Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 1717 - Chương 1717: Phẫn Nộ

Chương 1717: phẫn nộ

- Tam thiếu gia đến nơi đây dạo chơi!

- Tam thiếu gia lại ra ngoài rồi! Mọi người mau bày hàng!

- Đồ chơi làm bằng đường Tam thiếu gia thích nhất vừa mới ra lò! Tam thiếu gia mau đi qua xem!

Động thái này đã thúc đẩy đáng kể sự phồn vinh thương mại của Trần Đường Quan, kích thích động lực làm ăn của người dân, đồng thời góp phần xuất sắc vào việc tăng tổng lượng sản xuất của Hồng Hoang

kỳ thật Lý Trường Thọ chỉ là vì ngăn chặn lưu ngôn phỉ ngữ, để tránh ảnh hưởng đến tâm cảnh của Na Tra

dù sao thì cậu cũng vừa ra đời, nên về mặt khách quan thì cậu vẫn còn là một đứa trẻ nhỏ

ngày hôm đó, Tiểu Na Tra nhảy nhảy nhót nhót ra khỏi thành, thấy trời trong xanh, gió đẹp, chạy chân trần trên cánh đồng trên sườn đồi, dáng người vô tư, tiếng cười vang vọng

Lý Trường Thọ đột nhiên nhíu mày, ẩn giấu thân hình

Na Tra nhảy trái nhảy phải, chẳng mấy chốc cảm thấy hơi mệt mỏi, chóp mũi hít hà, bị mùi thơm thức ăn bay ra từ một chỗ thôn xóm hấp dẫn, ứa nước bọt liền chạy tới

- A... ?

Tiểu Na Tra đột nhiên phát hiện ra điều gì đó, tò mò tiến đến một chỗ cửa sổ đang mở, nắm lấy mép cửa sổ và nhìn vào trong

bên trong là giường êm nệm ấm, một vị công tử tuấn tú khuôn mặt như ngọc, dáng người thon dài, đang ôm một cô nương xinh đẹp mặc váy vải thô, đang ấm giọng thì thầm điều gì đó

- Mỹ nhân nàng có biết, tâm ý của ta đối với nàng từ một cái chớp mắt nhìn thấy nàng đã định ra, chỉ nguyện đi chung một con đường với nàng, không bao giờ tách rời

- Ngao công tử...

- Hở?

Bên cửa sổ đột nhiên truyền đến tiếng động, hai người đang chế tạo bầu không khí như là bị kinh hãi, vội vàng xoay người, thấy được đôi mắt to thanh tú bên cửa sổ kia, lại cùng nhau nhẹ nhàng thở ra

Ngao công tử:

- Mỹ nhân, đây là... con của nàng?

- Công tử đừng nói mò

nữ tử kia vội nói:

- Người ta chưa thành thân, làm sao lại có con lớn như vậy? Bé con nhà ai, mau đi nhanh đi!

Tiểu Na Tra tay trái nắm bệ cửa sổ, tay phải chỉ phía sau Ngao công tử

- Cái đuôi!

Ngao công tử giật mình, cúi đầu nhìn về phía sau, thấy Hóa Hình Thuật của chính mình cũng chưa bị phá

nhìn kỹ lại, lại thấy đứa bé này linh khí bức người, đáy lòng không khỏi có chút lẩm bẩm

đảo mắt, Ngao công tử lộ ra nụ cười ôn nhu, từ trong tay áo lấy ra một viên trân châu to lớn, ở trong ánh mắt tràn đầy sợ hãi thán phục của nữ tử bên cạnh, đi đến bên cửa sổ

- Tiểu đệ đệ, cho ngươi thứ này chơi, ngươi đi ra nơi khác chơi đùa được không?

- Ngao công tử ~~

Nữ tử kia khẽ gọi một tiếng, trái tim nàng thực sự muốn tan chảy trước những lời nói ôn nhu này

Bốp!

Một bàn tay nhỏ không chút lưu tình đánh viên trân châu đi, Tiểu Na Tra kêu lên với giọng trẻ con:

- Rắn!

Ngao công tử trợn to hai mắt, trong lòng lúc này cũng tức giận, mắng:

- Này! Thằng nhóc này! Sao lại mắng chửi người!

- Rắn!

- Lại còn mắng nữa!

- Rắn có hoa văn màu trắng xanh, hì hì, ha ha ha!

- Hừm!

Ngao công tử lửa giận dâng trào, đưa tay điểm một chỉ vào trán Na Tra, định dùng tiểu pháp thuật làm đứa nhỏ Nhân Tộc này ăn chút đau khổ, nhưng y vừa điểm ra một chỉ, tay nhỏ Na Tra lưu lại đạo đạo tàn ảnh, nắm chặt ngón tay của y, bẻ về phía phương hướng ngược lại

Rắc, ngón tay gãy!

Ngao Bính lúc này vô cùng phẫn nộ, không thể kiềm chế được

ở một góc Đông Hải Thuỷ Tinh Cung, nơi mà lão Long Vương ngày bình thường sẽ không hiện thân, Tam thái tử Đông Hải Long Cung - Ngao Bính, hiện ra thân hình từ bên trong một cỗ dòng nước, chắp tay sau lưng vội vàng xao động đi qua đi lại

y đường đường Tam thái tử Đông Hải Long Cung! Hôm nay! Tại biên duyên Đông Hải, lại bị một đứa trẻ mặc yếm đánh!

Đây còn có thiên lý hay không, đây còn có thiên quy hay không!

Trọng điểm là!

Y còn không đánh lại...

Đúng vậy, đường đường Tam thái tử Đông Hải Long Cung, dựa vào huyết mạch thức tỉnh, sau này liền có thể an ổn bước vào Kim Tiên cảnh, mặc dù bởi vì huyết mạch Long Vương trong cơ thể quá mức mỏng manh, không có hi vọng nhất phi trùng thiên giống như Nhị ca của chính mình

nhưng y dù sao cũng là một con rồng!

Ngày hôm nay đi địa bàn Nhân Tộc sưởi ấm nữ tử Nhân Tộc, lại bị một đứa trẻ mặc yếm đè trên mặt đất đánh cho tê người!

Tên đó lấy đâu ra sức mạnh lớn như vậy!

- Người đâu… hít hà!

Ngao Bính ôm quai hàm sưng tấy hít một hơi thật sâu, cả con rồng đều không tốt lắm

làm sao chính mình dùng pháp lực còn không tiêu được sưng!

Không phải nói, đó là địa bàn phàm nhân, không có mấy vị Luyện Khí Sĩ Nhân Tộc sao?

Liền xem như Luyện Khí Sĩ Nhân Tộc, đó không phải là sau khi lớn lên mới tu hành sao? Nhân Tộc nào có ai nhỏ như vậy liền mạnh như thế chứ!

Bình Luận (0)
Comment