Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 1702 - Chương 1702: Cho Ngươi!

Chương 1702: Cho ngươi!

Sư huynh làm sao... lại lập một cái bài vị?

Ách!

Chẳng lẽ sư huynh có sư phụ khác ở bên ngoài, đồng thời còn gặp nạn?

Bên ngoài nhà tranh, thân ảnh Linh Nga có chút lén lén lút lút, cầm một cái chuông nhỏ nhìn vào trong nhà, khi nhìn thấy chữ "Toại Nhân" khắc trên tấm thẻ gỗ, chợt hiểu ra

chợt nghe được tiếng nói của Lý Trường Thọ truyền đến:

- Vào đi, ở bên ngoài làm gì?

Linh Nga mấp máy miệng nhỏ, cúi đầu liếc nhìn quần áo của chính mình, mũi chân điểm nhẹ, bay vào bên trong nhà tranh

- Sư huynh, đây là gì vậy?

- Bài vị của Hỏa Hoàng Toại Nhân, tới bái một bái đi

Lý Trường Thọ khẽ mỉm cười đối với Linh Nga, lại khẽ thở dài:

- Tiên hiền Nhân Tộc, đặt đại nghĩa lên đầu, về cái chết của vị tiền bối này, ta phải chịu một nửa trách nhiệm

Linh Nga lập tức có chút không hiểu, để chuông nhỏ lơ lửng ở bên cạnh, khép váy lại tiến hành lễ bái, thành thành thật thật dập đầu ba lần

- Sư huynh, vì sao Toại Nhân tiền bối...

- Là ta đi mời tiền bối ra tay

Lý Trường Thọ liếc nhìn Hỗn Độn Chung, tiếp tục nói:

- Nửa ngày trước, ở trước Tử Tiêu Cung thiên ngoại, Tam Hoàng Hỏa Vân Động cùng với Hiên Viên Đế Quân cùng nhau ra tay, phong trấn tư dục Thiên Đạo, Toại Nhân Thị tiền bối hao hết lực lượng sau cùng của bản thân

- A... ?

Đinh đinh đang đang, chuông nhỏ kia toát ra một chút ánh sáng, Chung Linh hóa thành người tí hon lớn chừng ngón cái, đứng trên đỉnh chuông nhỏ, hỏi ngược lại:

- Thiên Đạo còn có thể có tư dục? Đây không phải nói nhảm sao?

Lý Trường Thọ nghiêm mặt nói:

- Đạo Tổ nói như vậy

- Ách

Chung Linh sờ cằm, có chút nghiêm túc nói một câu:

- Nếu vậy thì cũng khá đáng tin, tư dục Thiên Đạo bị Nhân Hoàng phong cấm... là vận dụng lực lượng tân hỏa Nhân Tộc sao?

- Tiền bối biết được lực lượng tân hỏa?

Chung Linh nói:

- Đương nhiên biết được, này là nền tảng quật khởi của Nhân Tộc. Nhân Tộc năm đó trải qua tai hoạ diệt tộc, đau khổ giãy dụa mấy ngàn năm, ý niệm của vô số Nhân Tộc trước khi chết ngưng tụ thành tân hỏa đại đạo, cuối cùng áp đảo Yêu tộc, buộc Thiên Đạo tán thành. Nhưng tân hỏa đại đạo cụ thể như thế nào, ta cũng không biết, đó dù sao cũng là bí mật cao nhất của Nhân Tộc...

Phừng ——

Trên đầu ngón tay Lý Trường Thọ, một ngọn lửa nhỏ nhàng nhảy múa, nhìn có vẻ bình thường nhưng lại ẩn chứa sức sống vô tận

Nhân Tộc • tân hỏa

Chung Linh không khỏi nhấc tay nâng trán, trong lúc nhất thời cũng không biết nên phàn nàn như thế nào

trong mắt Lý Trường Thọ toát ra mấy phần thất lạc, thấp giọng nói:

- Toại Nhân tiền bối truyền hỏa này cho ta

Linh Nga nhỏ giọng nói:

- Nhưng sư huynh, đây cũng không phải lỗi của sư huynh. Đừng tự trách mình...

- Không có gì

Lý Trường Thọ thu hồi tân hỏa, đặt ở bên cạnh nguyên thần, dùng lực lượng nguyên thần cẩn thận uẩn dưỡng, lạnh nhạt nói:

- Ngươi còn không biết sư huynh của ngươi có tâm địa như thế nào sao? Ta có một trái tim sắt đá, đối với mấy chuyện này tự nhiên sẽ không để ở trong lòng

trong khi nói, Lý Trường Thọ đột nhiên bắt đầu cởi quần áo, cởi thắt lưng, cởi cạp quần, cởi cúc áo đạo bào

đôi tay nhỏ bé của Linh Nga run lên, khuôn mặt ửng hồng

sư, sư huynh đây là... ai nha, còn làm ở trước mặt Chung tỷ...

Hẳn là, sư huynh là bởi vì tâm tình phiền muộn, muốn được an ủi một chút, dựa theo trách nhiệm của sư muội, hẳn là nên cho sư huynh đủ ủng hộ và cổ vũ!

Sao, phải làm sao bây giờ

chờ sư huynh chủ động, hay là chính mình chủ động cởi...

thật là mắc cỡ, không phải nói phải bái trời đất trước rồi đợi đến đêm mới đưa vào phòng tân hôn...

A nha, đây là!

Vai của sư huynh!

Phốc, bồng!

Đôi mắt đẹp sóng nước của Linh Nga hóa thành từng vòng trọn, từng làn khói trắng tuôn ra từ trán, trên tai tràn ngập tầng tầng đỏ ửng

chuông nhỏ bỏ chạy ngay tại chỗ, linh giác của Chung Linh, còn lẩm bẩm cái gì 'người tuổi trẻ bây giờ'

- Cho ngươi!

Lý Trường Thọ lấy viên ngọc vỡ ra khỏi cánh tay mình, nhẹ nhàng lắc lắc ở trước mặt Linh Nga, đặt vào trong lòng bàn tay Linh Nga

- Đây là Hỏa Đức Chi Ngọc, có một chút công đức của Toại Nhân tiền bối, có thể tránh né thiên cơ dò xét ở dưới hoàn cảnh bình thường, ngươi thật là, đã thích ứng lâu như vậy, tại sao vẫn còn những triệu chứng như vậy?

Linh Nga nháy mắt mấy cái, nhìn sư huynh đã ăn mặc đạo bào chỉnh tề, đầu tiên là có chút kinh ngạc, lúng ta lúng túng nắm chặt ngọc vỡ, sau đó chính là muốn nói lại thôi

chờ sư huynh cưỡi mây bay đi, Linh Nga vô thức đuổi tới cạnh cửa, tay nhỏ nắm viên ngọc vỡ kia, dùng vầng trán nhẵn nhụi lặng lẽ đập vào khung cửa...

Vừa rồi nếu như là Vân Tiêu tỷ tỷ, nói không chừng liền sẽ trực tiếp mở ra kết giới tiên lực!

Trong đan phòng, mật thất dưới đất

Lý Trường Thọ ngồi ở trước bàn sách, đếm lại mỗi một trình tự chính mình mỗi lần xuất thủ

Bình Luận (0)
Comment