Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 1306 - Chương 1306: Điệu Nhảy Cầu Chúc

Chương 1306: điệu nhảy cầu chúc

Lý Trường Thọ chắp tay nói:

- Làm phiền Tinh Quân, đa tạ

- Cũng coi như là làm chút chuyện vì cố nhân mà thôi

Hằng Nga nhẹ giọng nói một câu, đi đến một bên do dự một hồi lâu, sau đó mới truyền âm hỏi thăm "nhạc sĩ" trong góc

Linh Nga cũng được coi là người trong nghề âm luật chi đạo, người biểu diễn nhạc nền mạnh nhất Tiểu Quỳnh Phong, thông thạo các kỹ nghệ khác nhau, rất nhanh liền lấy ra một chiếc trống nhỏ và bắt đầu đánh nhịp

Sau đó, Lý Trường Thọ, Bạch Trạch cùng với Long Cát, cùng với tinh phách Đại Vu Nghệ điên kia, liền chứng kiến một đoạn...

Nhảy cầu chúc có chút sứt sẹo

Ai có thể tưởng tượng được, Hằng Nga tiên tử một cái chớp mắt trước đó vẫn là đoan trang tuyệt mỹ, thân mặc tiên váy kết cấu hơn mười mấy tầng, đột nhiên mở rộng hai tay, cúi đầu và cong lưng, dùng chân trần nhảy tới nhảy lui, lẩm bẩm những lời...

Hình ảnh vô cùng thê thảm, người xem xạm mặt lại

Hằng Nga trong xương cốt có một loại không muốn thừa nhận thất bại, nhưng lúc này càng cố gắng, càng tỏ ra... có một chút gượng gạp

Tinh phách Đại Vu Nghệ kia vẫn không hề lay chuyển, tiếp tục ngửa đầu la hét

Một lát sau...

- Chuyện hôm nay, các vị chớ có nói ra ngoài

Hằng Nga ngậm cười nói như thế, trong hai mắt nheo lại tràn đầy ánh sáng sắc bén, đoản kiếm trong tay tỏa ra hàn quang, làm cho Long Cát cùng với Linh Nga tu vi hơi yếu, không khỏi rùng mình mấy lần

- Tinh Quân yên tâm, Tinh Quân yên tâm

Lý Trường Thọ liên tục bảo đảm, sau đó nghĩ tới điều gì, hỏi:

- Nếu như mời Vu Tộc ra tay, đóng vai thê tử của Nghệ, nhảy đoạn múa này...

Hằng Nga thở dài:

- Bây giờ biết đi đâu tìm Vu Tộc?

- Không thành vấn đề, hậu viện liền có một người

Lý Trường Thọ phất tay một cái, Long Cát vội vàng đứng dậy chạy đi, lôi ra Hùng Linh Lỵ đang ngủ trong núi trốn tu luyện

—— Hải Thần đại nhân đã an bài hết thảy, nàng tự mình tu hành cũng không có tác dụng gì

Nhìn Hùng Linh Lỵ cột tóc đuôi ngựa, đôi tay và đôi chân nhỏ bé, Hằng Nga ngâm khẽ vài tiếng, nói:

- Quá mức gầy yếu, Vu Tộc coi cường tráng là vẻ đẹp

- Chuyện này dễ thôi!

Hùng Linh Lỵ hít một hơi thật sâu, giơ tay trái lên, phồng má thổi vào ngón tay cái, cả người trong nháy mắt phồng lên đến độ cao mười trượng!

Cơ bắp nổi lên khắp người, hóa thành tư thái "hòn non bộ" năm đó

Lý Trường Thọ âm thầm lau mồ hôi, còn tưởng rằng Hùng Linh Lỵ muốn hóa thành cự nhân, suýt nữa ném ra giới tử không gian vi hình trận chuyên dụng đối với Hùng Linh Lỵ

Sau một phen căn dặn vắn tắt, Hùng Linh Lỵ hít vào một hơi, trước vũ công số một Tam giới "Hằng Nga tiên tử", thực hiện điệu nhảy cầu chúc ở bên cạnh yến hội

Bản thân Vu Tộc liền rất thần kỳ

Tinh phách Đại Vu Nghệ không còn xao động nữa, ngược lại lộ ra một chút biểu tình hướng tới

Theo nhịp trống trở nên nhẹ nhàng hơn, Hùng Linh Lỵ nhảy múa vui vẻ hơn, tinh phách Đại Vu Nghệ dần dần ngơ ngác, quanh người xuất hiện từng sợi xiềng xích, trói chặt y vào cây cột đồng

Mãi cho đến khi Hùng Linh Lỵ nhảy mướt mồ hôi, biểu tình của Đại Vu Nghệ, đã là trở nên thâm tình, trở nên hoài niệm, nơi khóe mắt tinh phách còn có giọt nước mắt óng ánh

Âm thanh thâm tình chân thành kia, vượt qua vô số năm đó, cũng vang lên ở trong đáy lòng mấy người bọn họ...

- Là ngươi sao? Thiết Chùy...

Hằng Nga không nhịn được lấy tay đỡ trán, suýt nữa trực tiếp cáo từ rời đi

Một lát sau

- Hùng Linh Lỵ Vu nhân nhất tộc, bái kiến tiền bối

Ở bên cạnh yến hội, Hùng Linh Lỵ khom mình hành lễ, tinh phách Đại Vu Nghệ đã khôi phục thần trí, vào giờ phút này lộ ra sắc mặt phức tạp nhìn chăm chú vào Hùng Linh Lỵ, thanh âm của y vang lên ở trong đáy lòng mấy vị tiên nhân

- Trên đời, đã không có chỗ cho Vu Tộc chúng ta dung thân sao?

Lý Trường Thọ nói:

- Đại Vu không cần phải lo lắng, Hậu Thổ nương nương che chở một chi Vu Tộc tại Địa Phủ, Vu Tộc tại bắc bộ Bắc Câu Lô Châu cũng đang sinh sôi nảy nở. Mặc dù không còn thịnh cảnh năm đó, cũng chịu sự giám sát của Thiên Đạo, nhưng huyết mạch cũng không có đoạn tuyệt

- Hằng Nga cũng ở đây, Yêu Soái Bạch Trạch cũng ở đây... như vậy, ngươi là ai?

Đại Vu Nghệ nhắm hai mắt lại, nhưng Lý Trường Thọ lại cảm giác được chính mình đang bị một cỗ ánh mắt sắc bén nhìn chăm chú, đạo tâm lại có một tia run rẩy

Không hổ là đại năng Thượng Cổ có thể bổ trận cho mười hai Tổ Vu

- Ta chẳng qua là một vị Tinh Quân bên trong Thiên Đình bây giờ

Lý Trường Thọ ngậm cười nói

Bạch Trạch ở bên cạnh mở miệng nói:

- Phàm là Đại Vu ngươi còn có một chút cảm tình đối với Vu Tộc, liền đừng có mất cấp bậc lễ nghĩa đối với vị tiên thần trước mắt này. Nếu không có hắn, Vu Tộc bắc châu chỉ sợ là đã tuyệt hậu, Hậu Thổ nương nương cũng sẽ rơi vào phiền phức...

Bình Luận (0)
Comment