Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 1520 - Chương 1520: Sửng Sốt

Chương 1520: sửng sốt

- Chuyện chuyển sinh thành Nhân Tộc này cũng không khó, ta lại đi Địa phủ một chuyến, chọn một đôi phu phụ có tư chất tốt nhất bên trong Nhân Tộc, như thế cũng có thể tăng thêm càng nhiều trợ lực cho Linh Châu Tử tu hành, hiện tại, kỳ thật còn có một cái vấn đề mấu chốt nhất

mấy tiên lập tức nghiêng tai lắng nghe, trong mắt tràn đầy lo lắng

- Những kế hoạch này đều là do chúng ta định ra...

Lý Trường Thọ chậm rãi thở phào một tiếng, nghiêm mặt nói:

- Chúng ta có thể cung cấp phương pháp, cung cấp trợ lực, nhưng cuối cùng, vẫn phải do Linh Châu Tử tự mình đưa ra quyết định này, chúng ta tận lực đừng có can thiệp, cho vãn bối tự do lựa chọn con đường của mình chính là sự tôn trọng tốt nhất dành cho họ

mấy vị tiên nhân từng người gật đầu, Thái Ất Chân Nhân lộ ánh mắt phức tạp nhìn chăm chú thiếu niên trong động

Thái Ất Chân Nhân nói:

- Kỳ thật, y tầm thường cũng không có việc gì, bần đạo cũng không cần đệ tử giữ thể diện

Lý Trường Thọ cười khẽ, dưới đáy lòng lại là không nhịn được phàn nàn vài câu

Thiên Đạo thật đúng là hảo thủ đoạn

vấn đề của Linh Châu Tử, cũng không phải là tiên thiên không đủ đơn giản như vậy, một chút đạo cơ y khuyết thiếu lúc này, trước đây vào lúc Lý Trường Thọ mang Linh Châu Tử đi Thiên Đình...

rõ ràng vẫn còn ở đó

Thiên Đạo, lão kiềm chế

Gió thổi bên tai, linh khí vờn quanh người, dưới thân dường như có một cái đệm mềm, như là nằm trên đám mây vậy

Linh Châu Tử giật giật mí mắt, phong cấm xung quanh nguyên thần chậm rãi tiêu tán... chính là đang nằm trên đám mây

bên cạnh, một vị lão đạo lẳng lặng ngồi ở kia, mặt mũi hiền lành, mày trắng tóc trắng, tất nhiên là thân hình khuôn mặt của lão thần tiên không thể quen thuộc hơn được

- Sư thúc...

Linh Châu Tử nhẹ giọng hô hào, tiên lực chảy xuôi, cảm giác mệt mỏi trên người đã biến mất không thấy, vào giờ phút này chậm rãi ngồi dậy

bọn họ, tựa như đang ở trên đường mây từ Càn Nguyên Sơn trở về Thiên Đình

y hệt năm đó, khi mình được sư thúc đưa đến Thiên Đình

- Tâm cảnh như thế nào?

Lý Trường Thọ ấm giọng hỏi

Linh Châu Tử run lên, cảm xúc u ám trong nội tâm một lần nữa tràn ngập ra; chán nản thở dài, co chân lại ngồi ngay ngắn, lại không đề nổi tinh thần

y cười khổ, thấp giọng nói:

- Sư thúc, Linh Châu đã làm cho ngài thất vọng...

- Ngươi kỳ thật không có làm cho bất luận kẻ nào thất vọng, không cần nói lời như vậy

Lý Trường Thọ ôn hoà nói:

- Khiến ngươi cảm thấy thất vọng, chỉ là bản thân ngươi mà thôi, ngươi có nhớ, ta dẫn ngươi đi Thiên Đình, là để làm gì?

Linh Châu Tử cẩn thận suy tư một hồi, đáp:

- Là sư phụ nhờ, nhờ sư thúc mang ta đến Thiên Đình lịch luyện, tăng một chút khí khái nam nhi

- Ngươi bây giờ, còn thiếu khí khái nam nhi?

Lý Trường Thọ cười hỏi ngược một câu, Linh Châu Tử không khỏi lại lâm vào suy tư

Lý Trường Thọ ôn hoà nói:

- Mấy trăm năm rất dài, mấy trăm năm cũng rất ngắn, thiên địa này từ cổ chí kim, có quá nhiều sinh linh đi qua, nhưng người cuối cùng lưu lại ký hiệu của chính mình tại Hồng Hoang, lác đác không có mấy, thế nhân ngưỡng mộ, tất cả đều ngưỡng mộ những người ngồi trên vị trí cao đó

- Người ngồi trên vị trí cao Hồng Hoang, thế nhưng đều là bên thắng tại Viễn Cổ, Thượng Cổ, cho nên, đản sinh ở trong thiên địa này, bị bên thắng này quan sát rất lâu, sinh linh đều sẽ có cảm giác bị đè nén, cho nên, phần tâm cảnh này của ngươi, không chỉ là ngươi có, sinh linh đều có, ngươi bởi vì đạo cảnh không có cách nào tăng trưởng mà sinh ra buồn khổ, không chỉ là ngươi có, sinh linh đều có

Linh Châu Tử lập tức sửng sốt

Lý Trường Thọ nhẹ nhàng đung đưa phất trần trong tay, để mây bay chậm hơn một chút, cho Linh Châu Tử một ít thời gian tiêu hóa

để cho Linh Châu Tử mang theo tiếc nuối cùng với thất lạc chuyển thế thành Na Tra, như vậy tuyệt đối sẽ lưu lại tiếc nuối, thậm chí sẽ ảnh hưởng đến tăng trưởng đạo cảnh tự thân, tính tình gì đó

Lý Trường Thọ còn là nghĩ đến, về sau vị sư điệt này, vô luận được gọi là Linh Châu Tử cũng được, được gọi là Na Tra cũng được, cũng đều có thể vui vẻ

cùng lúc đó, ở bên trong động phủ Càn Nguyên Sơn

ba vị Chân Nhân Xiển Giáo ngồi vây quanh ở xung quanh một bàn cờ, trên bàn cờ dùng vân kính thuật hiện ra hình ảnh Đạo Nhân Giấy Lý Trường Thọ cùng với Linh Châu Tử cưỡi mây trở về Thiên Đình, vào giờ phút này biểu tình trên mặt Thái Ất Chân Nhân dị thường xấu hổ

không có so sánh, liền không có thương tổn

Ngọc Đỉnh Chân Nhân vừa rồi còn thấp giọng mắng một câu:

- Nhìn đi, đây mới là khuyên bảo vãn bối!

Hoàng Long Chân Nhân cũng là sợ Thái Ất không có mặt mũi xuống đài, cười ha hả an ủi:

- Thái Ất sư đệ đừng có chú ý, bản lĩnh của Trường Canh ta ngươi đều là biết được, không so được, không so được

Bình Luận (0)
Comment