng đối với bọn hắn. Bọn hắn tụ ở đây, hiển nhiên là lại muốn trở về Hồng Hoang sinh sự
- Trường Canh sư đệ chỉ huy là được
Kim Linh Thánh Mẫu cau mày nói:
- Đừng có lại bà nương, người hôm nay tới đây, còn có ai không tin ngươi?
Lý Trường Thọ trầm ngâm vài tiếng, ánh mắt rơi vào trên khuôn mặt Vân Tiêu, nhẹ nhàng chớp mắt nhìn nàng
- Sư tỷ, lần này ta chủ công
Chúng tiên lập tức ngẩn ra, ngay cả Dương Tiễn lần đầu tiên "đi làm nhiệm vụ cùng đoàn" lúc này cũng có chút khó hiểu nhìn Lý Trường Thọ
Thái Ất Chân Nhân cười xùy một tiếng:
- Ta nghe lầm rồi sao?
Triệu Công Minh cũng nói:
- Trường Canh ngươi tọa trấn trung quân, chỉ huy toàn cục là được, loại công tác chém chém giết giết này, để chúng ta làm là được
Lý Trường Thọ lộ ra vẻ mặt nghiêm túc, lui về phía sau hai bước, vái chào đối với đám người
- Thỉnh cầu chư vị sư huynh sư tỷ lược trận ở xung quanh, bủa vây chặn đường nơi này, ta xông vào một lần, cũng coi như tăng cường một chút bản lĩnh đấu pháp
Lý Trường Thọ nói:
- Sự tình chỉ huy lần này, mời Đa Bảo sư huynh toàn quyền chủ trì
- Làm sao vậy?
Vân Tiêu tiên tử ôn nhu hỏi:
- Vì sao đột nhiên muốn ma luyện bản lĩnh đấu pháp?
- Ta cũng đã an nhàn quá lâu
Lý Trường Thọ cười cười, nhìn chằm chằm phương vị toà động phủ kia, mái tóc dài màu trắng dần dần biến thành màu đen, nếp nhăn trên khuôn mặt cũng được tiên quang làm phẳng
Hắn nói:
- Hồng Hoang suy cho cùng vẫn là thực lực chí thượng. Ta ngày bình thường cơ hội có thể xuất thủ thật sự quá ít, bây giờ tu đạo cũng coi như có một chút thành quả, cũng nên chuyên tâm đề cao bản lĩnh đấu pháp của mình, cơ hội này là khó có được, liền có một chút ngứa tay. Nếu như có một ngày, các vị sư huynh sư tỷ không ở bên cạnh che chở ta, ta trở thành phế nhân thì làm sao bây giờ?
- Trường Canh sư đệ nói đùa
Đa Bảo đạo nhân cười nói:
- Thần thông bản lĩnh của ngươi bần đạo là biết đến, trong những người có mặt ở đây có thể thắng được ngươi, số lượng e rằng chỉ trên bàn tay. Ngươi muốn ma luyện bản thân cũng không phải chuyện gì xấu, ngươi trước tiên thu hút tâm thần của bọn hắn, chúng ta cũng có thể thuận lợi bủa vây