các huynh đệ...
Giao tính mạng của các ngươi cho ta, lưu niềm tin của các ngươi cho kẻ đến sau
ma khí vào hồn ta, máu nhuộm Yêu thần binh
bầu trời là Yêu tộc, mặt đất là Vu tộc, Nhân Tộc chỉ có bạn đồng hành, chỉ còn lại có ta ngươi, chúng ta tiến về phía trước, là vì để dòng dõi của chúng ta không cần trốn đông trốn tây, để hậu nhân của chúng ta, đường đường chính chính đứng trên phiến đại địa này nhìn lên bầu trời!
Tân hỏa không dứt!
Tân hỏa không dứt...
'Ừm, kiếm đâu? '
Bên trong đường hầm càn khôn do ngọn lửa sụp đổ ra, lão giả đi ở phía trước nhất, giơ tay chạm vào bên hông trống rỗng của mình, sau đó lại nghĩ tới điều gì đó
phía trước, Hỗn Độn Hải nổi lên tầng tầng gợn sóng, thần sắc hồi ức trong mắt lão giả dần dần lui bước
chợt nghe tiếng sấm rền rĩ, sấm sét vô biên mãnh liệt đến, bị ngọn lửa tuôn ra phía trước người lão giả tuỳ tiện xoắn nát
lại thấy cơn gió chôn vùi thổi đến từ bốn phương tám hướng, lão giả đưa tay vẽ xuống một cái ký hiệu đơn giản lại huyền diệu, tiếng gió dừng lại, quy về tĩnh lặng
phía sau lão giả, vô số anh linh đi về phía trước, trầm mặc, trên trán có ánh lửa yếu ớt bốc cháy, khiến cho bọn họ không sợ khí tức hỗn độn xé rách, không sợ càn khôn đè ép
ánh mắt vẫn kiên định như cũ, giống như lúc họ từng đối mặt với tử vong
từng tia từng tia đạo vận có thể thúc đẩy tâm ma sinh trưởng tràn ngập khắp trong đường hầm, lại không có cách nào rung chuyển những anh linh này nửa phần
bọn họ sống vì tín niệm duy nhất
bọn họ đã chỉ còn linh và chấp niệm sau cùng
giống như là vị lão giả phía trước kia, nằm dưới đáy hồ ngắm nhìn bầu trời, bọn họ mỗi giờ mỗi khắc đều đang ngắm nhìn bóng lưng lão giả kia, chờ đợi ông ta vung cánh tay hô lên, chờ đợi ông ta chỉ tới đâu
trên chiến xa, Hiên Viên Hoàng Đế tiến hành điều hành, lần lượt truyền đạt tâm niệm của mình, chiến trận không ngừng biến hoá trong khi tiến lên
Tử Tiêu Cung, liền ở ngay phía trước
thứ họ phải đối mặt, là ý chí mạnh nhất trong thiên địa này
những gì họ làm, chính là phát ra tiếng hò hét lẽ ra phải có của Nhân Tộc!
Không quan trọng hi sinh hay không, bọn họ đã sớm là cổ nhân trên sách
Toại Nhân Thị không ngừng bước đi, không ngừng ra tay ngăn chặn thế công xuất hiện trong đường hầm, dùng ngọn lửa chống cự áp lực khôn cùng tới từ bên ngoài đường hầm
trong mắt Lý Trường Thọ có mấy phần bất an, thân hình hắn lóe lên, trực tiếp xuất hiện ở phía trước đại quân, bước nhanh đuổi kịp Toại Nhân Thị, đi ở bên cạnh
- Tiền bối...
- Không cần phải nói, ta đã biết được đại khái
Toại Nhân Thị ôn hòa cười một tiếng:
- Ngươi có khó xử của ngươi, có thể lên tiếng vì Nhân Tộc đã làm cho ta hết sức vui mừng. Nhân Hoàng hiện tại, chính là sống lưng của Nhân Tộc chúng ta, Thiên Đạo áp chế vô lý, chẳng khác nào đồ diệt Nhân Tộc chúng ta, tộc ta chưa từng mắc nợ Thiên Đạo, tại sao chúng ta lại phải chịu sỉ nhục như vậy?
- Phải phạt thiên!
- Chỉ là ngươi phải nhớ kỹ, sau đó vô luận phát sinh chuyện gì, vẫn phải chiếu cố tự thân. Còn có, đừng dễ dàng tin tưởng Đạo Tổ
Lý Trường Thọ hơi nắm chặt nắm tay, mạnh dạn đưa tay đỡ một bên cánh tay của Toại Nhân Thị, cấp tốc truyền tới từng tia từng tia tin tức
đó là tiếng lòng của hắn, đồng thời cũng là một phần trong tính toán và kế hoạch của hắn về sự tình liên quan đến Nhân Tộc
Toại Nhân Thị chau mày, quay đầu nhìn về phía Lý Trường Thọ, bước chân hơi dừng
nhưng tiếp theo, ông ta tiếp tục đi về phía trước, đột nhiên cười khẽ, chợt dùng trái tay vỗ vỗ bả vai Lý Trường Thọ
- Tốt lắm, đi làm đi, nhớ rõ ngày hôm nay đừng có xuất thủ, hành động theo kế hoạch của ngươi, chúng ta, những lão nhân sẽ đi trước
- Tiền bối, vãn bối lòng có thẹn
- Đừng có đàn bà, Nhân Tộc không cần những thứ này, đi đi, con đường phía trước là dành cho những người đến sau các ngươi
cánh tay của Toại Nhân Thị tránh khỏi Lý Trường Thọ
Hiên Viên Hoàng Đế phía sau điểm ra một đóa mây trắng, Lý Trường Thọ cúi đầu thở dài, bước lên trên mây, cùng với Hằng Nga phía sau cùng nhau rơi vào xa giá của Hiên Viên Hoàng Đế, đứng ở sau lưng Hiên Viên Hoàng Đế
vị đế vương truyền kỳ thống lĩnh ba đội quân anh linh kia quay đầu liếc nhìn Lý Trường Thọ, mang theo vài phần ý cười, rồi tiếp tục nhìn cung điện ở cuối đường hầm
- Tiền bối lại muốn liều mạng
Lý Trường Thọ im lặng, nhắm mắt bình phục tâm cảnh
tại Thiên Đình, Lăng Tiêu bảo điện
Ngọc Đế áo trắng lẳng lặng ngồi ở bên trên bảo tọa, thân mang chiến giáp màu vàng, tay cầm Thiên Đế Kiếm, phía dưới là trăm vị chính thần lẳng lặng đứng
một khối bảo ấn nhẹ nhàng xoay tròn ở trước mặt Ngọc Đế, bên trên phát tán ra vô cùng tận thiên uy