Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 1630 - Chương 1630: Hoan Thanh Tiếu Ngữ

Chương 1630: hoan thanh tiếu ngữ

- Ta nguyện gọi hắn là mãnh sĩ, đương nhiên, đây chủ yếu là bởi vì sau lưng hắn có Thánh Nhân mạnh nhất duy trì, đây mới là cơ sở của hết thảy, bắt đầu bắt đầu!

Linh Nga lúc này đã giúp Chung Linh sắp xếp mặt bài như ý, ngồi ở một bên lẳng lặng suy tư

hai vị tiên tử, một bán Vu Nhân, một kiện pháp bảo linh tính, lại bắt đầu một trận gió tanh mưa máu

Hữu Cầm Huyền Nhã hỏi:

- Đại kiếp nạn như vậy, Trường Thọ sư huynh liệu có nguy hiểm?

- Vậy liền phải hỏi hắn đến cùng là muốn làm gì

Chung Linh chậc chậc cười khẽ:

- Tên gia hoả này rất thú vị, ngoài miệng nói ổn trọng, hành sự cũng là vô cùng chu toàn, nhưng nói không chừng sẽ làm một ít sự tình xúc động bất cứ lúc nào, loại người như hắn mặc dù hiếm thấy, nhưng ta cũng đã gặp qua, chỉ chẳng qua tiền nhân cũng không đi cao đi nhanh bằng hắn mà thôi

- Trường Thọ sư huynh muốn làm cái gì...

Hữu Cầm Huyền Nhã ngâm khẽ vài tiếng, quay đầu nhìn về phía Linh Nga một bên:

- Linh Nga sư muội là rõ ràng nhất mới đúng

- Ừm ——

Linh Nga nâng cằm lên suy nghĩ một hồi, nhỏ giọng thầm thì:

- Ổn thỏa rời đi? Tránh đi hết thảy nhân quả? Dù sao ta từ nhỏ là được sư huynh dạy dỗ như vậy

Hữu Cầm Huyền Nhã lập tức trầm ngâm

- Đi hỏi một chút không phải liền biết

Chung Linh cười nói:

- Những sinh linh các ngươi, vòng vòng vo vo, nói chuyện còn muốn thăm dò lẫn nhau, đã thân cận với nhau như vậy, còn có cái gì khó mà nói?

- Tiền bối, chuyện này thì khác! Ba thùng

Hùng Linh Lỵ nghiêm trang nói câu:

- Ở trong trại chúng ta có một câu tổ huấn, gọi là —— lòng người cách thịt và da, đừng coi ác nhân như huynh đệ, ngược lại cũng vậy, nếu như mỗi người đều thẳng thắn, ngay thẳng, cũng sẽ rất kỳ quái

- A

Chung Linh lập tức cười đến híp cả mắt:

- Bản chuông còn bị một Vu Nhân giáo dục

- Hắc hắc hắc

Hùng Linh Lỵ ngượng ngùng cười, hai bím tóc đuôi ngựa nhẹ nhàng đung đưa, thân hình sau khi dùng biến thân thuật thu nhỏ lại, làm nàng tựa như người vật vô hại

Long Cát cười nói:

- Ta cũng có chút hiếu kỳ sư phụ đang làm gì, sư phụ trước đây từng nói, Thiên Đình không nên trực tiếp nhúng tay sự tình Phong Thần đại kiếp, cũng đã nói muốn mượn cơ hội Phong Thần đại kiếp, loại bỏ một số nguy hiểm tiềm ẩn trong Thiên Đình, chắc hẳn, đều không phải chuyện dễ dàng gì, sư phụ đã thật sự vất vả rất nhiều vì Thiên Đình

Linh Nga nói:

- Sư huynh hẳn là có thể ứng phó được, coi như ứng phó không được, chúng ta cũng không giúp được được hắn cái gì

Hữu Cầm Huyền Nhã lại nói:

- Đây cũng không đúng, cho dù là liều mạng mới có thể giúp đỡ Trường Thọ sư huynh làm dịu một chút áp lực, đó cũng là sự tình chúng ta nên làm

- Ai nha, được rồi, đều chuyên tâm một chút, có thể tôn trọng bài trước mặt các ngươi hay không!

Chung Linh lầm bầm một tiếng:

- Tại thời điểm đánh bài còn phân tâm, sư huynh này, Trường Thọ sư huynh kia, hừm, sinh linh các ngươi thật buồn nôn, bản chuông hôm nay phải thắng sạch linh thạch của các ngươi!

Mấy vị tiên tử cười khẽ, Linh Nga cũng ném tới một chút ánh mắt áy náy đối với Hữu Cầm Huyền Nhã, Hữu Cầm Huyền Nhã khẽ lắc đầu, cúi đầu tiếp tục suy nghĩ sách lược đối bài kế tiếp

ánh nắng buổi chiều xuyên thấu qua tầng tầng mây mù Thiên Đình, xuyên qua trọng trọng trận pháp Tiểu Quỳnh Phong, rất thần kỳ không có hao tổn gì, chiếu ra bóng cây lắc lư xung quanh phòng bài bạc

hoan thanh tiếu ngữ trong đó, ngược lại là khiến cho vườn linh thú cách đó không xa có chút an tĩnh

giờ phút này, Lý Trường Thọ lẳng lặng nằm trên ghế nằm phía trước đan phòng, quạt hương bồ trong tay không rung, ấm trà đang cầm được đặt xuống, đôi mắt nhẹ nhàng nhắm lại, hơi thở vô cùng nhẹ nhàng, tiên thức bao phủ ở xung quanh Thái Bạch Cung

đây là trạng thái bản thể của hắn lúc chuyển dời hơn phân nửa tâm thần, bản thể vẫn như cũ duy trì tính cảnh giác sung túc

hắn đang muốn làm một kiện đại sự!

Tại Trần Đường Quan, hậu viện đại trạch Lý phủ chiếm diện tích rộng lớn, dễ thủ khó công, Vương Trường An Đạo Nhân Giấy đặt làm riêng • gia đinh cao cấp, đứng thẳng tắp

đoản sam trên người hắn phản chiếu một chút ánh sáng, sợi dây xích màu vàng quanh cổ bộc lộ thân phận hoàn toàn khác biệt của hắn ở trong quần thể gia đinh trong phủ đệ này

làm quyền thần bình thường Thiên Đình, đại thần phàm tục cũng thế, làm gia đinh bên trong một cái trạch viện cũng vậy, đều là liên hệ với người, đều là làm công cho người, trên bản chất không có gì khác biệt

đại khái, đây cũng là một chút tài mọn thông dụng của Lý Trường Thọ

đưa tay, đốt ngón tay nhắm ngay vào hoa văn cửa gỗ linh mộc, gõ nhịp nhàng hai lần, sau đó đẩy ra cửa phòng khép hờ, nhấc chân trái bước vào trước, đối với bên trong...

Ách, tên gia hỏa Lý Tĩnh này, không có việc gì bái hắn làm gì?

Bình Luận (0)
Comment