Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 1447 - Chương 1447: Đạo Vi Tử

Chương 1447: Đạo Vi Tử

- Việc này cố nhiên không đúng, tiên đạo cũng không thể tùy ý can thiệp phàm tục, nhưng lúc đó Thiên Đình cũng chưa hưng khởi, các nhà tiên môn Trung Thần Châu đều là làm việc như thế, xem như truyền thống cũ Hồng Hoang, bần đạo nguyện vì chuyện như vậy mà tiếp nhận Thiên Đình trừng phạt

ở phía trước Lăng Tiêu bảo điện, bên trong sân thẩm án

Đạo Vi Tử mặc trường bào vải xám, cúi đầu nói mấy câu

ngay trên tầng tầng bậc thang phía trước, Ngọc Hoàng đại đế lẳng lặng ngồi ở sau bàn ngọcm vào giờ phút này mặt không biểu tình, chuyện này tạo thành áp lực khá lớn cho đạo tâm của Đạo Vi Tử, cái trán rịn ra chút mồ hôi

bởi vì Lý Trường Thọ không lại làm chủ thẩm, bàn thẩm tra xử lý đã được cải tạo, vị trí chủ thẩm tất nhiên là Ngọc Đế ngồi ngay ngắn trước cửa điện

ở dưới kiến nghị của Lý Trường Thọ, bản án không thiết kế thêm bồi thẩm, rất nhiều chính thần Thiên Đình đứng thẳng ở hai bên bậc thang, đều có thể bày mưu tính kế, tùy thời phát ra tiếng

mấy lời nói này, tất nhiên là kết quả Đạo Vi Tử nghĩ sâu tính kỹ, cũng nằm trong dự liệu của Lý Trường Thọ

nếu như Đạo Vi Tử đi lên liền trực tiếp ném toàn bộ trách nhiệm lên trên người Nhiên Đăng, như vậy ngược lại sẽ đưa đến hiệu quả ngược lại

Đạo Vi Tử tỏ thái độ lúc này, đại khái là không có quan hệ với thái độ của Xiển Giáo, dù sao y cũng không phải nhân vật trọng yếu Xiển Giáo

Lý Trường Thọ đứng ở dưới bậc thang, lẳng lặng đứng, không nói lời nào

ở phía trước cửa điện, Ngọc Đế ngâm khẽ một hai, chậm rãi nói:

- Đạo Vi Tử, tất cả những gì ngươi nói lúc này, đều sẽ trở thành mấu chốt ảnh hưởng đến hướng đi của án này, ta ngồi ở chỗ này, ngươi đừng có bởi vì e ngại trong đáy lòng mà không dám nói thật, Thiên Đạo, vẫn luôn đang chăm chú nhìn vào ngươi

thân thể Đạo Vi Tử rung lên, trong đáy lòng cười khổ một hồi

y dù sao cũng là tiên nhân trường sinh, càng là người bên trong Xiển Giáo, ngày bình thường đi đến đâu không phải một mảnh phong quang, ngẫu nhiên đi đông Côn Luân tiệc rượu, đó cũng là đến nghe lời tâng bốc

nhưng ở chỗ này, y phảng phất đã trở thành 'quần thể yếu thế'

Đạo Vi Tử âm thầm liếc nhìn Nhiên Đăng phó giáo chủ lẳng lặng đứng thẳng phía trước, lại nhìn Quảng Thành Tử đại sư huynh ở xa hơn một chút, ý nghĩ trong đáy lòng hỗn loạn vô cùng

y là vạn lần không nghĩ tới, việc này sẽ liên luỵ đến trên người y

ngày hôm nay không phải nói, Thiên Đình mượn sự tình thường nga vu hãm Thiên Tướng, làm khó dễ đối với phó giáo chủ Xiển Giáo bọn họ, nhờ vào đó xác lập ưu thế địa vị của Thiên Đình đối với đại giáo Thánh Nhân sao?

Làm sao lại đột nhiên kéo tới trên người Đạo Vi tiên tông?

Nhưng Đạo Vi Tử là một đạo giả thông minh

đột nhiên bị Kim Sí đại bằng điểm danh, y liền suy nghĩ đến cùng đã xảy ra chuyện gì

mặc dù không có nghĩ đến cái gì

vào lúc bị Xích Tinh Tử sư huynh đưa đến trước mặt tướng lĩnh Thiên Đình, Đạo Vi Tử tất nhiên đã nghe được Xích Tinh Tử dẫn âm...

'Sau khi đi Thiên Đình, nếu có người tra hỏi, nên nói liền nói, không nên nói liền phải ước lượng nói

Cho nên Đạo Vi Tử ước lượng một đường, đi vào bên trong Thiên Đình, nghe sự tình quyền thần Thiên Đình Thái Bạch Kim Tinh nói vào trước khi thẩm vấn, trong đáy lòng lập tức sáng tỏ cần làm chuyện gì

chuyện này, Đạo Vi Tử làm sao có thể không biết

lúc trước khi Nhiên Đăng phó giáo chủ đến tìm y, y còn tưởng rằng là tiền đồ tươi sáng bày ở trước mắt, chính mình nhất định phải nắm chắc cơ hội này

nếu như Nhiên Đăng phó giáo chủ vui vẻ, vậy y chẳng phải là liền có thể thăng làm đệ tử thân truyền Xiển Giáo, đạt được cơ hội nghe đạo ở trước mặt Thánh Nhân, sau đó không cẩn thận được Thánh Nhân lão gia thưởng thức, trở thành đệ tử hạch tâm Xiển Giáo, đứng hàng Thậm Tam Kim Tiên Xiển Giáo...

Ài, đáng tiếc

lúc ấy Nhiên Đăng phó giáo chủ ăn thiệt thòi, bị vị Thái Bạch Kim Tinh ngồi phía sau bàn dài này, tính kế đến bảo vật tích lũy vô số năm tháng cũng mất hơn phân nửa...

Đạo Vi Tử cũng bởi vậy bị la rầy vài câu, sau đó vẫn luôn bế quan tu hành ở bên trong Ngọc Hư Cung

trong đáy lòng không dám suy nghĩ nhiều, Đạo Vi Tử suy nghĩ đôi chút, trầm ngâm vài tiếng, nói:

- Bần đạo cũng không nói láo

Ngọc Đế chậm rãi gật đầu, tay trái nhẹ nhàng vung qua, một tia kim quang chui vào trên không Lăng Tiêu bảo điện, tiếng nói lạnh nhạt truyền khắp các nơi:

- Thiên Đạo phán xét

Ầm ầm!

Một đầu lôi long tím đen trống rỗng xuất hiện, xẹt qua trên đỉnh đầu Đạo Vi Tử, giương nanh múa vuốt, uy thế che trời!

Thiên uy có chút kinh khủng ầm ầm nện xuống, thân thể Đạo Vi Tử run rẩy, ngẩng đầu nhìn một chút bầu trời, trong mắt tràn đầy sợ hãi

- Chuyện, chuyện này...

Bình Luận (0)
Comment