- Chuyện này không sao
Lý Trường Thọ nghiêm mặt nói:
- Đợi việc này nhạt đi, nếu cần thiết, ta sẽ để Biện Trang tới phía trước Quảng Hàn Cung quỳ xuống... nhận tiên tử làm nghĩa mẫu?
- Phốc! Khụ, khụ khục!
Hằng Nga đường đường Đại La Kim Tiên, cầm cốc trà ho dữ dội, sắc mặt đỏ lên, ánh mắt hung hăng trừng Lý Trường Thọ, sau đó tràn đầy u oán
khóe miệng nàng cong lên, khẽ nói:
- Ngày hôm nay thân thể Hằng Nga khó chịu, Tinh Quân ngày khác trở lại đi. Không tiễn! Thật là!
- Ài, tiên tử...
Lý Trường Thọ đưa tay muốn giữ lại, nhưng Hằng Nga xoay người liền đi, thân ảnh đã biến mất ở bên trong lầu các
hắn lắc đầu cười cười, tản đi kết giới xung quanh hai người, cưỡi mây bay đi
nửa ngày trước
Lý Trường Thọ mang ba trăm thường nga, cùng với Mộc Công, Nguyệt Lão áp giải Biện Trang đi đến Lăng Tiêu bảo điện
Ngọc Đế tự mình thẩm vấn, Hằng Nga đóng vai trò là người bảo đảm, chứng thực Biện Trang bị người mưu hại, nhưng việc truy tra tiếp theo lại rơi vào bế tắc, chúng thường nga đều có thể chứng minh rằng họ không hành động một mình
trong các nàng, ít nhất có hai người thậm chí mấy người nói dối, nhưng việc này cũng không có cách nào gióng trống khua chiêng truy tra được
liền như Lý Trường Thọ đã nói—— nếu tra ra Biện Trang bị người ta vu hãm nhưng tìm không thấy vu người hãm, Biện Trang cũng sẽ bị trừng phạt nặng
Tuy nhiên, hình phạt nặng lần này, liền có một chút khác biệt so với mất mạng nhỏ trước đây
Ngọc Đế hạ chỉ, Nhân Duyên Điện cấm nhân duyên của Biện Trang ngàn năm. Tức là trong ngàn năm không được yêu đương, coi đó là hình phạt cho sự say xỉn và tắc trách của Biện Trang
Lý Trường Thọ tăng thêm chút bổ sung, lấy đi chức Phó Thống Lĩnh Thủy Quân Thiên Hà của Biện Trang, cấm túc tại phủ đệ trăm năm, bên trong trăm năm nếu lại uống rượu, trực tiếp đánh vào thế gian
Biện Trang đối với chuyện này...
đối với chuyện này...
- Hắc hắc hắc, Hằng Nga tiên tử, Thái Âm Tinh Quân, nàng là đến như vậy
trong phủ đệ điệu thấp xa hoa lại khắp nơi lộ ra phú quý khí kia, Biện Trang ngồi ở cuối cùng hành lang, ôm cây cột đá trước mặt, sắc mặt đỏ hồng, hai mắt mông lung
ở một bên, Ngao Ất mặt mũi tràn đầy vẻ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, mắng:
- Mất hết chức quan rồi còn ở nơi này mơ mộng tiên tử!
Biện Trang cười hắc hắc:
- Việc nhỏ, việc nhỏ
Linh Châu Tử khoanh tay, nói thầm một câu:
- Việc này không thể cứ tính như vậy, biết rõ có người vu hãm Nhị ca, lại tra không ra kết quả, làm sao có thể cam tâm!
Biện Trang thoải mái thở dài:
- Nếu như tính kế đều là loại này, lại thêm mấy lần nữa cũng không có việc gì, hắc hắc, tiên tử ra mặt vì ta, thật là một chuyện vui vẻ
Ngao Ất hừ một tiếng:
- Rõ ràng là Giáo Chủ ca ca mời đến, bên trong Thiên Đình này, vô luận là ai mở miệng nói việc này, đều sẽ bị cho rằng là nịnh bợ Giáo Chủ ca ca. Duy chỉ có Hằng Nga tiên tử, với danh tiếng và thân phận kia, mới có thể ra tay bảo trụ ngươi, ngươi có biết, Giáo Chủ ca ca gánh chịu bao nhiêu nguy hiểm ở trong đó?
- Nếu Hằng Nga tiên tử nói việc này ra, trào phúng Giáo Chủ ca ca vài câu, Giáo Chủ ca ca mang tiếng thiên vị sắc ma, e rằng cũng sẽ bị người truyền thành sắc lang, nói ngươi đi xông Nguyệt Hoa Trì là chịu Giáo Chủ ca ca sai sử!
- Chuyện này
Biện Trang cọ cọ chóp mũi:
- Tinh Quân đại nhân cũng là tổng giáo tập thường nga, hẳn là sẽ không truyền đi như vậy
- Miệng người đời rất đáng sợ
Ngao Ất hơi giật giật khóe miệng
trong mắt Linh Châu Tử mang theo vài phần không cam lòng, hỏi:
- Chẳng lẽ việc này liền tính như vậy? Còn những thường nga đó thì sao, vì sao không thể tiếp tục truy tra? Thẩm vấn từng người một, nếu không được liền dẫn vào mộng cảnh, điều tra ký ức của từng người, sẽ luôn có thể tìm ra là ai!
Biện Trang nhỏ giọng nói:
- Thường nga Thiên Đình nổi tiếng Tam Giới, làm như vậy sự tình liền lớn rồi
Linh Châu Tử mặt mũi tràn đầy bất đắc dĩ:
- Nhị ca ngươi bây giờ vẫn còn thương hương tiếc ngọc?
Ngao Ất lại nói:
- Việc này xác thực không nên làm lớn, bên ngoài ép xuống sự tình, sau đó âm thầm điều tra. Yên tâm đi, Giáo Chủ ca ca nhât định sẽ không bỏ qua việc này, Linh Châu ngươi đừng có xúc động... xem con hàng này đi, mặt mũi tràn đầy hạnh phúc, đối với y mà nói đây hẳn là nhân họa đắc phúc lớn nhất
- Hắc hắc, vẫn là Ất Ất hiểu rõ ta
Biện Trang ôm cột gỗ, tràn đầy say mê cười hắc hắc:
- Thái Âm Tinh Quân, ta thiếu nàng một cái mạng, ân tình này, ba đời đều trả không hết
- Cứu ngươi chính là Giáo Chủ ca ca!
- Chuyện này khác, mệnh của ta đã sớm là của Tinh Quân đại nhân
- Ta đi tìm thỏ thỏ thương lượng một chút
Linh Châu Tử nắm nắm quyền:
- Nếu như tra ra là ai vu hãm Nhị ca, trước kéo đi đánh một trận!