- Khục, lão thần hồ ngôn loạn ngữ, còn mong bệ hạ thứ tội
- Ôi chao, vậy làm sao có thể tính hồ ngôn loạn ngữ? Cũng là phân tích theo lý, chẳng qua lời này, lại là nói sai
Ngọc Đế khoát khoát tay, cười nói:
- Hắn là mãnh sĩ? Hắn nếu là mãnh sĩ, trực tiếp liền xông vào Linh Sơn, không lưu cho phương tây nửa điểm quay đầu, nhất cử bắt hết yêu ma quỷ quái bên trong Linh Sơn, thuận tiện chế giễu Thánh Nhân vài câu, làm cho Tây Phương Giáo không gượng dậy nổi. Hai vị Thánh Nhân này không dám động, là bởi vì bọn họ hết thảy bị Thiên Đạo quản chế, thánh vị cũng là Thiên Đạo cho.
- Nếu như đổi người khác, đổi lại thành Thái Thanh sư huynh ngồi ngay ngắn ở bên trong Linh Sơn, lúc này nói một chữ" lăn", ai dám chọc? Nói cho cùng, Trường Canh vẫn là đang cầu ổn, bản tính như thế, vạn năm không thay đổi
mấy vị lão thần tiên liếc nhìn nhau, từng người cúi đầu hành lễ, xác thực không có cân nhắc nhiều như vậy
Ngọc Đế cười nói:
- Nhìn kìa, Trường Canh sắp mở miệng
mấy người vội vàng xem xét lòng bàn tay, Ngọc Đế nhắm hai mắt lại, đích thân tới hiện trường quan sát
...
Trong điện Linh Sơn, Lý Trường Thọ trầm mặc một hồi lâu, rốt cuộc cũng mở miệng hỏi:
- Sư thúc, hung ma bên ngoài này, có liên quan cùng với Linh Sơn không?
Văn Tịnh đạo nhân ngoài điện quả thực nhẹ nhàng thở ra, vừa rồi đạo tâm suýt nữa sinh ra ma chướng, đủ loại suy nghĩ tốt xấu hiện lên trong lòng, trong lúc nhất thời lại hoàn toàn nhìn không thấu Tinh Quân đại nhân muốn làm cái gì
ở chỗ sâu đại điện, Tiếp Dẫn Thánh Nhân nửa mở hai mắt, chậm rãi nói:
- Nàng hộ pháp cho Linh Sơn
Lý Trường Thọ nhíu mày hỏi:
- Linh Sơn vì sao dùng yêu ma để hộ pháp?
Sau lưng Tiếp Dẫn hiện ra một vòng bảo quang, tiếng nói phiêu phiêu miểu miểu, đại đạo cùng cộng hưởng theo:
- Mỗi người một vẻ, làm theo ý mình, hung thú, vu yêu, Nhân Tộc, nếu có lòng hướng thiện, tự nhiên đều có thể vào chúng ta
Lý Trường Thọ cười nói:
- Thánh Nhân chân ý, phàm phu tục tử như tiểu thần quả nhiên là không lĩnh ngộ được
Lúc này, đã bắt đầu tự xưng tiểu thần
Tiếp Dẫn Thánh Nhân ấm giọng nói:
- Văn Tịnh, đi vào, ngươi muốn nói chuyện gì cùng với Thái Bạch Kim Tinh, cứ việc nói rõ
- Vâng
Văn Tịnh đạo nhân cúi đầu lĩnh mệnh, bước gót sen dáng người, đoan chính, nhẹ chân nhẹ tay đi vào trong đại điện, cố ý đi qua bên người Lý Trường Thọ, đi hơn mười mấy bước, mới cúi đầu hành lễ
đầu ngón tay của Tiếp Dẫn Thánh Nhân nở rộ bảo quang, giam cầm trên nguyên thần của Văn Tịnh đạo nhân lập tức tiêu tán
- Cảm tạ Giáo Chủ trông nom
Văn Tịnh đạo nhân ôn nhu nói một câu, lại xoay người lại, hạ thấp người thi lễ đối với Lý Trường Thọ
- Linh Sơn hộ pháp Văn Tịnh, bái kiến Thái Bạch Tinh Quân Thiên Đình
Lý Trường Thọ lộ ra mấy phần mỉm cười, nói:
- Ngươi dường như từng nhiễu tập Độ Tiên Môn Nhân Giáo chúng ta
Văn Tịnh bất động thanh sắc, thấp giọng nói:
- Bần đạo cũng không biết Độ Tiên Môn là gì, chỉ là tu hành ở trong núi, hiệp trợ hai vị Giáo Chủ xử lý một ít nội vụ trong giáo. Ngược lại là, Thái Bạch Tinh Quân vì sao không nói một lời, liền đuổi bắt môn nhân Tây Phương Giáo chúng ta?
Lý Trường Thọ cau mày nói:
- Đạo hữu vẫn là ăn nói cẩn thận, những hung thú yêu ma kia cùng với Tây Phương Giáo, thật sự có liên quan?
Văn Tịnh dứt lời, khẽ nhíu mày, rất nhanh liền nhoẻn miệng cười, thở dài nói ra lời mà Nhị Giáo Chủ căn dặn trước đây:
- Thái Bạch Tinh Quân chắc hẳn cũng không biết giáo nghĩa của Tây Phương Giáo chúng ta. Giáo độ chúng ta cực khổ, độ lạc đường, độ hung ác, khuyên hướng thiện, cho phúc báo, đây cũng là làm ra cống hiến vì thiên địa. Liền lấy bần đạo mà nói, bần đạo lúc đầu ở bên trong Huyết Hải kia, ngây thơ vô tri, tạo ra rất nhiều sát nghiệt, nhưng bên trong Huyết Hải vốn là lấy sát chứng đạo, như thế nào nói đúng sai?
- Rời khỏi Huyết Hải, bần đạo hạnh ngộ hai vị Giáo Chủ chỉ điểm, sáng tỏ đại đạo chân ý, biết phân biệt phải trái, biết quay đầu khi lạc đường, tích đức làm việc thiện, bây giờ cũng đã rửa sạch nghiệp chướng. Thái Bạch Tinh Quân, Thiên Đạo đối với người nghiệp chướng sâu nặng có thiên phạt, bần đạo nghiệp chướng về không, thế nhưng là vẫn phải bị thiên phạt?
Lý Trường Thọ chau mày, lạnh nhạt nói:
- Theo ý tứ của đạo hữu ngươi, nếu phạm phải nghiệp chướng, chỉ cần làm việc thiện liền có thể triệt tiêu tội lỗi?
Văn Tịnh lại nói:
- Lời này cần giải đọc từ các góc độ khác nhau, Tinh Quân trực tiếp vơ đũa cả nắm, chỉ sợ là không ổn. Giáo nghĩa của Tây Phương Giáo chúng ta, là khuyên kẻ ác làm điều thiện, là suy tính vì sinh linh thiên hạ, cũng là suy tính vì thiên địa an ổn, cũng không phải nói dùng việc thiện để bù đắp tội ác
- Bần đạo cả gan, xin hỏi Tinh Quân một câu. Những gì ngài làm, mỗi một việc đều là việc thiện, chưa bao giờ có bất kỳ ác niệm nào?