Lý Trường Thọ cho ra một ít dẫn dắt, Ngọc Đế liền bắt đầu suy một ra ba, thậm chí, còn đưa ra ý nghĩ hoàn toàn khác biệt
- Trường Canh! Chúng ta tại sao không thiết kế nhu cầu cho sinh linh?
Trong mắt Thuyên Động tràn đầy ánh sáng, nội tâm Lý Trường Thọ đột nhiên tỉnh táo, hiện ra bốn chữ lớn
—— giải trí đến chết
Thuyên Động vào giờ phút này đã cười nói:
- Kỳ thật nói đơn giản một chút, chính là làm sinh linh không nên rảnh rỗi, tại thời điểm rảnh rỗi cho sinh linh đủ nhiều việc vui, phân tán lực chú ý của bọn họ, ví dụ như bộ hệ thống trực tiếp gương đồng ngươi thiết kế kia, chúng ta chỉ cần dẫn dắt sinh linh, để cho bọn họ sinh ra càng nhiều nhu cầu bên ngoài nhu cầu cơ bản, chẳng phải là có thể tách rời tư dục của sinh linh? Giảm sự uy hiếp của sinh linh đối với thiên địa? Thật tuyệt vời, Trường Canh!
Lý Trường Thọ vội nói:
- Bệ hạ, ý nghĩ này... nói sai cũng không sai, nhưng có chút nhược điểm
- Ồ? Nhược điểm gì?
- Đây thật ra là yếu hoá thực lực tổng thể của sinh linh, giảm xuống hạn mức cao nhất sinh linh có thể đạt đến, lại để cho sinh linh bảo trì ý nghĩ vui vẻ
Lý Trường Thọ cân nhắc một ít, nghiêm mặt nói:
- Nhưng bệ hạ, lâu dài dĩ vãng như thế, sinh linh dần dần mất đi sức sống, mỗi ngày chỉ chạy theo vui vẻ, không biết cực khổ, không muốn phát triển, hạn mức cao nhất càng ngày càng thấp... Thiên Đình e rằng sẽ không còn tiên để dùng
- Cũng đúng
Hoá thân Ngọc Đế chậm rãi gật đầu:
- Thiết kế như thế, quả thật có chút cắn rứt lương tâm, dù sao Thiên Đình là vì sinh linh mà tồn tại, mà không phải vì thiên địa mà tồn tại, nếu thiên địa trống rỗng, sinh linh như cái xác không hồn, Thiên Đình cũng không cần thiết phải tồn tại
lời nói ngừng lại, Thuyên Động ngẩng đầu nhìn một chút bầu trời đêm, khóe miệng có chút cong lên
y không sĩ diện sao?
Trước đó muốn mở miệng nói, do y nhận lấy Khương Thượng, để Khương Thượng trở thành môn đồ Thiên Đế, kết quả Đạo Tổ lão gia trực tiếp bổ xuống một đạo lôi, làm cho y rất là xấu hổ
Lý Trường Thọ suy tư một hồi, tiếp tục mô tả kế hoạch chi tiết cho sự phát triển của Thiên Đình sau khi hắn rời đi, biến đổi phương hướng
trong rừng côn trùng kêu vo ve, ngọn lửa trên đống lửa không ngừng nhảy nhót, hai nam nhân có thể ảnh hưởng đại thế Hồng Hoang ở một trình độ nhất định này, lại là càng trò chuyện càng vui vẻ, càng uống nước trà càng lên tinh thần
...
Tại Tam Tiên Đảo, bên trong lương đình
Đa Bảo Đạo Nhân thở dài, ngồi trên băng ghế đá, thoáng có chút xuất thần
bát đại đệ tử đều đã ở đây, nhưng bản thể Lý Trường Thọ lại đi khuê các của Vân Tiêu nghỉ ngơi, tâm thần cũng không lạc ở chỗ này
Đa Bảo Đạo Nhân kể vắn tắt chuyến đi Nam Châu một chuyến, gặp mặt Quảng Thành Tử, giao phong ngôn ngữ một phen, Kim Linh Thánh Mẫu không có phản ứng gì, ngược lại là Quỳnh Tiêu nhỏ giọng mắng không ngừng đối với Xiển Giáo
Vân Tiêu vào giờ phút này cũng đã đến trận, dù sao đây là thương lượng đại sự bên trong giáo, cùng với Lý Trường Thọ không có quan hệ trực tiếp
Quy Linh Thánh Mẫu yếu ớt thở dài:
- Ài, xem ra chúng ta cùng với Xiển Giáo sắp có một trận chiến không thể tránh né
Vô Đương Thánh Mẫu chậm rãi nói:
- Vấn đề bây giờ là, chúng ta cũng không biết đại kiếp cụ thể cần Tam Giáo chết bao nhiêu tiên nhân
- Hẳn là không định số
Triệu Công Minh ôm cánh tay, giáp màu đỏ tía phản chiếu tinh quang, sắc mặt có chút ngưng trọng:
- Cao thủ đỉnh tiêm vẫn lạc cùng với đệ tử phổ thông tử thương, là có chênh lệch rất lớn đối với giảm lực lượng sinh linh, ta hiện tại lo lắng chính là, Thiên Đạo vì giữ gìn thiên địa ổn định, sẽ ra tay với chúng ta
Đa Bảo lắc đầu nói:
- Không cần lo lắng quá mức, đại kiếp không nguy hiểm đến đệ tử thân truyền, là nhận thức chung mấy vị Thánh Nhân lão gia đạt thành bên trong Tử Tiêu Cung năm đó, sư tổ cũng chấp nhận. Đúng rồi, Văn Trọng cùng với Hỏa Linh ở Nam Châu như thế nào?
- Không có chút tiến triển nào
Kim Linh Thánh Mẫu ôn nhu nói:
- Bọn họ sau khi đi Nam Châu, cũng không biết cụ thể nên làm những gì, chúng ta đều là người phương ngoại, làm sao hiểu được quy củ Thương quốc, cùng lắm thì, liền làm ra quốc quân Thương quốc!
- Đây chính là Nhân Hoàng đương đại, đừng có làm loạn
Đa Bảo Đạo Nhân xoa xoa mi tâm, lại thở dài, đứng dậy:
- Ta đi tìm sư tôn bẩm báo việc này, xem thử có biện pháp gì hay không. Vân Tiêu?
- Sư huynh mời nói
- Ta biết ngươi không muốn liên luỵ Trường Canh, nhưng có chuyện lại là ngươi có thể làm
Đa Bảo Đạo Nhân cười nói:
- Đi hỏi Trường Canh một chút, Đạo Môn chúng ta an bài như thế nào, mới có thể làm khó dễ đối với Tây Phương Giáo. Xem ra, Kim Linh nói cũng không sai, đánh cho Tây Phương Giáo bọn hắn trở tay không kịp mới là việc cấp bách