Ngọc Đế đã đọc qua kịch bản, tự nhiên biết lúc này nên nói cái gì, hỏi:
- Trường Canh ái khanh sao không trực tiếp đến hỏi Thái Thanh sư huynh?
Lý Trường Thọ nói:
- Thứ nhất là không muốn chuyện như vậy phiền phức lão sư, lão sư yêu thích thanh tu, thứ hai, sẽ làm cho người ta cảm thấy, Nhân Giáo chúng ta can thiệp quá sâu đối với Thiên Đình, lão sư đã từng nói, Nhân Giáo giúp đỡ Thiên Đình là vì thiên hạ thương sinh, mà không phải vì quyền thế, cho nên, vì lý do ổn thoả, tiểu thần sẽ đi hỏi một đáp án, nhưng nếu không phải tình hình bất đắc dĩ, chúng ta truy tra bình thường không chiếm được manh mối, liền không cần đáp án như vậy
Ngọc Đế mỉm cười gật đầu, chúng tiên thần từng người nhẹ nhàng thở ra, sự tự tin lập tức tăng lên gấp trăm lần
Lý Trường Thọ cáo biệt mà đi, cưỡi mây thẳng hướng cửu thiên, nửa tháng sau mới trở lại
Thiên Đình bắt đầu điều tra ở toàn bộ Hồng Hoang, dùng đủ kiểu thủ đoạn, điều động hết thảy tài nguyên, lấy mục tiêu Luyện Khí Sĩ sát hại vị thường nga kia, bắt đầu điều tra không giới hạn
ở dưới áp lực, từng manh mối lúc ẩn lúc hiện
mà khi Lý Trường Thọ rời đi Thái Thanh Quan, còn chưa có đứng vững, Kim Bằng vội vàng đi tới từ trong góc, thấp giọng nói:
- Lão sư, đệ tử đã đợi ngài hơn mười ngày
Lý Trường Thọ giữ chặt cánh tay Kim Bằng, thấp giọng nói:
- Như thế nào?
Kim Bằng nhanh chóng bẩm báo:
- Đệ tử đi trễ một bước, người nhà vị thường nga kia bị giết, nhưng đệ tử cứu được hồn phách hơn phân nửa người, cũng bắt lại mấy vị Thiên Tiên động thủ sát hại người nhà vị thường nga kia, theo lão sư ngài căn dặn, đệ tử không dám dùng ngọc phù truyền tin bẩm báo, tự làm chủ tiến hành truy tra một chút, bọn hắn là tán tu buôn bán linh thạch, sau lưng cong cong quấn quấn, bảy lần quặt tám lần rẽ, đệ tử vô năng, manh mối vẫn là bị chặt đứt
trong mắt Lý Trường Thọ lộ ra mấy phần suy tư, lập tức nói:
- Ngươi trở về, lại bay một chuyến, từ điểm khởi nguồn, dùng tốc độ cực nhanh của ngươi gấp gáp trở về, càng rêu rao càng tốt, thả tin tức ra, liền nói, ngươi cứu hồn phách người một nhà vị thường nga kia, bắt giữ người hành hung lúc ấy, cũng âm thầm bí mật điều tra, ở dưới sự chỉ dẫn của Thiên Đạo, tìm được manh mối người tính kế sau lưng, nhớ kỹ nhấn mạnh sự chỉ dẫn của Thiên Đạo
Kim Bằng hai mắt tỏa sáng:
- Lão sư ngài là muốn cố ý đánh cỏ động rắn, xem manh mối có thể tiếp tục hay không?
- Không, ta đã có đáp án
Lý Trường Thọ cong khóe miệng lên, lạnh nhạt nói:
- Ta chỉ là muốn để cho người tính kế kia bị giày vò, cảm nhận được cái gì gọi là tuyệt vọng
Tích ——
Một miếng thịt linh thú đầy đặn, bên ngoài cháy đen, bên trong mềm, độ dày đều nhau, nhỏ mỡ ở trên vỉ sắt
một chiếc kẹp làm bằng ngọc bội cực phẩm, thỉnh thoảng lật qua lật lại miếng thịt linh thú này
nguyên liệu nấu ăn cao cấp, thường thường chỉ cần nướng, luộc đơn giản
thứ xứng đôi với miếng thịt linh thú này, cũng chỉ là một gốc linh căn mười vạn năm, mang theo một chút công hiệu làm nguyên thần buông lỏng, tinh thần thăng hoa
ngửi ngửi
Bạch Trạch nhún nhún chóp mũi, vuốt chòm râu dê, nở nụ cười nhàn nhạt
Lâm Thiên Điện đã là đi vào quỹ đạo, từ điện chủ đến mưu sĩ, người tham dự chế định các quyết định thông thường đã là cao tới mấy chục người. Mà biết được lai lịch chân chính của Lâm Thiên Điện, vẫn là đoàn tiểu cao thủ Độ Tiên Môn ban đầu
Những ngày đi câu trở nên thật thoải mái, ấm cúng và đầy nghi thức
- Bạch tiên sinh, món này của ngươi không tệ
Ống tay áo đột nhiên truyền đến một tiếng la lên, Bạch Trạch run lên, chiếc kẹp suýt chút nữa rơi khỏi tay
chỉ thấy lưu quang lấp lóe, một đạo thân ảnh quen thuộc bay ra từ trong tay áo, rơi vào trước mặt y
- Thuỷ Thần đại nhân!
Bạch Trạch vội nói:
- Gần đây Lâm Thiên Điện vô sự, bần đạo đang mài giũa kỹ năng nấu nướng của mình, sau đó có cơ hội sẽ bộc lộ tài năng ở trước mặt ngài cùng với hai vị tiên tử Vân Tiêu, Linh Nga
Lý Trường Thọ: "..."
Được thôi, tùy cơ ứng biến biết nói chuyện, cũng miễn cưỡng xem như kỹ năng truyền thống
Lý Trường Thọ hỏi:
- Bạch tiên sinh gần đây có chú ý sự tình Thiên Đình không?
- Tất nhiên là biết được
Bạch Trạch cười nói:
- Cũng là bởi vì nghe nói Thuỷ Thần đi Thái Thanh Quan, cho nên ta cảm thấy chuyện đã rõ ràng, tạm thời nghỉ ngơi một chút, suy nghĩ một chút trù nghệ. Sao thế, sự tình còn có biến hóa? Ngay cả Thái Thanh Thánh Nhân cũng không biết là ai đang tính kế?
Lý Trường Thọ cười không nói, sau đó khẽ thở dài, phối hợp ngồi ở một bên, ra hiệu cho Bạch Trạch tiếp tục nướng, nói:
- Lão sư là chỗ dựa cùng với át chủ bài lớn nhất, sở dĩ mời lão sư ra tay, là bởi vì manh mối địch thủ lưu lại lần này thật sự quá ít, hơn nữa hết sức cẩn thận, bức hiếp vị thường nga kia, là một nhóm tán tu. Ở sau lưng nhóm tán tu này, giao cho bọn hắn nhiệm vụ, vẫn là mấy vị tán tu