Tâm thần cấp tốc trở nên tĩnh lặng, Lý Trường Thọ mở ra Không Minh Đạo Tâm, chậm rãi hỏi:
- Đạo hữu gần đây có mạnh khỏe?
Tiểu Lan run lên, có một chút yếu đuối ngẩng đầu nhìn Lý Trường Thọ một chút, nhỏ giọng hỏi:
- Tinh Quân đại nhân thế nhưng là đang hỏi nô gia?
- Ừm!
Lý Trường Thọ lạnh nhạt nói:
- Ngoại trừ ngươi, nơi đây còn có ai từng có giao tình với ta?
- Nô gia gần đây an tâm tu hành, không ra ngoài đi lại, hết thảy mạnh khỏe
Tiểu Lan ôn nhu đáp, tiếng nói không tự giác có một chút phát run, thấp giọng nói:
- Năm đó nô gia... Tiểu Lan không biết tôn giá Tinh Quân đại nhân, có nhiều chỗ mạo phạm, còn thỉnh Tinh Quân đại nhân rộng lòng tha thứ
Nàng dứt lời, trong mắt mang theo vài phần do dự, vẫn là hỏi:
- Đạo trưởng... ra đi có an tường hay không?
Lý Trường Thọ nhắm mắt than nhẹ, nói:
- Bị Kim Ô Chân Viêm đốt sạch hồn phách, sao có thể an tường. Mà thôi, không nói thêm, ngày hôm nay chính là trận chiến hủy diệt Yêu Tộc, cũng coi như ta xuất một ngụm ác khí. Thượng Cổ Yêu Tộc làm nhiều việc ác, không tu đức hạnh, ức hiếp vạn linh, bản dục muốn chống lại Vu Tộc, cuối cùng lại thay thế Vu Tộc trở thành thiên địa chi ác. Sau Vu Yêu chi chiến, sinh linh thảm đạm, thiên địa nguyên khí đại thương, ở giữa Vu Yêu có Đạo Tổ nghiêm lệnh, không được sinh ra thêm sự cố.
- Nhưng những Yêu Tộc các ngươi này, ôm trong ngực mộng cũ Thượng Cổ, coi nhân vật chính thiên địa hiện nay -Nhân Tộc như súc vật, vẫn luôn không quên hủy diệt Vu Tộc, đông sơn tái khởi, vì thế phạm phải từng đống tội ác. Thiên địa đều không dung. Các ngươi ngày hôm nay đến đây cầu tình vì Yêu Tộc, có bao giờ nghĩ tới, những sinh linh táng thân ở trong miệng hung yêu chưa? Ai lại sẽ cầu tình vì bọn hắn?
- Chuyện này...
Tiểu Lan cúi đầu không dám trả lời, nàng vốn cũng không am hiểu biện hộ những thứ này
Nếu nói làm thế nào nói chuyện yêu đương, hay là tầm hoan tác nhạc, nàng có học thức tích lũy từ Thanh Khâu, dùng mãi không hết, nhưng trái phải rõ ràng, nhân quả đại chiến như vậy, lại quả thực nói không nên lời
Một bà lão vội nói:
- Tinh Quân đại nhân, Yêu Tộc cũng không phải là chỉ có hung ác, Yêu Tộc cũng có bộ tộc lương thiện không sát sinh. Những Yêu Tộc dã tâm bừng bừng, xem sinh linh như súc vật đó, kỳ thật cũng không phải là chủ thể Yêu Tộc
- Phải không?
Lý Trường Thọ cười nhạt một tiếng, nói:
- Các ngươi ngày hôm nay đi cầu tình, là vì những Yêu Tộc đó?
- Tinh Quân đại nhân anh minh! Chúng ta chỉ là muốn có một chỗ dung thân ở giữa thiên địa!
Lý Trường Thọ trầm ngâm vài tiếng, ngón tay gõ nhẹ lên tay vịn ghế bành ngọc
- Có phải là Yêu Tộc lương thiện hay không, làm sao phán đoán?
- Nghiệp chướng công đức tự nhiên có thể phán đoán
Bà lão kia nói:
- Yêu Tộc vốn dĩ gian nan, lúc không ít đồng tộc còn chưa khai linh trí, tất nhiên là ăn lông ở lỗ, chắc chắn sẽ có một chút nghiệp chướng, nhưng nghiệp chướng như vậy khá nhỏ. Bây giờ đại chiến sắp đến, Tinh Quân đại nhân ngài chỉ cần hạ lệnh, Yêu Tộc chưa làm ác ẩn cư động phủ, đừng có ra ngoài đi lại, tự nhiên sẽ có một số lớn Yêu Tộc tán đi, Thiên Đình cũng có thể bớt đi rất nhiều lực cản
Lý Trường Thọ nhíu mày, ngồi ở kia nhắm mắt trầm tư
Một tia truyền âm đột nhiên rung động ở trong đáy lòng Tiểu Lan:
- Ngươi có biết, ngươi ngày hôm nay đến đây, sẽ chôn xuống quả đắng cỡ nào?
Tiểu Lan run lên, ngẩng đầu nhìn Lý Trường Thọ một chút, ở phía dưới tóc trắng mày trắng kia, lờ mờ có thể thấy khuôn mặt thanh niên đạo sĩ kia
Tiểu Lan lắc đầu, ánh mắt hơi nghi hoặc một chút
Lý Trường Thọ buông tiếng thở dài, truyền âm nói:
- Thôi được, xem như đoạn cho ngươi một phần nhân quả, ngày hôm nay ta chỉ điểm ngươi đôi câu. Các ngươi tới đây cầu tình, nhưng thật ra là dấu hiệu mấu chốt phân hoá Yêu Tộc, những lời các ngươi vừa mới nói ra, đã bị ta tung ra tại các nơi Bắc Châu
- Ở trong mắt những lão yêu kia, các ngươi đến đây cầu bình yên cho bản thân, đã là phản đồ. Ngươi ngày hôm nay quá mức dễ thấy, sau đó chắc chắn sẽ bị Yêu Tộc nhằm vào, coi như không dám hạ thủ đối với Thanh Khâu nhất tộc các ngươi, cũng sẽ có lời đàm tiếu. Hãy làm một số chuẩn bị đi. Nói đến thế thôi, nhân quả năm đó ta dùng hình dáng tướng mạo của sư phụ ta lừa gạt ngươi hai lần kết thúc từ đây, ta và ngươi sau này lại không còn giao tình. Trời đất tuy lớn, tự giải quyết cho tốt
Truyền âm dừng ở đây, Lý Trường Thọ chậm rãi thở dài
- Đứng lên đi
Lý Trường Thọ nói:
- Thanh Khâu Hồ tộc hiếm khi làm ác, giao hảo với không ít tiên tử Thánh Mẫu Cung, việc này ta cũng biết được. Nếu các ngươi ngày hôm nay đã đến đây cầu tình, ta cũng không tiện từ chối, dù sao Thánh Mẫu nương nương cũng có đại ân với ta