« Bãi bình »
Lý Trường Thọ cười khẽ, đưa tay hư đỡ, dẫn dắt hồn phách Ngao Bính lộ vẻ mặt thấp thỏm đến phụ cận
hắn từ trong tay áo lấy ra mấy khối ngọc phù đưa cho Bách Giám, cười nói:
- Làm phiền tướng quân, ấn theo bản thiết kế bên trong, xây dựng nội bộ Phong Thần Đài một phen. Phong Thần cũng không phải là trò đùa, làm thần cũng không phải sự tình đơn giản. Cho nên, ta muốn làm một toà Phong Thần thư viện ở bên trong Phong Thần Đài, dạy những tiên nhân tiến vào nơi đây trước tiên đó, làm thế nào trở thành một vị thần tốt, một vị thần có phụ trách, đây là công lớn thiên thu, mong rằng tướng quân thận trọng
Bách Giám ưỡn ngực ngẩng đầu, toàn thân tràn đầy cảm giác sứ mệnh, vái chào một cái thật sâu đối với Lý Trường Thọ
- Mạt tướng, lĩnh mệnh!
Lý Trường Thọ vỗ vỗ đầu vai Bách Giám, dạo bước đi về phía Ngao Bính toàn thân run rẩy kia, ôn hoà nói một câu:
- Không cần sợ hãi, ta và Nhị huynh ngươi giao hảo, lần này đến đây, cũng là vì đền bù cho ngươi
trong khi nói, Lý Trường Thọ điểm nhẹ ngón tay, trống rỗng sáng tạo ra một chiếc bàn thấp, hai tấm bồ đoàn
- Ngồi xuống trò chuyện đi
Ngao Bính liền vội vàng gật đầu, lại nói:
- Ta đứng, đứng là được
Lý Trường Thọ không khỏi cười khẽ vài tiếng, tên gia hỏa này hiện tại trái lại đã hiểu khiêm tốn là như thế nào
trong Phong Thần Đài, một ngôi đại điện đột ngột mọc lên từ mặt đất
ở chỗ này, lực lượng Thiên Đạo giống như một chiếc máy in 3D, diễn giải việc “in 3D” một cách sống động, đại sảnh được hoàn thiện từ dưới lên đến mái vòm một cách liền mạch
Ngao Bính lúc này đã ngồi ở đối diện bàn thấp, thân hình có chút câu nệ, thật sự không dám ngẩng đầu nhìn vị trước mặt này...
Thái Bạch Kim Tinh, chính thần nhị giai Thiên Đình Ngọc Đế tín nhiệm nhất, cho đến bây giờ chiến tích đều đầy đủ viết thành một bộ truyện ký hơn ba trăm vạn chữ, đại ân nhân Long tộc, Ngao Bính đương nhiên đã từng nhìn thấy các loại bức họa
vừa rồi chỉ là có một chút cảm xúc nhỏ, cảm thấy chính mình đường đường thái tử Long tộc, dễ dàng như vậy liền rời khỏi đại võ đài Hồng Hoang, thực sự xấu hổ
nhưng sau khi nhanh chóng nhận rõ hiện thực, Ngao Bính đã nhanh chóng tìm đúng vị trí của mình…
Vị trí?
Trong mắt Ngao Bính toát ra mấy phần mê mang, ngồi ở kia tạm thời lâm vào suy tư
lúc này không phải long không phải quỷ, dường như đã chết mà vẫn còn sống, nỗi thống khổ bị một thương đập trúng người kia, gần như vô tận, dường như bị đày đến một nơi chết chóc và yên tĩnh
loại yên tĩnh này, khiến cho y tuyệt đối không muốn trải nghiệm lần thứ hai
- Ở trong này cũng không tệ lắm nhỉ?
Lý Trường Thọ tuỳ tiện tìm một chủ đề nhảy vào
Ngao Bính đáp:
- Ài, không tệ, cách đại đạo rất gần, cảm ngộ rất nhiều
Lý Trường Thọ nói:
- Ngươi có phải hay không đang trách phụ vương ngươi, cảm thấy chính mình sinh ra là đứa con vứt bỏ của Long tộc, dưới đáy lòng có chút tức giận bất bình, từ đó chôn xuống một ít oán hận?
Ngao Bính nháy mắt mấy cái, nhỏ giọng nói:
- Không, không có... không tới loại trình độ này
- Nơi đây chỉ có ta và ngươi, không cần che lấp che dấu
Lý Trường Thọ ôn hoà nói:
- Ta biết trong lòng ngươi có buồn khổ, bây giờ cứ nói ra đi. Ngươi có thể xem ta như trưởng giả, cũng có thể xem ta như hảo hữu, ta sẽ tận lực khuyên bảo ngươi
Ngao Bính run rẩy hầu kết mấy lần:
- Điều này có cần thiết không?
Lý Trường Thọ cười ấm áp nói:
- Cần thiết
- Vậy, vậy ta, có một chút
Ngao Bính cúi đầu thở dài, nhanh chóng nói một đoạn ngắn
kỳ thực thì việc y sống ở Long Cung cũng khá tốt
kể từ khi có được năng lực sinh sản, liền gánh vác trách nhiệm khai chi tán diệp cho Long Vương gia tộc, tư vị gì cũng đều đã hưởng qua, mỗi ngày đều phóng túng, vô câu vô thúc, một câu gia phụ Long Vương Đông Hải, trong biển cơ hồ đi ngang
chỉ là phụ vương chưa bao giờ triệu kiến y, sau khi chào đời cũng không có nghi thức chúc mừng gì, trong lòng hoặc nhiều hoặc ít sẽ có một chút không cân bằng
- Như vậy
Ngao Bính nhỏ giọng hỏi:
- Chết không rõ ràng, có tính hay không? Yiểu gia hỏa kia lai lịch gì, sao lại mạnh như vậy? Nhân Tộc không phải rất yếu sao? Cho dù là cháu nuôi của ngài, như vậy cũng cần tu hành chứ? Hai ba năm liền có bản lĩnh như vậy rồi? Chuyện này hợp lý sao? Ta chết cũng không khỏi quá oan uổng!
Lý Trường Thọ không khỏi đỡ râu cười khẽ, nói:
- Thân thế của Na Tra kỳ thật cũng có chút phức tạp, bởi vì một vị Thánh Nhân Tây Phương Giáo nào đó tính kế, Na Tra bị Ma Tổ sát khí xâm nhiễm tự thân, cho nên ta không thể không trút pháp lực kiếp trước của y vào bên trong linh thai của y
- Sau đó lại dùng linh khí đại trận, để y ở bên trong mẫu thai trực tiếp thu nạp vô tận linh khí