Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 1733 - Chương 1733: Buồn Ngủ

Chương 1733: buồn ngủ

Xong rồi!

Ngao Bính thở dài một hơi dưới đáy lòng, sau đó liền nổi lên cảm giác thành tựu lớn lao, thân hình chậm rãi du động về hướng đại trận, cảm thụ được lực lượng tuyệt sát đã dâng trào từ đại trận

Na Tra?

Đệ tử Xiển Giáo? Cháu nuôi của Thái Bạch Kim Tinh?

- Ha ha, ha ha ha!

Thương long gầm nhẹ ở trong nước, cười to, thân hình thon dài trăm trượng chậm rãi lắc lư, mấy vị thị vệ kia đã là bơi về phía nơi đây

bỗng nhiên!

Đại trận trong biển hiển lộ ra tung tích, đó là một chiếc cối xay màu đen, mà ở chính giữa cối xay này, một ngọn lửa như nến chập chờn nhẹ nhàng lấp lóe

Tam Muội Chân Viêm!

Hỏa liên phun trào!

Mặt biển phương viên mấy trăm dặm dâng cao, trong đó có một cột nước dâng thẳng lên trời!

Trong biển, hoa sen đường kính trăm dặm nở rộ, đó là chân viêm sinh linh, chế giễu sức tàn phá của nước biển thông thường!

Phía dưới hỏa liên, mấy đầu thương long liều mạng chạy trốn, Ngao Bính sững sờ trong giây lát, y ở điểm bùng nổ ban đầu của hoả liên quá gần, vào giờ phút này đã là không kịp bỏ chạy, bị ngọn lửa cùng với nước biển nóng hổi trực tiếp nuốt chửng...

Mà đạo thân ảnh đoạt mệnh kia, đang đến từ ngọn lửa!

- Na Tra! Ngươi!

Chữ dám sau cùng kia, đã là không có cách nào nghe thấy

'Na Tra! '

'Na Tra! '

'Long Cung sao lại ức hiếp con ta như vậy! '

- Khục! Phốc ——

Trên bãi biển trắng tinh, miệng nhỏ của Na Tra phun ra từng dòng nước, cái bụng tròn trịa nhanh chóng trở lại bình thường

thân thể nho nhỏ xụi lơ ở kia, hữu khí vô lực mở hai mắt ra

một khuôn mặt vô cùng quen thuộc đi qua từ bên cạnh, lấp đầy tầm nhìn của Na Tra

- A... Trường An thúc...

- Tam thiếu gia ngài tỉnh rồi?

Trên mặt Lý Trường Thọ treo đầy lo lắng, thấp giọng nói:

- Có chỗ nào không thoải mái không?

Na Tra há cái miệng nhỏ nhắn, muốn nói chuyện lại nói không nên lời, cảm giác chính mình như gặp ác mộng, vào giờ phút này vẫn có chút đau đầu, lại có một vài bức hình ảnh xông lên đầu, có chút mông lung nhìn không rõ ràng

Na Tra lẩm bẩm nói:

- Ta không phải đang đánh nhau với mấy con rắn sao?

Lý Trường Thọ cười nói:

- Tam thiếu gia hẳn là nằm mơ, trước tiên không nên suy nghĩ nhiều, để cho chính mình trầm tĩnh lại...

- Hì hì

Na Tra chép miệng một cái, mở ra tay nhỏ đối với Lý Trường Thọ:

- Trường An thúc ôm!

- Được

Lý Trường Thọ vuốt vuốt đầu Na Tra, ôm Na Tra để trên vai:

- Chúng ta về phủ

dưới đáy lòng cũng là thầm than, Tiểu Na Tra này mặc dù đủ thông minh, năng lực phán đoán như thiếu niên hoặc thanh niên bình thường, nhưng suy cho cùng vẫn là tâm tính trẻ con

Na Tra lúc này đã là không quá chú ý sự tình trước đây, ngồi phịch ở trên vai Lý Trường Thọ, hữu khí vô lực thấp giọng ngâm khẽ

toàn thân đau nhức, tay chân rút gân, thực sự giống như triệu chứng của việc chơi đùa mệt mỏi

ách, làm sao quần áo cũng đều bị đổi, chính mình đâu có mặc những thứ này ra ngoài?

Trên trán Na Tra xuất hiện mấy dấu chấm hỏi, sau đó sự chú ý của Na Tra bị những con bướm ven đường thu hút, ngơ ngác nhìn chúng

Lý Trường Thọ cười khẽ dưới đáy lòng

« Na Tra chiến quần long » trong lý tưởng, Tiểu Na Tra anh tư bừng bừng phấn chấn, pháp bảo tùy thân, quả nhiên là tinh thần phấn chấn, không hổ danh tiểu anh hùng

« Na Tra chiến quần long » trên thực tế, vừa mới ra tay không bao lâu liền đốt quần áo của chính mình, cầm Hỏa Tiêm Thương, mặc yếm đỏ, cầm trường thương trong tay xông tới xông lui, quả nhiên là không hổ... danh cái mông nhỏ

Rất có tinh thần

- Trường An thúc, ta có phải đã đánh chết một con rắn?

- Đúng, hơn nữa ngươi còn có chút mất khống chế

- Vậy ngươi vừa rồi còn nói ta nằm mơ, a, ngáp... ta còn nghe được tiếng nói của cha ta

Lý Trường Thọ chậm rãi nói:

- Tam thiếu gia ngài hôn mê ở trong nước biển, mấy đầu tiểu long Long tộc kia muốn tiến về phía trước hại tính mạng của Tam thiếu gia, lão gia kịp thời chạy tới cứu Tam thiếu gia

- Phụ thân đâu?

Na Tra nháy mắt to hỏi

- Tổng Binh đại nhân bận rộn quân vụ, cứu Tam thiếu gia liền chạy trở về

- A

Na Tra ngáp lên:

- Ta đây ngủ một lát trước... buồn ngủ quá

Lý Trường Thọ ấm giọng đáp ứng, vỗ nhè nhẹ phần lưng Na Tra, để Na Tra chậm rãi ngủ thiếp đi

trong lúc chém giết với bọn thị vệ của Ngao Bính, Na Tra vì đạt được càng nhiều linh lực, từng bước phóng thích sát khí tự thân

cái quá trình này gần như là bản năng, xem như là phản ứng có điều kiện của Na Tra lúc tao ngộ nguy cơ

đối với Na Tra lúc này mà nói, vốn là một gánh nặng rất lớn

mặc dù không thể đối đãi với Tiểu Na Tra như trẻ con bình thường, ở trong bụng mẹ liền hoàn toàn dung hợp với bản ngã kiếp trước, nhưng dù sao cũng chỉ mới chào đời hơn hai năm, tâm tính quá mức đơn thuần, hoàn toàn không có suy nghĩ nhiều cái gì

Bình Luận (0)
Comment