Linh Châu Tử chuyển thế Na Tra, có thể hay không bởi vì vậy mà quá mạnh?
Chỉ cần đạo không mất tâm, tất nhiên là càng mạnh càng tốt
cao nhất cũng chỉ là trình độ không sai biệt lắm với Dương Tiễn, loại mà ngã xuống từ trên mây cũng không chết kia...
Dương Tiễn, Na Tra, Phong Thần Xiển Giáo • đội ngũ tiểu tướng trận doanh Chu quốc, đã có hình thức ban đầu
Lý Trường Thọ nhớ lại điểm chính trong kế hoạch của mình
Lôi Chấn Tử, Hoàng Thiên Hóa kia đều đã ở trong nhật trình, Thổ Hành Tôn tùy thuộc vào tình hình để định hình lại nhân cách của mình
giống như Dương Nhâm, Kim Tra, Mộc Tra này, Lý Trường Thọ an bài liền tương đối buông lỏng, dù sao hạn mức cao nhất của bọn họ là kém xa Dương Tiễn, Na Tra
lại trở về hiện tại
Thái Ất Chân Nhân thu hồi bảo châu cùng với cẩm nang, vái chào thật sâu đối với Vân Tiêu tiên tử:
- Cám ơn đạo hữu, cám ơn đạo hữu!
Vân Tiêu mỉm cười gật đầu, hơi nhẹ nhàng chớp mắt đối với Lý Trường Thọ, ra hiệu hắn tới ứng đối
- Thái Ất sư huynh khách khí
Lý Trường Thọ đứng dậy, ôn hoà nói:
- Hết thảy thuận lợi liền tốt, chuẩn bị trước khi chuyển thế cũng vô cùng quan trọng, nhất định không thể xảy ra sai sót gì
- Ài
Thái Ất Chân Nhân cười khổ nói:
- Vì đồ nhi bảo bối này của bần đạo, Trường Canh ngươi cũng là suy nghĩ nát lòng... phải chăng cần bần đạo sớm đi tìm kiếm gia đình phàm tục mà y chuyển thế? Nếu không, âm thầm bồi dưỡng một chút tằng tổ phụ mẫu của chuyển thế thân Linh Châu Tử?
Vài tiếng líu ríu, Quỳnh Tiêu, Bích Tiêu ở bên cạnh cố nén cười, Hoàng Long Chân Nhân và Ngọc Đỉnh Chân Nhân đi đến đây cùng với Thái Ất, cũng là lộ ra nụ cười nhàn nhạt
Lý Trường Thọ trầm ngâm vài tiếng, cũng không thể nói mình đã âm thầm an bài hết thảy
càng không khả năng điểm ra, Thiên Đạo đã có kịch bản hoàn chỉnh
hắn cười nói:
- Sư huynh, nếu như ngươi thực sự không yên lòng, ta viết hai lá thư, ngươi đi đến U Minh Địa Phủ một chuyến trước, phân biệt giao cho Tần Nghiễm Vương cùng với Tháp chủ Luân Hồi Tháp Địa Tạng, tiến hành định ra việc này, ngươi là đại tiên Xiển Giáo, lại có thần quyền của ta, chắc hẳn Địa Tạng kia cũng sẽ không làm khó
- Như thế rất tốt!
Thái Ất Chân Nhân giơ ngón tay cái, cười nói:
- Vẫn là Trường Canh ngươi hiểu lạm dụng thần quyền như thế nào, bằng không… Ô, ô ô!
Ngọc Đỉnh Chân Nhân nhanh tay lẹ mắt phong bế miệng Thái Ất, mấy vị tiên tử trong lầu các nhịn không được cười ra tiếng
vốn dĩ Linh Châu Tử chuyển thế trùng tu còn có chút bi thương nhàn nhạt, nhưng sau đợt này liền hoàn toàn không có
tam tiên Xiển Giáo lại không ngừng biểu đạt cám ơn đối với Vân Tiêu, Vân Tiêu chỉ là ôn nhu ứng đối, không nói thêm cái gì, cũng không mưu đồ báo đáp gì
dù sao cũng là Lý Trường Thọ tự mình mở miệng, nàng đương nhiên sẽ không có nửa phần từ chối
đợi Lý Trường Thọ viết thư xong, Thái Ất Chân Nhân liền lôi kéo Hoàng Long cùng với Ngọc Đỉnh chạy tới U Minh Giới
Thái Ất ngược lại là không cưỡng cầu Lý Trường Thọ cùng nhau đi tới, có thư của hắn đã là đầy đủ...
Nhưng Vân Tiêu tiên tử lại ở trong đó, nhìn ra một chút chỗ không bình thường
sau khi đám người Thái Ất đi, trên bãi biển sạch sẽ của Tam Tiên Đảo, lúc Lý Trường Thọ cùng với Vân Tiêu sóng vai dạo bước, Vân Tiêu hỏi ra nghi hoặc của mình:
- Vì sao không tự mình đi Địa phủ? Tựa hồ lần này ngươi làm việc, có chút không ổn thỏa
Lý Trường Thọ lập tức cười đến híp cả mắt, nói:
- Có muốn đoán xem không?
- Ta vẫn luôn không thông minh bằng ngươi
Vân Tiêu ôn nhu nói một câu, trong mắt lại mang theo một chút oán trách
Lý Trường Thọ vội nói:
- Ta đây chính là một chút thông minh nhỏ, Vân ngươi mới là đại trí tuệ... kỳ thật chuyện này ta không cần phải để ý đến quá nhiều, có khả năng giúp đỡ Linh Châu Tử đều đã giúp
đôi mắt đẹp của Vân Tiêu lộ ra mấy phần vẻ suy tư, ngón tay nhỏ nhắn viết chữ 'Thiên' ở bên trong tay áo, Lý Trường Thọ mỉm cười gật đầu, Vân Tiêu lập tức sáng tỏ
việc này là Thiên Đạo thôi động ở sau lưng
Lý Trường Thọ chẳng qua là ở vị trí thích hợp, đóng vai nhân vật thích hợp, lại tận khả năng cho Linh Châu Tử chỗ tốt
- Ngươi...
Vân Tiêu đưa tay giữ chặt cánh tay của Lý Trường Thọ, động tác đã vô cùng tự nhiên, trong mắt mang theo vài phần lo lắng và quan tâm
nàng lo lắng Lý Trường Thọ tính kế quá nhiều, nghĩ quá nhiều, luôn sợ hắn quá mệt mỏi, lại không chịu nói chuyện với người khác
Vân Tiêu hỏi:
- Đại kiếp qua đi, liền có thể an tâm sao?
- Nào có dễ dàng được sống yên ổn như vậy
Lý Trường Thọ cười nói:
- Tính tình của ta vẫn còn có chút cổ quái, nếu như dễ dàng đạt được an ổn, tất nhiên sẽ nghi thần nghi quỷ, cảm thấy đó có thể là bẫy rập gì, nếu làm việc vất vả, cuối cùng có thể đạt được một góc an ổn ăn xổi ở thì, ta mới sẽ cảm thấy vô cùng chân thực, có thể yên tâm, ở bên nhau lâu dài với các ngươi