Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 1662 - Chương 1662: Chẳng Qua Là Quân Cờ

Chương 1662: chẳng qua là quân cờ

Ngọc Đỉnh lập tức hỏi:

- Bây giờ phải làm sao?

- Làm, làm cái gì?

Thái Ất nhìn bàn tay chính mình duỗi ra cầm thai linh, hầu kết có chút run rẩy

Thánh Nhân đột nhiên hiện thân, Lý Trường Thọ dẫn âm nhắc nhở, còn có đủ loại sắp xếp cẩn thận trước đó của Lý Trường Thọ, đã làm cho Thái Ất rõ ràng...

Chuyển thế thân Linh Châu Tử, chắc chắn là quân cờ trọng yếu đối với Thánh Nhân ở bên trong Phong Thần đại kiếp

nhưng, Thánh Nhân hiện thân chụp vào chính là Lý Tĩnh, chuyện này lại là vì sao

Ngọc Đỉnh lại hỏi:

- Chuyển thế có muốn tiếp tục tiến hành?

Trong mắt Thái Ất có chút mờ mịt, nhìn về phía Ân thị, lại bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía bên ngoài thành

Thánh Nhân pháp tướng hóa thành bàn tay lớn, chống đỡ với Thái Cực Đồ, mà Thái Cực Đồ lấy tốc độ chậm chạp mắt trần có thể thấy, chậm rãi bị đè xuống...

Thân hình Lý Trường Thọ gánh ở phía dưới Thái Cực Đồ, giờ phút này nhưng lại chưa lên tiếng thúc giục sự tình chuyển thế bên này

Thái Ất run cánh tay một cái, nhíu mày nhìn về phía thai linh, nhìn tiểu anh hài mút ngón tay cái bên trong

vị Chân Nhân này đột nhiên có chút không đành lòng

chuyển thế tiếp tục tiến hành, liền đại biểu cho Linh Châu Tử sẽ cuốn vào vòng xoáy tranh đấu thiên địa

vị đệ tử đời ba Đạo Môn chuyển thế nào, có thể kinh động Thánh Nhân phương tây hiện thân?

Thái Ất Chân Nhân có chút không nỡ

y chỉ muốn để cho đệ tử của chính mình an an ổn ổn trở thành Kim Tiên Đại La, đột nhiên không muốn Linh Châu Tử rời đi bên người mình

Hồng Hoang hung hiểm, y đã sớm trải qua, thể hội qua, mà cho dù chính mình đã bái sư Thánh Nhân, tu hành đến hôm nay, nhưng như cũ vô lực bảo vệ đệ tử của chính mình...

Không đúng

Thái Ất Chân Nhân đột nhiên lấy lại tinh thần, dưới đáy lòng nhanh chóng xẹt qua đủ loại dị thường của Linh Châu Tử vào trước khi quyết định chuyển thế, lúc này mới hiểu ra, Linh Châu Tử từ trước khi chuyển thế, đã bị Thiên Đạo định ra số mệnh bây giờ

mà thôi

đây là gông xiềng của Linh Châu Tử, cũng là cơ duyên của Linh Châu Tử

coi như cưỡng ép ngỗ nghịch ý Thiên Đạo, ở dưới Thiên Đạo tính kế, y một vị đệ tử Thánh Nhân, lại có thể bảo vệ Linh Châu Tử đến đâu?

Sinh linh, chung quy là loay hoay ở dưới Thiên Đạo

không thành thánh, chẳng qua là quân cờ mà thôi

- Mà thôi

Thái Ất khẽ run ngón tay, bàn tay ngăn lại thai linh chậm rãi rút về, lòng bàn tay khẽ đẩy thai linh kia một cái

thai linh phun ra hào quang yếu ớt, chìm vào phần bụng Ân thị

Đông!

Một tiếng tim đập cực kỳ yếu ớt lại khá mơ hồ truyền tới, châu thai trong đó đã có thể coi là thai nhi

Thái Ất Chân Nhân vô thức lui về sau nửa bước, trên miệng xẹt qua một chút cười khổ

Ngọc Đỉnh Chân Nhân ở một bên nhẹ giọng thở dài, vừa mới định mở miệng an ủi sư huynh vài câu, quân doanh Trần Đường Quan xảy ra chuyện ngoài ý!

Bàn tay lớn kia trống rỗng tiêu tán, hình bóng Thánh Nhân trên bầu trời nhẹ nhàng lấp lóe, biến mất không thấy gì nữa

cùng lúc đó

ở ngay phía trên Trần Đường Quan, cỗ uy áp Thánh Nhân mênh mông kia hạ xuống thẳng tắp!

quang hoa thất thải chớp động, khoét một lỗ trên hư ảnh đạo vận Thái Cực Đồ

nhị Thánh Nhân Tây Phương Giáo lập lại chiêu cũ, lại có một bàn tay lớn duỗi tới từ trên trời, chụp vào lầu các Lý Tĩnh

Thái Ất Chân Nhân cùng với Ngọc Đỉnh Chân Nhân liếc nhau, hai người có chút ăn ý thả ra đại đạo tự thân, thân hình phóng lên tận trời!

Mà ở trong nháy mắt hai vị Chân Nhân quyết định đối cứng với Thánh Nhân, trên không lầu các, thanh niên thân mang chiến giáp kia, đã là mở ra mắt dọc, trực diện với bàn tay lớn kia

Dương Tiễn!

- Chiến tướng Thiên Đình! Thanh Nguyên Diệu Đạo Chân Quân ở nơi này!

Thánh Nhân kia làm như không nghe thấy, bàn tay lớn phi tốc đập xuống

đây chính là Thánh Nhân! ?

Đây chính là Thánh Nhân!

Thảm kịch ở trong nhà mình năm đó, những hình ảnh khắc sâu trong lòng mình đó, còn muốn diễn ra ở trên người một nhà Linh Châu Tử chuyển thế!

Dương Tiễn trừng mắt muốn nứt, thần quang phun trào ra từ mắt dọc trên trán, quanh người xuất hiện đạo đạo khí tức màu máu

Bát Cửu Huyền Công!

Thiên Nhãn...

Đầu vai đột nhiên bị người ấn một chút, Dương Tiễn đối mặt với uy áp tuyệt cường của Thánh Nhân muốn bộc phát khí thế, đột nhiên bị cắt đứt

- Để vi sư tới

một vệt ánh ngọc xẹt qua, trong chớp mắt đã là xuất hiện ở không trung, ngưng ra một chiếc cự đỉnh cao mấy chục trượng

Ngọc Đỉnh Chân Nhân xếp bằng ở trong cự đỉnh, chỉ nghe thấy tiếng"vù vù' do trong miệng niệm chú cực nhanh, chiếc cự đỉnh kia quang mang đại tác, trên đó có vô số bóng người lắc lư

ở các nơi Trần Đường Quan, những điểm sáng xuất hiện trên trán của những người phàm trần, rồi biến mất ngay lập tức

Oanh!

Lòng bàn tay rơi xuống từ trên không, đã ấn ở phía trên cự đỉnh!

Bình Luận (0)
Comment