tiên quang trong tay áo Cụ Lưu Tôn nở rộ, một sợi tiên thằng như linh xà thoát ra, trực tiếp bay về hướng Lý Trường Thọ!
Triệu Công Minh thấy thế, lập tức liền muốn xuất thủ
Ngọc Đỉnh Chân Nhân thấy thế, lập tức liền muốn lách mình vọt tới trước!
Bọn họ mặc dù phân biệt thuộc Xiển Tiệt nhị giáo, nhưng mục đích vào giờ khắc này là giống nhau, đều là muốn bảo vệ Lý Trường Thọ ở dưới pháp bảo của Cụ Lưu Tôn
nhưng!
Bọn họ đã chậm một bước!
Không chỉ là Triệu Công Minh cùng với Ngọc Đỉnh Chân Nhân, coi như là cao thủ Xiển Giáo cách Cụ Lưu Tôn gần nhất, ra tay cũng đều chậm một bước!
Không có gì khác, Lý Trường Thọ động thủ càng nhanh hơn
Cụ Lưu Tôn vừa mới tế ra sợi tiên thằng kia, dưới đáy mắt đột nhiên bắt được một tia hàn quang, đạo vận màu xanh lam lặng yên xẹt qua dưới chân, nguyên thần đạo khu giống như trọng thương mới khỏi, lại có cảm giác không vận chuyển được mấy phần tiên lực!
Khổn Tiên Thằng ngày bình thường vô cùng lợi hại, tại lúc này lại trực tiếp mềm nhũn!
Đây là!
Đại đạo cân đối của Lý Trường Canh!
Loại trình độ này, chính là cân đối lão ngang với phàm nhân...
Phốc!
Một tiếng phốc nhỏ, Cụ Lưu Tôn nhìn chiếc khóa màu vàng hình mũi tên xuyên qua từ sau ngực mình, trên đó nhiễm máu tươi của chính mình, nguyên thần càng là đã trực tiếp bị trấn áp
làm sao có khả năng nhanh như vậy...
vào giờ phút này, Xuyên Tâm Toả dài nhỏ xích vàng mới chậm rãi hiển lộ ra, bên trên phát tán bảo quang công đức nồng đậm, phần cuối bị Lý Trường Thọ giữ ở trong bàn tay trái
Lý Trường Thọ đưa tay kéo một cái, thân hình Cụ Lưu Tôn đã bị Xuyên Tâm Toả chế trụ xoay chuyển, lộn mấy vòng ở bên trên đường mây, bị Xuyên Tâm Toả trói chặt, lăn tới trước mặt Lý Trường Thọ
Lý Trường Thọ không nói một lời, thừa dịp tiên nhân khắp nơi chưa kịp hoàn hồn, vỗ một chưởng vào lồng ngực Cụ Lưu Tôn
- Trường Canh hạ thủ lưu tình!
Quảng Thành Tử la lên một tiếng, đập một khối đại ấn tới Lý Trường Thọ
Lý Trường Thọ lại là nhìn cũng không nhìn, động tác không ngừng, thân hình bất động, mặc cho Phiên Thiên Ấn đập thẳng tới, tay phải vung ra một đầu côn trùng tản ra đạo vận màu xanh lam, bàn tay trái vỗ vào ngực Cụ Lưu Tôn
trọng thương nguyên thần!
Cụ Lưu Tôn ở dưới Xuyên Tâm Toả chế trụ, há miệng phun ra máu, vừa vặn bắn ra ba thước
mà khối đại ấn vốn là để hấp dẫn lực chú ý của Lý Trường Thọ, không dùng nửa phần lực đạo, cũng bị côn trùng trực tiếp đụng bay
đáng tiếc, côn trùng này cũng chịu không nổi lực đạo như vậy, trực tiếp vỡ thành bụi phấn
ánh sáng màu xanh lam quay về trong cơ thể Cụ Lưu Tôn, trả lại một phần thực lực cân bằng cho Cụ Lưu Tôn
đáng tiếc, giờ đã trễ, trọng thương, bị bắt, Cụ Lưu Tôn đã vô lực giãy dụa
đầu côn trùng kia tất nhiên là sinh linh dùng để cân đối với Cụ Lưu Tôn
bởi vì thực lực của Lý Trường Thọ cùng với Cụ Lưu Tôn sàn sàn nhau, điều kiện Lý Trường Thọ thi triển đại đạo cân đối là khá lỏng lẻo, lại có trọng bảo Xuyên Tâm Toả sau khi dùng công đức tự thân tế luyện tập kích bất ngờ, hữu tâm tính vô tâm, khí thế cùng với phối hợp, giải quyết Cụ Lưu Tôn cũng không cần tốn nhiều sức
nhưng một màn này rơi vào trong mắt các cao thủ Đạo Môn, cùng với chúng Luyện Khí Sĩ Tam Giới, vậy thực sự có chút...
Dọa người
Thái Bạch Tinh Quân là đẳng cấp gì?
Đây là thực lực gì?
Đây thật sự là tiểu đệ tử Nhân Giáo tu hành chưa có quá ngàn năm? Cho dù thực lực ở phía trên Cụ Lưu Tôn, vậy cũng phải đấu vài hiệp, vừa đối mặt như vậy...
Liền kết thúc?
Sau ngày hôm nay, trong linh bảo phổ cực phẩm tiên thiên Hồng Hoang, e rằng phải có một chỗ cắm dùi cho Xuyên Tâm Toả
Lý Trường Thọ vái chào đối với chúng tiên Xiển Giáo, nhấc lên Xuyên Tâm Toả muốn đi đến bên người Bạch Trạch
- Sư đệ chờ đã!
Quảng Thành Tử nhíu mày đứng dậy, trong lòng bàn tay nâng Phiên Thiên Ấn, sắc mặt có chút khó coi
Lý Trường Thọ xoay người lại, lạnh nhạt nói:
- Quảng Thành Tử sư huynh có gì chỉ giáo?
Quảng Thành Tử đi về phía trước mấy bước, nói đối với Lý Trường Thọ:
- Việc này phải chăng nên bàn bạc kỹ hơn? Cụ Lưu Tôn sư đệ chính là đệ tử thân truyền ngồi phía trước nghe lão sư giảng đạo, cũng là Thập Nhị Kim Tiên Ngọc Hư Cung, nếu Đại sư bá nói y tính kế việc này, như vậy nhất định là y tính kế việc này, nhưng có thể hay không thẩm vấn y ở bên trong Ngọc Hư Cung, chúng ta tự nhiên sẽ cho Thiên Đình một câu trả lời hợp lý
nói mấy lời này, Quảng Thành Tử nghĩ rằng đã cho Thiên Đình đủ mặt mũi, cũng rất có lý
ai ngờ ý chí của Lý Trường Thọ ngày hôm nay tựa như sắt đá, trực tiếp lắc đầu, nói:
- Việc này nên để Thiên Đình thẩm tra xử lí, định tội, ta có thể cam đoan Ngọc Đế bệ hạ sẽ tự mình xét xử, sẽ không tổn hại uy danh của Xiển Giáo