Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 1523 - Chương 1523: Xác Thực Rất Thoải Mái

Chương 1523: Xác thực rất thoải mái

hơn nữa, trong đó chắc chắn có nguy hiểm khác, nói không chừng sẽ có vấn đề ở một khâu nào đó; tổng thể mà nói, đại khái cũng chỉ có khoảng sáu đến tám thành nắm chắc, có thể khiến ngươi an ổn tái tạo nhục thân

chẳng qua, đảm bảo sẽ không nguy hiểm đến tính mạng. '

Ở một bên Thiên Hà, Linh Châu Tử nhớ tới những gì Trường Canh sư thúc nói trước đây, hơi có chút xuất thần

phía sau y cách đó không xa, Ngao Ất cố ý chạy đến từ Long Cung để từ biệt, cùng với Biện Trang bị cấm túc không thể rời đi Thiên Hà, đang thở dài thở ngắn ở kia

Biện Trang lau lau khóe mắt, cưỡng ép lộ ra một chút tươi cười, thấp giọng nói:

- Tam đệ, ngươi đừng lo lắng, đây không phải là sau khi chuyển thế vẫn có thể chậm rãi khôi phục ký ức sao, ngươi vẫn là ngươi, không có gì thay đổi

nói xong, Biện Trang vụng trộm đá Ngao Ất đang có chút mất tập trung, xuất thần ở trước đống lửa

Ngao Ất hiểu ý, cười nói:

- Tên gia hỏa này nói rất đúng, chỉ là cải tạo thân thể cho ngươi, chuyển thành Tiên Thiên Đạo Khu Nhân Tộc chân chính, đây là chuyện tốt

- Ừm, ta biết

Linh Châu Tử xoay người lại, biểu tình có chút nhẹ nhõm, cười nói:

- Hai vị ca ca, đa tạ những năm gần đây chiếu cố, bất kể như thế nào, Linh Châu Tử cuối cùng sẽ vẫn là Linh Châu Tử, cho dù mất một chút ký ức, thì vẫn là nghĩa đệ của hai vị ca ca!

- Xem ngươi nói cái gì kìa

Biện Trang lau lau nước mắt, quay đầu lẩm bẩm:

- Khiến cho ta thương cảm

- Đến, uống rượu

Ngao Ất lấy từ trong tay áo ra ba hũ Long Cung Đặc Khúc, ném cho từng người một vò, ba người bèn nhìn nhau cười, mở vò rượu ngửa đầu uống

Rất nhanh, chính là ba tiếng:

- Khà

Ngao Ất cười thán:

- Nam nhi tốt nên có ý chí cứu thiên, về sau ba người huynh đệ chúng ta trùng phùng tại Thiên Đình, cũng không biết sẽ là tình hình nào

Biện Trang nói:

- Ngươi không phải nói, chuyển nhục thân cộng thêm đầu thai, đại khái chỉ cần mấy trăm năm sao? Mấy trăm năm rất nhanh, một cái chớp mắt liền qua

Linh Châu Tử cười nói:

- Hết thảy đều có sư thúc hỗ trợ, hẳn là sẽ không có sơ suất gì, hai vị ca ca không cần phải lo lắng

- Tam đệ, ngươi thật sự không đi Nguyệt Cung cáo biệt?

Ngao Ất thấp giọng hỏi:

- Nguyệt Cung trước đây có tiên tử tới nói, Thỏ Ngọc đã khóc sưng hai mắt lên, nhưng bị Thái Âm Tinh Quân cấm túc, không thể tới cáo biệt với ngươi...

- Chuyện này

Linh Châu Tử gãi gãi đầu:

- Ta cũng không biết...

chợt thấy đạo vận lưu chuyển dưới đáy lòng, lại ngửi thấy bóng dáng Âm Dương Thái Cực Đồ, tìm được khí tức của Trường Canh sư thúc nhà mình, ngưng tụ thành một chữ to trong đạo tâm y

【 Đi 】

- Được

Linh Châu Tử thở ra một hơi, thấp giọng nói:

- Ta đi xem Thỏ Ngọc một chút, cáo biệt nàng

Ngao Ất cùng với Biện Trang hai mắt tỏa sáng, có chút sợ hãi thán phục

quyền thần Thiên Đình bình thường nào đó lần đầu tiên nếm thử đạo vận truyền chữ, lộ ra nụ cười thản nhiên

ừm...

Xác thực rất thoải mái

thế là, hai canh giờ sau

Ngao Ất hóa thành thanh long, nâng Linh Châu Tử đến phía trước Quảng Hàn Cung

ở phía trước Quảng Hàn Cung, trên phiến lá như tiên đảo trên cây nguyệt quế kia, mấy trăm vị thường nga lẻ loi tản mát, từng người chờ đợi tình hình nơi đây

có mấy vị nữ tiên cầm gương đồng lên, Thiên Đình ở các nơi cũng liền biết được sự tình phát sinh ở nơi đây

Linh Châu Tử nhảy xuống lưng thanh long, chắp tay nói tạ đối với Ngao Ất, sau đó bước nhanh đi đến phía trước cửa cung Quảng Hàn Cung

một thân đạo bào trắng xanh giao nhau che đi cơ bắp cường tráng của y, nhưng dây cột tóc cố ý đeo trên đầu kia lại khiến khuôn mặt y càng thêm thanh tú

có sao nói vậy, trong mắt không ít tiên nữ tràn đầy sáng ngời

Linh Châu Tử đi đến phía trước bậc thang cửa cung, tiến lên một bước, động tác lại có chút khập khiễng

ở phía sau, Ngao Ất trốn ở trong lông bờm của Biện Trang, nhỏ giọng la lên:

- Đừng do dự, đi lên! Đi lên là xong!

Linh Châu Tử ngậm miệng, giậm chân một cái, trực tiếp nhảy đến phía trước cửa cung, đưa tay đập gõ cửa, nhỏ giọng la lên:

- Có, có tiên ở đây không?

Ở các nơi cây nguyệt quế, mấy trăm thường nga phần lớn che miệng cười khẽ

Trong Quảng Hàn Cung, trên sân thượng bên hồ nơi Lý Trường Thọ đã từng mang Linh Châu Tử đến, Thỏ Ngọc đang ngồi quỳ chân ở bên trên nệm êm, nghe thấy tiếng hô nhỏ này, vai lập tức khẽ run, lập tức nhảy dựng lên

- Chủ nhân, Linh Châu Tử đến rồi!

- Ngồi xuống

Hằng Nga tiên tử bên cạnh chậm rãi nói một câu:

- Đã quên tỷ tỷ ta trước đó đã nói cái gì với ngươi?

- Nhưng, thế nhưng…

Thỏ Ngọc nâng lên khóe miệng, ủy ủy khuất khuất quỳ ngồi về tại chỗ

- Ngươi nha, chính là quá ngu ngốc

Hằng Nga gặm hạt dưa, dưới lớp váy mỏng, hai bàn chân mảnh khảnh bắt chéo, thở dài

Bình Luận (0)
Comment