Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 1721 - Chương 1721: Giải Toả Ưu Phiền

Chương 1721: giải toả ưu phiền

Vào một đêm, tại nơi đóng quân của đại quân Ký Châu, tướng quân Ký Châu nào đó ôm một chiếc chậu rửa mặt, chảy nước mắt, lặng lẽ xé chiếc chậu đồng thành những dải đồng

nếu đối với chính mình cũng đều nói không giữ lời, đạo tâm sao có thể xưng kiên định!

Đạo Nhân Giấy Lý Trường Thọ tránh dưới mặt đất mắt thấy một màn này, không khỏi rơi vào trầm tư

khiếu trung nhị khí hừ tự quyết, chính là tu thành như vậy?

Không thể coi thường, quả thật kỳ dị

...

- Tỷ, ngươi thật sự không có ý định quản quản việc này sao?

Tại Tam Tiên Đảo, ở một chỗ mây mù tràn ngập

ở cuối hành lang, Quỳnh Tiêu ngồi trên băng ghế đá hỏi như thế

ở bên cạnh, Vân Tiêu nhìn mặt hồ sương mù trong biển mây, nhẹ nhàng nói:

- Bản tự vô sự, không cần tự nhiễu, Linh Nga muội muội không phải đã nói hết sức rõ ràng, Hằng Nga tiên tử là có việc gấp đi tìm hắn

Quỳnh Tiêu khẽ nói:

- Hắn hẳn là cũng không dám có tâm tư gì! Chẳng qua, loại sự tình này nếu như tỷ ngươi không biểu lộ thái độ, nói không chừng là hắn đang thử thăm dò, không bằng thừa dịp cơ hội này làm lớn chuyện một chút, cũng đề tỉnh những kẻ ngấp nghé mỹ mạo của tỷ phu một chút!

Vân Tiêu có chút bất đắc dĩ cười một tiếng, đi trở về bàn đá bên cạnh ngồi xuống

Bích Tiêu bưng khay ngọc, cưỡi mây đi đến từ nơi xa, trên đó là rượu ngon tiên nhưỡng vừa mới nhưỡng

Vân Tiêu ôn nhu nói:

- Trước đây ta ở chỗ lão sư thấy được sự tình Nhân Tộc, hắn cũng bị liên lụy trong đó, lúc này hẳn là còn đang phiền lòng, tân hỏa Nhân Tộc tựa như cũng đã truyền lại cho hắn, phần gánh nặng này nhất định là tương đối nặng nề

- Nhân Tộc... được rồi

Quỳnh Tiêu lắc đầu:

- Ta là không hiểu rõ Nhân Tộc đang suy nghĩ gì, bọn họ quả thực rất lợi hại, sống sót qua những năm tháng Thượng Cổ khó khăn đó, liền nhảy lên trở thành nhân vật chính thiên địa

tiếng cười của Bích Tiêu truyền tới từ bên cạnh:

- Sao lại nói sự tình nghiêm túc như vậy

- Đừng đề cập tới những chuyện này nữa

Vân Tiêu nói:

- Ba tỷ muội chúng ta đã lâu không ở cùng nhau như thế này, ngày hôm nay uống rượu tác nhạc, nhưng đừng quá say, cũng coi như là giải toả ưu phiền không thể ra ngoài của các ngươi

Quỳnh Tiêu lập tức híp mắt cười khẽ:

- Là ai muốn giải toả ưu phiền không thể ra ngoài nha, tỷ tỷ ~

Vân Tiêu liếc ngang mắt đẹp, Quỳnh Tiêu rụt cổ một cái, thành thành thật thật cúi đầu uống rượu

- Ài...

Vân Tiêu cầm chiếc chén ngọc trước mặt lên, chậm rãi đặt lên môi, không khỏi có chút xuất thần

nhưng mà, rượu chẳng qua nửa ly ~~, mây mù bên ngoài Tam Tiên Đảo cuồn cuộn, một cỗ khí tức quen thuộc tràn vào trong đảo, vội vàng tới tìm, mày nhíu lại thành một chữ xuyên (川)

Vân Tiêu đặt chén rượu xuống, cùng với hai vị muội muội đứng dậy nghênh đón huynh trưởng

người đến tất nhiên là Triệu Công Minh

Triệu Công Minh tới chỗ Tam Tiêu uống rượu tâm sự, đầu tiên là thở dài thở ngắn một hồi, sau đó chính là nhíu mày nhăn trán:

- Vi huynh là không rõ ràng! Kim Linh sư tỷ các ngươi chẳng lẽ lại còn cảm thấy, Thánh Nhân phương tây kia sẽ không trực tiếp ra tay? Nhất định phải nói Tiệt Giáo chúng ta nắm vững thắng lợi, không cần làm nhiều cái gì, chậm rãi đợi thời cơ, dừng lại đạo nghĩa, lại tùy thời mà động cái gì đó

- Chúng ta không chủ động đi tính kế, không nghĩ biện pháp khiến Thánh Nhân phương tây phải khiếp sợ vào những thời điểm quan trọng thì liệu chúng ta có thành công được không? Các ngươi nói xem, có thành công được không?

Tam Tiêu: "..."

Quỳnh Tiêu nhỏ giọng hỏi:

- Đại ca ngươi đây là cãi nhau với Kim Linh tẩu tẩu sao?

- Cái nhau cái gì chứ, đây không phải cãi nhau!

Triệu Công Minh vỗ mạnh cái bàn mấy lần:

- Đây là tranh chấp hợp lý, muốn thuyết phục đối phương nghe theo ý kiến của mình!

Quỳnh Tiêu che miệng cười khẽ:

- Đây còn không phải cãi nhau

- Được thôi, đúng là cãi nhau một trận

biểu tình của Triệu Công Minh tràn đầy phiền muộn, thấp giọng nói:

- Vậy các ngươi nói xem, chúng ta liền chỉ chờ đợi mà không làm gì cả?

Bích Tiêu cười nói:

- Cũng không phải không hề làm gì! Đại ca xem, người ta còn nhưỡng vài hũ rượu

Triệu Công Minh nghiêm mặt nói:

- Nếu không chủ động chuẩn bị đối mặt với đại kiếp, còn không bằng trực tiếp trốn ở bên trong Hỗn Độn Hải làm đào binh

- Chúng ta phải động, phải đi tranh, tối thiểu nhất cũng phải diễn luyện đại trận, để khi cần thiết có thể đương đầu với hai vị Thánh Nhân Tây Phương Giáo! Còn có, các ngươi cũng giống như Kim Linh, đều không có suy nghĩ, chúng ta và Nhị sư bá tranh chấp, Đại sư bá sẽ ủng hộ ai?

- Đương nhiên là ủng hộ chúng ta!

Quỳnh Tiêu nghiêm mặt nói:

- Có tỷ phu, sợ cái gì

- Ừm, Kim Linh sư tỷ của ngươi cũng là nói như vậy

Triệu Công Minh trừng mắt, mắng:

- Đây đều là góc nhìn thiển cận!

Bình Luận (0)
Comment