Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 1426 - Chương 1426: Chúng Nộ Khó Bình

Chương 1426: Chúng nộ khó bình

Thuyên Động trầm ngâm vài tiếng:

- Ngươi trước đây ở phía trước Ngọc Hư Cung, nói ngay trước gương đồng, đợi Phong Thần đại kiếp xong liền muốn công thành lui thân, có phải là thật?

Trong mắt Lý Trường Thọ lộ ra mấy phần ý cười, gật đầu nói:

- Tất nhiên là thật

- Ngươi! Không được, ta không chấp nhận việc này!

- Bệ hạ!

Lý Trường Thọ vái chào một cái, lấy ra ngôn từ đã chuẩn bị hơn hai trăm năm, nghiêm mặt nói:

- Phong Thần đại kiếp qua đi, chính thần Thiên Đình sẽ tăng vọt, tiểu thần là người chủ trì đại kiếp, là người thay Thiên Đạo phong thần cho bọn họ, mà trong tương lai, quan hệ giữa những chính thần này cùng với tiểu thần tất nhiên sẽ vô cùng mật thiết, nếu tiểu thần ở lại Thiên Đình, bệ hạ còn lập uy như thế nào? Chẳng qua bệ hạ yên tâm, tiểu thần đến lúc đó sẽ từ từ rời khỏi Thiên Đình, hơn nữa cũng sẽ không cách Thiên Đình quá xa, bệ hạ muốn triệu kiến, tùy thời liền có thể triệu kiến

dừng lại một chút, Lý Trường Thọ cười nói:

- Bệ hạ ngài cần phải hiểu rõ một cái đạo lý, lập nghiệp cùng với duy trì sản nghiệp là hai khái niệm hoàn toàn khác biệt, tiểu thần am hiểu cũng không phải là duy trì sản nghiệp

Thuyên Động lộ vẻ do dự, nhắm mắt thở dài không nói

trong mắt Bạch Trạch bên cạnh lóe ra ánh sáng, nhìn của biểu tình Lý Trường Thọ, giống như là nhìn mỹ vị trân quý nhất trên đời

lên núi không dễ

xuống núi, còn khó hơn

...

Nửa ngày sau khi Cụ Lưu Tôn bị Dương Tiễn mang vào Thiên Đình

ở phía sau núi Ngọc Hư Phong, bên trong thác nước lầu các kia, Quảng Thành Tử, Xích Tinh Tử, Thái Ất Chân Nhân, Ngọc Đỉnh Chân Nhân, Hoàng Long Chân Nhân từng người ngồi ngay ngắn, chúng tiên Xiển Giáo còn lại đã trở về động phủ

Hoàng Long Chân Nhân nói:

- Cuộc nháo kịch này, rốt cục cũng kết thúc

- Bần đạo đã từng ra tay che lấp chuyện quá khứ cho Cụ Lưu Tôn sư đệ

Xích Tinh Tử thấp giọng nói:

- Lúc ấy cũng không biết nghĩ như thế nào, chính là cảm thấy việc này vạn nhất bị phát hiện, bị hao tổn chính là thanh danh của Xiển Giáo chúng ta, lại là chưa từng nghĩ đến, Thiên Đình coi trọng đối với chuyện này như vậy, thậm chí Trường Canh sư đệ cũng đều không thể không đi xin phép Đại sư bá. Đại sư huynh, sau đó bần đạo phải chăng muốn đi Thiên Đình một chuyến, cáo tri sự tình diệt sát mấy vị tán tu kia?

- Không cần

Quảng Thành Tử khoát khoát tay:

- Trường Canh so với ta và ngươi đều thông minh hơn, phát hiện dị thường tự nhiên sẽ làm ra quyết đoán, trước đây bần đạo chỉ cần cho Trường Canh một ánh mắt, hắn liền sẽ lập tức hiểu ý, vô luận bần đạo tạo áp lực như thế nào, y cũng đều kiên quyết không cho, như thế, cũng coi như bảo toàn thanh danh của Xiển Giáo chúng ta . Cụ Lưu Tôn sư đệ làm ra như vậy chuyện, bần đạo khó từ tội lỗi, sau đó cũng sẽ đi tìm lão sư thỉnh tội

- Thỉnh tội?

Thái Ất Chân Nhân cong khóe miệng lên:

- Sư huynh ngươi là đi thỉnh công

Quảng Thành Tử cau mày nói:

- Thái Ất sư đệ cớ gì nói ra lời ấy?

- Không có việc gì, ta chỉ tuỳ tiện nói ra một câu

Thái Ất Chân Nhân cầm tách trà nhấp một miếng:

- Có sao nói vậy, sư huynh ngươi lần này quá cảm xúc, kỳ thật không nên nhắc đến ước hẹn Tam Giáo không chiến

- Không đúng...

Ngọc Đỉnh Chân Nhân đột nhiên mở miệng, hai mắt mở ra, nhìn về phía Quảng Thành Tử, trầm giọng hỏi:

- Đại sư huynh, thế nhưng là có tính kế khác?

Quảng Thành Tử cau mày nói:

- Vi huynh có thể có tính kế gì? Chẳng qua là vì thanh danh của Xiển Giáo chúng ta

Ngọc Đỉnh thở dài:

- Nếu Đại sư huynh không có tính kế khác, trước đây Đại sư huynh tạo áp lực đối với Trường Canh, e rằng sẽ xảy ra vấn đề

đoàn đội nào cũng đều không thể tránh né có một hai kẻ ngu ngơ

ví dụ như, Thái Ất Chân Nhân, Quảng Thành Tử, Xích Tinh Tử lúc này đều lâm vào suy tư

Hoàng Long phát triển truyền thống đặc biệt của Long tộc không hiểu liền hỏi, buồn bực hỏi:

- Thế nhưng là Trường Canh sư đệ sẽ có cảm xúc? Từ đó thiên vị Tiệt Giáo?

Thái Ất Chân Nhân:

- Sư huynh, bầu không khí lúc này không thích hợp nói đùa

- Bần nói sao sẽ dùng đại sự như vậy nói đùa? Ngọc Đỉnh sư đệ, đến cùng làm sao vậy?

Ngọc Đỉnh chậm rãi thở hắt ra, lời ít mà ý nhiều hỏi lại:

- Nếu như trong miệng Cụ Lưu Tôn, nói ra sau lưng có người sai sử, Thiên Đình không có cách nào lắng lại chúng nộ, chắc chắn sẽ phát binh đến đây đòi người, chúng ta phải làm như thế nào?

Xích Tinh Tử lộ vẻ mặt kinh hãi, sắc mặt của Quảng Thành Tử lập tức thay đổi thành vô cùng âm trầm, Thái Ất Chân Nhân cũng là lộ vẻ mặt giật mình

Hoàng Long Chân Nhân vào giờ phút này cũng coi như ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, thấp giọng nói:

- Trường Canh không thể xử lý tốt chuyện này?

- Chúng nộ khó bình

Quảng Thành Tử phun ra bốn chữ này

Bình Luận (0)
Comment