không nghĩ tới, bọn họ chạy hai chuyến, dập đầu, ngoại trừ chứng kiến Thái Bạch Kim Tinh bắt Cụ Lưu Tôn, chứng kiến Thiên Đình Ngọc Đế sư thúc 【 trang bức thành công 】, là hoàn toàn không có tác dụng khác
cũng may, kế tiếp đi xử lý đối thủ một mất một còn Nhiên Đăng Tiệt Giáo này, bọn họ cũng có thể tham gia, đến lúc đó hỗ trợ chém cánh tay gỡ cẳng chân, sảng khoái cỡ nào!
một nhà vui vẻ một nhà lo, ở trên đám mây cách đó không xa, ba vị cao thủ Tiệt Giáo, Quảng Thành Tử, Ngọc Đỉnh Chân Nhân, Hoàng Long Chân Nhân lẳng lặng đứng
Quảng Thành Tử vào giờ phút này đang nhíu mày suy tư, suy tư hai câu nói mà lúc Lý Trường Thọ mời y tới Thiên Đình nói kia
câu đầu tiên là:
'Quảng Thành Tử sư huynh là Đại sư huynh Xiển Giáo, ngày hôm nay Thiên Đình muốn thẩm vấn chính là phó giáo chủ Xiển Giáo cùng với đệ tử thân truyền Thánh Nhân, nếu Quảng Thành Tử sư huynh không đến, việc này chẳng phải thiếu đi mấy phần ý nghĩa? '
câu thứ hai là sau khi Lý Trường Thọ quay người cưỡi mây, tiến đến bên cạnh cửu long xa liễn, bay hơn mười trượng lại quay đầu nói một câu:
'Sư huynh không hiếu kỳ, lão sư nói với ta cái gì ở bên trong Thái Thanh Quan?
Nghe câu này Quảng Thành Tử không thể không nghĩ ngợi thêm
hẳn là, Trường Canh đã biết tiền căn hậu quả?
hôm nay thiên cơ lẫn lộn, bần đạo lại ở bên người lão sư, Đại sư bá tuy là Thánh Nhân mạnh nhất, nhưng năm đó cũng không thể đột phá ràng buộc thiên địa, vẫn là bị bức bách tiếp nhận Hồng Mông Tử Khí, cũng liền không có cách nào vượt qua quy tắc Thiên Đạo mới đúng
vì sao còn có thể suy tính được nhiều như vậy?
Cũng không đúng, Trường Canh sư đệ có chút thông minh, rất có thể là đoán được cái gì, gạ hỏi chính mình một chút
Quảng Thành Tử thầm than trong đáy lòng, Nhân Giáo nhiều thêm một vị sư đệ có thể khuấy động phong vân Tam Giới như vậy, đối với Xiển Giáo mà nói, cũng không biết là chuyện tốt hay chuyện xấu
chẳng qua, chính mình không thẹn với lương tâm, chỉ cầu xứng đáng với lão sư, xứng đáng với Xiển Giáo là được
- Đại sư huynh? Đại sư huynh?
Ống tay áo của Ngọc Đỉnh Chân Nhân, hóa thành Thái Ất Chân Nhân cao hơn ba tấc, mặc trường bào màu đỏ nhạt, hét lên
Quảng Thành Tử nhíu mày nhìn lại, nghi hoặc nói:
- Sư đệ, ngươi làm sao cũng tới nơi này?
Thái Ất Chân Nhân tặc lưỡi cười một tiếng, liếc nhìn đại đội Thiên Binh phía trước, dẫn âm cười nói:
- Tất nhiên là muốn đi tham gia náo nhiệt, chiếm ngưỡng phong thái của phó giáo chủ nào đó tại Lăng Tiêu bảo điện
- Trường Canh sư đệ không phải đã nói ngươi chớ có nhúng tay vào chuyện này sao?
Quảng Thành Tử thở dài:
- Cái miệng này của ngươi nếu toát ra lời nói gì đó, làm cho sự tình không thể vãn hồi...
- Không thể nào, không thể nào
Thái Ất Chân Nhân cười ngượng ngùng nói:
- Sẽ không thật sự có người cho rằng ta không thể khống chế miệng đó chứ?
- Đại sư huynh yên tâm
Ngọc Đỉnh Chân Nhân mỉm cười lấy ra một món pháp bảo
chỉ thấy pháp bảo này, có hình dạng như vòng cổ, do gân rồng nghiệt long Bắc Hải luyện chế mà thành, hạch tâm là một viên bảo châu được xâu qua gân rồng, nhìn như chỉ có kích thước bằng trái nhãn, lại có thể tùy ý điều tiết
món pháp bảo này cũng không có danh tiếng vang dội gì, có thể coi là pháp khí 'Bế lời nói', đạo vận trên đó chuyên phá đạo hành của Thái Ất Chân Nhân, có thể trong nháy mắt bịt miệng Thái Ất Chân Nhân, cắt đứt lời nói ra
Đậu Suất lương phẩm, Thái Bạch thân tặng
toàn bộ quá trình sản xuất pháp khí do tán tiên Thiên Đình Linh Châu Tử giám sát
Thái Ất Chân Nhân nhìn thấy pháp khí này, trên trán treo đầy vạch đen, Quảng Thành Tử cùng với Hoàng Long Chân Nhân đồng thời nhẹ nhàng thở ra
Quảng Thành Tử liếc nhìn các nơi phía trước, truyền âm nói:
- Đã muốn đi, liền thoải mái đứng ra, đừng có làm sự tình sợ hãi rụt rè như vậy, ngày hôm nay thanh danh của Xiển Giáo chúng ta đã là bị hao tổn, đừng có lại để cho người chê cười
- Được
Thân hình Thái Ất Chân Nhân bay ra, hóa thành kích thường bình thường, bình tĩnh đứng chắp tay
Hoàng Long cười nói:
- Thiên Đình chỉ cần ba danh ngạch, không bằng bần đạo tặng danh ngạch cho Thái Ất sư đệ, bần đạo đi cũng không biết nên nói cái gì, quá xấu hổ
- Ài, cứ đi đi
Thái Ất Chân Nhân cười nói:
- Trường Canh thật sự có thể đuổi chúng ta sao?
Quảng Thành Tử mỉm cười gật đầu, trong mắt mang theo vài phần vui mừng
Ngọc Đỉnh Chân Nhân có chút muốn nói lại thôi, nhưng bị Thái Ất Chân Nhân âm thầm kéo lại ống tay áo đạo bào, cũng chỉ có thể than nhẹ một tiếng, không cần phải nhiều lời nữa
ở trên đám mây phía trước, ba vị tiên Tiệt Giáo đồng thời lâm vào trầm tư
Kim Linh Thánh Mẫu truyền âm nói:
- Bọn họ làm sao lại nhiều thêm một người? Đây không phải chơi xấu sao?