lão đạo mập lùn, bề ngoài xấu xí ngồi ở bên trên bồ đoàn, cũng không quỳ xuống hoặc là bị treo lên, xung quanh có sáu cột ngọc trụ Lăng Tiêu bảo điện toả ra ánh sáng sáng ngời, hoàn toàn trấn áp nguyên thần, đạo khu của Cụ Lưu Tôn
ngay ở phía trước Cụ Lưu Tôn, có mấy đạo thân ảnh, đều là hình tượng mặt ngoài mặt mũi hiền lành
liền nghe Mộc Công hỏi: 'Cụ Lưu Tôn đạo hữu, còn chưa muốn nói sao? Giằng co như vậy, cũng không phải biện pháp. '
giọng điệu cũng là khách khí
đủ loại chi tiết cho thấy, Cụ Lưu Tôn tại Thiên Đình cũng không có gặp được quá nhiều phiền phức, mặc dù Thiên Binh Thiên Tướng trông coi xung quanh hung thần ác sát, nhưng trên người Cụ Lưu Tôn đều là vết thương cũ bị Xuyên Tâm Toả đánh trước đây
vào lúc tiên nhân Ngọc Hư Cung buồn bực, Ngọc Đế bệ hạ lần này vì sao muốn đích thân đến, Cụ Lưu Tôn bên trong hình ảnh thở thật dài...
'Là phó giáo chủ Xiển Giáo chúng ta bảo bần đạo làm như vậy. '
Hình ảnh im bặt mà dừng
chúng tiên Xiển Giáo đầu tiên là từng người nhíu mày, nếm thử phân tích ảnh hưởng của việc này, ngay sau đó như là bị chọc giận, một viên đá dấy lên ngàn cơn sóng!
- Nhiên Đăng phó giáo chủ đâu? Phó giáo chủ ở đâu!
- Cụ Lưu Tôn này trả lời thật đúng là tiêu sái! Y liền không suy nghĩ! Ài! Mà thôi!
- Phải làm sao mới ổn đây? Cụ Lưu Tôn vốn là đã làm sai trước, hiện tại lại khai ra Nhiên Đăng lão sư... chẳng lẽ là, Nhiên Đăng lão sư cũng sẽ bị chộp tới Thiên Đình thẩm vấn?
Thái Ất Chân Nhân, Ngọc Đỉnh Chân Nhân liếc nhau đám người, người trước bĩu môi, người sau lắc đầu, hai sư huynh đệ này lại là cũng không mở miệng, chỉ là đứng ở đó cho đủ số
nhược điểm của Xiển Giáo bọn họ, không sai biệt lắm có thể tổng kết thành năm chữ —— 【 quá coi trọng da mặt 】
Chính là ngày bình thường, âm thầm chỉ cây dâu mà mắng cây hòe đối với Nhiên Đăng, chỉ trỏ, thậm chí hận không thể dùng một ngụm tiên khí thổi tắt ngọn đèn linh cữu kia, lúc này vẫn như cũ muốn đứng ra, có ý đồ giữ gìn danh vọng của Xiển Giáo
suy nghĩ kỹ một chút, vị đại năng viễn cổ Nhiên Đăng phó giáo chủ này, chuyện gì không làm được?
Tính kế tiểu tướng Thiên Đình, đó là thao tác cơ bản, căn bản không cần ngạc nhiên
- Khục! Khụ khụ!
Lý Trường Thọ đứng ở phía trước xa liễn hắng giọng một cái, hội tụ đạo đạo ánh mắt lên trên người chính mình
lúc này mới chắp tay một cái đối với Ngọc Đế, ôn hoà nói:
- Ngày hôm nay Ngọc Đế bệ hạ đích thân đến, chính là biết việc này vô cùng phiền phức, tính chất vô cùng ác liệt, sẽ sinh ra xung kích nhất định đối với tổng thể Xiển Giáo. Các vị sư huynh sư tỷ, bệ hạ đều đã đến rồi, sự tình mà Cụ Lưu Tôn chính miệng bàn giao, chẳng lẽ Thiên Đình sẽ còn cố ý vu hãm Xiển Giáo?
- Sư đệ ta đối với Xiển, Đoạn nhị giáo, vẫn luôn vô cùng kính trọng, ta thừa nhận, ta đúng là có thù cũ với Nhiên Đăng, nhưng việc này chính là việc công, ta cũng không trộn lẫn tư tình, mà Ngọc Đế bệ hạ đối với Đạo Môn, cũng vẫn là lễ ngộ có thừa
- Như vậy Nhiên Đăng phó giáo chủ ở đâu? Không nói đến ngày hôm nay có phải tới bắt gã hay không, tôn giá Ngọc Đế bệ hạ ở đây, gã vì sao còn chưa tiến tới bái kiến?
Chúng tiên Xiển Giáo ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, lại đều cơ trí nhìn về phía Quảng Thành Tử
Từ Hàng Đạo Nhân nhẹ giọng hỏi:
- Đại sư huynh, việc này nên xử trí như thế nào?
Quảng Thành Tử nhíu mày suy ngẫm, nhìn Lưu Ảnh Cầu trong tay, lại ngẩng đầu nhìn về phía Lý Trường Thọ, hình như có chút muốn nói lại thôi
vị Đại sư huynh Xiển Giáo này, tựa hồ cũng có chút khó khăn
mà trong đáy lòng Lý Trường Thọ, đã đưa ra vài lựa chọn đơn giản cho hành vi kế tiếp của Quảng Thành Tử
nếu như, Quảng Thành Tử lúc này nói ra lời nói cùng loại với 【 còn thỉnh cho ta xin chỉ thị lão sư 】, liền chứng minh đánh giá 'Bụng dạ cực sâu' kia của Quảng Thành Tử có chút không thật
Quảng Thành Tử nếu như nói một câu 【 Nhiên Đăng Đạo Nhân chính là phó giáo chủ của Xiển Giáo chúng ta】, liền chứng minh Quảng Thành Tử là đang mượn thế tính kế, muốn xử lý Nhiên Đăng
mà chỉ cần Quảng Thành Tử nói ra 【 Thiên Đình lại dễ dàng như thế kết luận, việc này có quan hệ với Nhiên Đăng phó giáo chủ】, vậy chứng minh...
số tầng mà Quảng Thành Tử đứng, so với chính mình mong muốn còn cao hơn
Hoàng Long Chân Nhân ở bên cạnh nhắc nhở:
- Đại sư huynh, ngươi nói một câu đi
Quảng Thành Tử buông tiếng thở dài, lại vái chào một cái đối với Ngọc Đế, trong mắt tràn đầy bất đắc dĩ, khuôn mặt mang theo hiu quạnh, tựa như ở trong một khoảng thời gian ngắn làm ra một cái quyết định gian nan nào đó, đi về phía trước hai bước, chậm rãi nói:
- Sư thúc, Trường Canh, bần đạo biết việc này, trên dưới Thiên Đình vô cùng phẫn nộ