Khắp Tam Giới, trên trán Nhân Tộc xuất hiện ngọn lửa yếu ớt, chỉ là phàm nhân chưa từng phát giác, tiên nhân không biết chuyện gì
ở địa phương ngoài bầu trời, Hiên Viên Hoàng Đế miệng ngậm máu, hai tay phi tốc kết ấn, dẫn tới vô số ánh vàng gia trì ở phía trên ba sợi xiềng xích to lớn vô biên vô tận, cuối cùng mở ra tay phải đối với hư ảnh Thiên Đạo, hung hăng nắm lại
đây là!
Ý chí Nhân Tộc!
Gông xiềng của thiên!
- Trấn!
Ông ——
...
Cỗ lực lượng này
Lý Trường Thọ ngửa đầu nhìn, nhìn ở giữa hư vô kia, từng đầu đại đạo cấp tốc chữa trị
nhìn ba sợi xiềng xích hóa thành cánh hoa bảy màu đầy trời tiêu tán thành vô hình kia, cảm thụ được Thiên Đạo vốn như là đụn cát gồ ghề, bị một bàn tay lớn san bằng
tựa hồ, tư dục của Thiên Đạo đã là bị trấn áp
chỉ là đại quân anh linh phía sau cũng không trở lại, bọn họ đã hóa thành gông xiềng, in dấu lên Thiên Đạo
đây chính là lực lượng mà Thiên Đạo kiêng kỵ!
Đạo Tổ đã biến mất không thấy gì nữa, Tử Tiêu Cung bình tĩnh lại, Tam Thanh Thánh Nhân cũng đã rời đi
ở xung quanh Lý Trường Thọ, những xa giá kia đã hoá thành từng hạt cát vàng, phiêu tán theo gió, chỉ có toà xa giá dưới chân hắn vẫn duy trì bình ổn
Hằng Nga bị Hiên Viên Hoàng Đế dẫn trở về bên trong xa giá, tiếp tục mê man
khí tức hỗn độn khôn cùng chảy ngược đến, dập tắt một đoàn ngọn lửa nhỏ, Lý Trường Thọ vô thức liền vọt ra, đồng thời lao tới nơi ngọn lửa dập tắt cùng với mấy đạo lưu quang khác
hắn am hiểu độn pháp, cũng từng nghiên cứu độn pháp bên trong Hỗn Độn Hải, trước đây vẫn luôn không có động thủ làm bất cứ chuyện gì, pháp lực tràn đầy, lại có Bát Cửu Huyền Công...
Hắn vọt tới bên người Toại Nhân Thị trước hết nhất, đỡ thân ảnh lung lay sắp đổ kia, lại cảm giác thân ảnh này có trọng lượng chính mình không thể thừa nhận
Lý Trường Thọ ngồi xổm xuống, ôm chặt Toại Nhân Thị đang cố sức thở dốc, muốn rót tiên lực vào, lại phát hiện ra thứ mình đang ôm chỉ là ngoan thạch, là xương khô
dưới đáy lòng vang lên tiếng nói đứt quãng của Toại Nhân Thị, đây là tiếng lòng mà chỉ có hai người có thể nghe được
'Ta... bộ xương già này của ta... đã giúp đỡ được ngươi chưa? '
'Đã giúp đỡ, đã giúp đỡ... '
Toại Nhân Thị lộ ra mấy phần mỉm cười, nhắm mắt nhẹ nhàng thở dài, thân thể chậm rãi trở nên trong suốt
Đại Pháp Sư, Thần Nông Thị, Phục Hi đáp xuống ở bên cạnh, hoặc là chắp tay than nhẹ, hoặc là cúi đầu không nói
Toại Nhân Thị vô thức bắt lấy vạt áo của Lý Trường Thọ, lúc mở hai mắt ra, trong mắt xuất hiện thần quang giống như trước
'Xin lỗi, hậu bối
năm đó vì đối kháng Yêu Hoàng đã khiến ta tận hết toàn lực, không có cách nào làm thêm chuyện khác
nếu như ta có thể nghĩ ra phương pháp tốt hơn, hoặc là lúc đương thời có thủ lĩnh ưu tú hơn có thể thay thế vị trí của ta, hoàn thành Thiên Đình Nhân tộc, như vậy đại khái liền sẽ không có khốn cục như ngày hôm nay
còn phải đặt tân hỏa của Nhân Tộc sau này ở trên vai ngươi
ngươi có thể đứng ở bên ngoài Nhân Tộc, thoát ly ảnh hưởng của Thiên Đạo, đây là điều những lão nhân chúng ta không thể làm được
sau này coi như thất bại cũng không sao, ngọn lửa này có tắt cũng không sao, kiểu gì cũng sẽ lại được thắp sáng
đừng sợ, kiểu gì cũng sẽ lại được thắp sáng. '
'Sẽ không thua, nhất định! Sẽ không thua! '
Bàn tay Lý Trường Thọ cầm thật chặt cánh tay cấp tốc khô quắt kia, tựa hồ lực có chút quá lớn, thân ảnh Toại Nhân Thị lặng yên vỡ vụn, như là ánh lửa chớp hiện, hóa thành một nắm tro, tản vào sương mù hỗn độn
một ngọn lửa như ngọn nến bay ra từ đống tro tàn, chui vào ngực Lý Trường Thọ
sương khói mông lung, không biết là ai đang nhẹ giọng thán
Đám người trên mặt đất lần theo những đốm lửa lẻ tẻ, tìm kiếm những hang động ẩn giấu...
Trong lòng đất sâu và ẩm ướt, thân ảnh còng xuống xoa xoa gỗ tròn trong tay...
Ở phía trước văn bia tản ra bất tường, bàn tay lớn kia bóp nát giam cầm trên đó, tự thân hoà vào trong hắc ám...
Ở phía trước Yêu Đình hoành áp hết thảy, tầng tầng ngọn lửa bốc cháy lên, đập vỡ vụn Yêu Đình
Những kẻ đến sau...
Bầu trời là Yêu tộc, mặt đất là Vu tộc, nhưng chúng ta lại có thể đứng ở trên mặt đất, cùng nhau ngắm nhìn bầu trời
tân hỏa không dứt, ý chí bất diệt
nhân đạo vĩnh hằng
…
- Làm phiền hai vị Đế Quân, mang Thái Âm Tinh Quân về bên trong Hỏa Vân Động nghỉ ngơi trước, sau đó ta sẽ đến đón nàng
Lý Trường Thọ thấp giọng nói, Phục Hi cùng với Thần Nông Thị phía sau nhẹ nhàng gật đầu, thân hình dung nhập vào bên trong khí tức hỗn độn, chậm rãi biến mất không thấy gì nữa
bọn họ cũng không nói thêm cái gì, cũng không thấy có bao nhiêu sầu não
tương phản, hai vị Đế Quân còn có một loại cảm giác thoải mái, như là hoàn thành một loại sứ mệnh nào đó vậy