đây cũng chính là bởi vì lời thề Thiên Đạo không có cách nào ước thúc Thánh Nhân, bằng không ngày hôm nay, chỉ sợ lại là một phen tình hình khác
- Thất thế nào
Lý Trường Thọ mỉm cười hỏi:
- Các vị thế nhưng là không có người cầm đầu sao, vì sao không có ai trả lời?
- Ài...
Đệ tử của Tiếp Dẫn Già Diệp kia, chậm rãi thở hắt ra, ngăn chặn thương thế tự thân, đứng dậy đi về phía trước hai bước, chắp tay một cái đối với Lý Trường Thọ, bên miệng vẫn như cũ lộ ra mỉm cười thản nhiên
chỉ là mỉm cười này, có chút đắng chát
y chậm rãi nói:
- Ngày hôm nay Linh Sơn chúng ta gặp kiếp, không phải lỗi của người khác, thực ra Linh Sơn cũng nên có kiếp. Ngày hôm nay Linh Sơn chúng ta gặp nguy nan, không phải người khác thực hiện, thực ra Linh Sơn vốn nên có nguy nan. Ngày hôm nay Linh Sơn chúng ta gặp khổ, không phải người khác cho, thực ra trong số mệnh Linh Sơn cũng có khổ. Lão sư cùng với sư thúc, vì phương tây hưng thịnh khổ cực bôn ba, cũng không có làm gì sai
- Người sai, chẳng qua là Viễn Cổ Thượng Cổ Hồng Hoang lấy cường vi tôn, mạnh bóc lột yếu, không có ai nói đó là sai lầm, ngày nay Thiên Đạo lập Thiên Đình, xây trật tự, lấy danh nghĩa bảo vệ yếu, gọt cường giả sinh linh
- Ngày hôm nay Đạo Môn xâm phạm, cũng chỉ là lấy cường chế yếu mà thôi. Chư đại giáo Thượng Cổ, chư đại tộc long phượng vu yêu, đều lấy cường vi tôn, Tây Phương Giáo chúng ta không tàn bạo bằng vu yêu, không tự đại bằng long phượng, bại là bởi vì không đủ mạnh
- Đạo Môn kia, phải chăng cũng vi phạm ý Thiên Đạo? Đạo Môn kia, ở trong lần đại kiếp này, thật sự có thể bảo tồn?
- Giáo vận Tiệt Giáo không bảo nào có thể trấn, đến cùng là bởi vì nghiệp chướng của các ngươi quá nhiều, hay là do các ngươi không được Thiên Đạo chiếu cố?
Già Diệp nói xong, ý cười trên khóe miệng càng thêm nồng đậm, nhìn chăm chú Lý Trường Thọ
khói mù lượn lờ, thiên địa mờ mịt
không ít tiên nhân Đạo Môn muốn đứng ra bác bỏ lời nói của Già Diệp, nhưng lời đến khóe miệng, lại cảm thấy Già Diệp nói, cũng tự có một phen đạo lý
không ít tiên nhân Tiệt Giáo, lúc này hoàn toàn không có vui mừng khôn xiết sau khi hủy diệt phương tây, trừ bỏ họa lớn, ngược lại lâm vào một loại xoắn xuýt nào đó, một đám chau mày
Lý Trường Thọ khe khẽ thở dài dưới đáy lòng
người tài ba trong Tây Phương Giáo cũng là có, đệ tử thân truyền của Tiếp Dẫn đều không phải loại lương thiện
chỉ tiếc, tâm tính của Già Diệp lúc này đã loạn, đánh mất phân tấc, lượn quanh nửa vòng đi đến một cái kết luận Đạo Môn cũng sẽ bị Thiên Đạo chôn vùi
lúc này, đối với các đệ tử Đạo Môn mà nói, quả thực không có sức thuyết phục gì, càng giống như là đang nói cho hả giận vậy
càng thêm mấy phần vẻ bi thương
Già Diệp nói:
- Thái Bạch Tinh Quân có biện hộ gì không?
- Không có, đạo hữu nói rất có lý
Lý Trường Thọ chậm rãi gật đầu:
- Đối với lý luận của đạo hữu, đối với công việc sau này của Thiên Đình chúng ta có tác dụng cảnh tỉnh rất tốt. Tây Phương Giáo còn lời gì để nói không?
Sắc mặt của Già Diệp có chút lạnh lùng, sắc mặt của chúng đệ tử Tây Phương Giáo vẫn là như tro tàn
Lý Trường Thọ dù bận vẫn ung dung đợi một hồi, cười nói:
- Nếu như thế, các vị không bằng liền bắt đầu lập thệ đi
chúng đệ tử Tây Phương Giáo im lặng
Lý Trường Thọ đợi một hồi, ý cười bên miệng dần dần lui bước, nhíu mày nhìn đám đệ tử Tây Phương Giáo tựa hồ muốn kéo dài thời gian, phất trần có chút vung vẩy
một vệt lưu quang xanh ngọc bay ra từ trong tay áo Vân Tiêu, ở sau lưng Lý Trường Thọ, hóa ra hình bóng tượng ngọc cao mấy trăm trượng
tượng ngọc nâng cánh tay lên, nhắm ngay Linh Sơn đại điện
tiếng nói của Lý Trường Thọ truyền đến, vẫn là nhàn nhã như vậy:
- Phải chăng lập lời thề Thiên Đạo?
Bên trong thiên địa hoàn toàn yên tĩnh
Lý Trường Thọ gật gật đầu, hai mắt vô thần của tượng ngọc sau lưng kia đột nhiên phun ra ánh sáng tím đỏ, linh khí bên trong thiên địa cuồn cuộn một lần nữa, phần lưng tượng ngọc một lần nữa xuất hiện từng dòng sông linh khí thất thải rực rỡ...
Vân Tiêu tiên tử nhìn chăm chú vào Đạo Nhân Giấy Lý Trường Thọ, hơi có chút muốn nói lại thôi
những việc này, vốn nên là nàng làm
- Lập...
Già Diệp có chút thống khổ nhắm lại hai tròng mắt:
- Chúng ta lập lời thề đại đạo!
Lý Trường Thọ vung vẩy phất trần, sau lưng tượng ngọc lúc này dừng lại tụ tập linh lực
một tấm vải vóc, bay ra từ trong tay áo Đạo Nhân Giấy Lý Trường Thọ, hướng về phía Linh Sơn đại điện
Lý Trường Thọ lại khôi phục thành bộ dáng híp mắt cười, đứng ở bên trong chúng tiên, lại phảng phất như không tồn tại, không được người khác biết đến
hắn lẳng lặng cảm thụ được, lực lượng đại kiếp bên trong thiên địa đại khái biến mất hai thành