- Vương tử vì cầu sách gì mà tới?
- Trước đây giết tướng thắng trong quân, chúng tướng muốn trở về Triều Ca Thành cáo trạng
Tử Thụ tự giễu cười một tiếng, toát ra vài phần bất đắc dĩ
- Phụ vương mệnh Thụ lĩnh quân, Thụ đã sớm nói quy củ, mệnh bọn họ không được cướp giật bình dân làm tù binh, vẫn là có tướng lĩnh lá mặt lá trái, lột xuống quân phục của quân địch chiến tử, bọc lên người những bình dân thanh niên trai tráng đó, dùng chuyện này lừa dối quá quan
- Thụ giết một người răn trăm người, cho nên rút kiếm giết tướng, tuy nhiên, việc này nếu trở về Triều Ca Thành làm lớn, Thụ e là có chút thụ động, tướng lĩnh trong quân, võ tướng thế gia e là sẽ cùng nhau công kích Thụ
Lý Trường Thọ suy tư đôi chút, hỏi:
- Quy củ không được cướp giật bình dân làm tù binh, là thiếu sư đặt ra?
Văn Trọng thở dài:
- Không sai, đúng là đệ tử, khục, là ta đặt ra
đệ tử?
Tử Thụ ở một bên lộ vẻ mặt suy tư
lại nghe Văn Trọng tiếp tục nói:
- Quá nhiều nô lệ, đã là bệnh dữ của Thương quốc, dưới toà nhà, nền móng đã là lung lay, tuy nói, hiện nay Thương quốc đã bớt chinh chiến, nô lệ thông qua cướp đoạt mà đạt được kém xa nô lệ tích lũy trong những năm này, nhưng đây là bước đầu tiên có thể thực hiện được ngay bây giờ
- Chỉ có trước phủ định tác phong cướp đoạt tù binh làm nô, có lẽ mới có thể khiến những nô lệ vốn bị tổ tiên bắt giữ khôi phục lại địa vị của thường dân, như thế, Thương quốc có nhiều thanh niên trai tráng, binh mã mạnh mẽ, luôn có một nguồn nhân tài ổn định cho mọi tầng lớp xã hội, quốc lực nhảy lên, ở ngay trong tầm tay!
- Sau đó thì sao?
Lý Trường Thọ ngậm cười hỏi
Văn Trọng trầm ngâm vài tiếng, lại nói:
- Ngài là hỏi?
- Không nói mặt khác, chỉ nói bản thân Thương quốc
- Sau đó, Thương quốc tự nhiên có thể kéo dài quốc vận, tồn tại lâu dài...
Lý Trường Thọ nhìn về phía Tử Thụ, cười nói:
- Vương tử cũng là nghĩ như vậy?
Trong mắt Tử Thụ tràn đầy sáng ngời, định tiếng nói:
- Lời của thiếu sư, là ý của Tử Thụ!
Lý Trường Thọ chậm rãi thở dài:
- Chúng ta nâng chén cùng uống, vừa uống vừa nói
ba người nâng chén cùng uống, sau khi uống một hơi cạn sạch rượu trong chén, Lý Trường Thọ lại nhắm hai mắt lại, hai tay đút vào ống tay áo, tựa như ngủ rồi vậy
hắn đang suy nghĩ, chính mình tối nay có nên chỉ điểm 'Trụ Vương' hay không...
Dưới đáy lòng Lý Trường Thọ mặc dù rõ ràng, coi như ra tay chỉ điểm Tử Thụ, lực lượng kiềm chế của Thiên Đạo cũng không phải Tử Thụ có thể ngăn cản; nhưng vào lúc có một khả năng nào đó bày ra trước mắt, Lý Trường Thọ vẫn là muốn nếm thử một phen
trọng điểm là, lui một vạn bước, việc này đối với chính mình cũng sẽ không có ảnh hướng trái chiều gì
lại đổi một góc độ cân nhắc khác, cơ hội chính mình có thể ảnh hưởng đến 'Đế Tân' vốn cũng không nhiều, bây giờ 'Đế Tân' vẫn là 'Vương tử Tử Thụ', tính dẻo vẫn còn ở đó
- Các ngươi sai rồi
- Sai rồi?
Văn Trọng có chút không hiểu
Tử Thụ vội nói:
- Chẳng lẽ Thương quốc còn có biện pháp trung hưng khác?
Lý Trường Thọ thở dài:
- Lời nói của thiếu sư có lý, hành vi lại quá mức lỗ mãng, vương tử tự nhiên đã học qua Thương chi lịch sử, có biết quốc lực Thương vì sao từng bước thâm hụt?
Tử Thụ nói:
- Tử Thụ mỗi ngày đều đang nghĩ vấn đề như vậy, có bốn nguyên nhân
- Thứ nhất chính là vào trước khi Văn Thành tiên tổ định ra phương pháp truyền vị cho trưởng tử, thường xuyên xảy ra những cuộc tranh giành ngai vàng đẫm máu, quốc lực hao tổn quá mức nghiêm trọng
- Thứ hai, quý tộc thế gia ngày càng ổn định, phần lớn không muốn phát triển, chỉ nghĩ đến việc hưởng thụ, trên thế gian cũng có rất nhiều loại người này
- Thứ ba ở chỗ nô lệ quá nhiều, đã thành mối nguy hiểm tiềm ẩn, người Thương phập phồng không yên, tác phong hưởng lạc xa hoa lãng phí đã cơ hồ không có thuốc chữa, dần dần không còn người tài có thể sử dụng
- Thứ tư ở chỗ chúng chư hầu, lúc người Thương chúng ta nội loạn, tám trăm chư hầu tu sinh dưỡng tức, trong đó không thiếu người dã tâm bừng bừng
- Khương thị sắp kết hôn với Thụ, chính là con gái của Đông Bá Hầu, ta chưa từng gặp nàng, cho nên không biết cụ thể, chỉ nhìn qua chân dung trên tranh, nhưng nàng chắc chắn sẽ trở thành vương hậu của ta. đây chính là kế sách củng cố của phụ vương
Lý Trường Thọ gắp một miếng thịt bò đặt ở trong miệng, cười nói:
- Vương tử, chúng ta không bằng thôi diễn một phen, nếu lần này, ngươi được vương duy trì, sự tình giết tướng trong quân trở thành bước khởi đầu cho quá trình cải cách của ngươi, đằng sau sẽ phát sinh chuyện gì? Văn Trọng cũng cùng nhau ngẫm nghĩ
thế là, Văn Trọng cùng với Tử Thụ từng người suy tư
Văn Trọng dù sao cũng là Luyện Khí Sĩ, sống năm tháng lâu dài, kiến thức rộng rãi, cân nhắc vấn đề tương đối toàn diện, rất nhanh liền ý thức được mức độ nghiêm trọng của vấn đề, mày nhíu lại thành chữ Xuyên (川)