- Hơn nữa Thiên Đình đều là Nhân Tộc, tám thành chính là đứng ở phía Nhân Tộc... từ trên cảm giác, những nguyên lão này không biết thỏa mãn, rõ ràng bọn họ đang sống một cuộc sống tốt đẹp
- Dù sao cũng rất nguy hiểm
Lý Trường Thọ cười nói:
- Dục vọng sinh linh là không có điểm dừng, ngươi đã có những suy nghĩ này, cũng không phải là kẻ ham mê tửu sắc thông thường
- Hắc hắc
Ngao Bính ngượng ngùng cọ cọ chóp mũi:
- Ngài quá khen rồi, bọn họ đều nói ta bất học vô thuật, kỳ thật đều là long tử, ai còn không nghĩ ra những thứ này, nhưng huyết mạch của ta mỏng, cũng không có cách nào, ở trong tộc lại cố gắng hơn cũng không có quyền lên tiếng, còn không bằng tận hưởng lạc thú trước mắt
- Ngài xem, đến hiện tại ta cũng coi như không có thua thiệt, cái gì cũng đều đã trải qua, tận hưởng mọi phước lành, cuối cùng còn có thể kiếm được một chức vị chính thần
Lý Trường Thọ lập tức vô lực phàn nàn
tên gia hỏa này cũng là tự cảm thấy tốt đẹp, cho y kinh phí ba ngàn, có thể trực tiếp xây cả một toà cao ốc
lập tức, Lý Trường Thọ bắt đầu nói sứ mệnh tiên thần, nói sự tình Ngao Bính cần thiết phải chú ý
Ngao Bính sau này muốn đại biểu Long tộc làm việc tại Thiên Đình, mọi thói quen xấu đều phải sửa đổi
Lý Trường Thọ nói, đây là sứ mệnh chân chính mà Long tộc giao cho Ngao Bính, cũng là nguyên nhân quan trọng Long Vương chọn trúng Ngao Bính
Ngao Bính vô cùng xúc động, trên dưới toàn thân tản ra vinh quang nồng đậm
y rốt cuộc, cũng có đất dụng võ!
Lý Trường Thọ đang nhọc lòng khuyên nhủ Ngao Bính, đáy lòng đột nhiên có cảm ứng, Bách Giám đang chuẩn bị hành lang đại sảnh cũng là nao nao, quay người nhìn về phía Lý Trường Thọ
chủ kiếp giả Phong Thần đại kiếp cùng với thủ tướng Phong Thần Đài liếc nhau, sắc mặt từng người ngưng trọng, đồng thời đứng dậy
tân thần tới
một làn sương mù bay ra từ rìa của Phong Thần Đài, một đạo lưu quang bay vụt mà đến từ hư không, hóa thành hư ảnh một vị nữ tiên, thân ảnh bị lực lượng Thiên Đạo cấp tốc lấp đầy
sắc mặt nàng có chút phẫn nộ, lại mang theo vài phần kinh dị cùng với nghĩ mà sợ, hai mắt mất tập trung một hồi lâu, đứng ở biên duyên càn khôn Phong Thần Đài không nhúc nhích
Thạch Cơ!
Tới ngược lại là rất nhanh
cảm ứng dưới đáy lòng Lý Trường Thọ, tất nhiên là biết được Thạch Cơ này chết bởi Cửu Long Thần Hỏa Tráo
- Bách Giám!
Lý Trường Thọ nói một tiếng, Bách Giám vứt xuống sự tình trong tay, bước nhanh đến trước mặt nữ tiên, vái chào một cái đối với nữ tiên này
Bách Giám cất cao giọng nói:
- Tiến vào thế giới thần thánh này, đã không còn là người quá khứ! Thiên địa ngưng chính khí, được hưởng phúc nguyên sâu!
- Thỉnh vị đạo hữu này, ta chính là thủ tướng Phong Thần Đài Bách Giám, nay phụng sắc lệnh của Phong Thần Chủ Thái Bạch Kim Tinh, đặc biệt tới tiếp dẫn đạo hữu vào ở Phong Thần Đài
- Đợi đại kiếp thối lui, Phong Thần viên mãn, tự có Phong Thần đại điển. Ta đây trước tiên chúc mừng đạo hữu, đứng hàng tiên ban, thành tựu thần vị
Thạch Cơ vào giờ phút này mới hồi phục tinh thần lại, ngơ ngác nhìn Bách Giám, lại nhìn về phía đại điện nơi xa, cũng như Lý Trường Thọ và Ngao Bính ngồi ở phía sau
nàng tiến về phía trước nửa bước, lại có chút vô lực hai tay ôm đầu, thống khổ ngồi xổm xuống
- Thái Ất, Thái Ất ngươi giỏi lắm! Lòng dạ ngươi thế mà ác độc như thế!
Một tia lực lượng Thiên Đạo thổi qua, Thạch Cơ lập tức không có động tĩnh, thân thể nhẹ nhàng run rẩy cũng cấp tốc bình tĩnh lại
nàng chậm rãi đứng dậy, đứng suy tư một hồi, vái chào một cái đối với Bách Giám
- Cảm tạ đạo hữu dẫn đường, sau này còn thỉnh đạo hữu chiếu cố nhiều hơn
trước sau tưởng như hai người khác nhau hoàn toàn
Lý Trường Thọ ở nơi xa thấy một màn này, cũng không khỏi lặng lẽ một hồi
vào Phong Thần Đài mặc dù có thể sống thêm một lần, nhưng mất đi, xa xa không chỉ là hai chữ tự do
nhưng bất kể như thế nào, so với những sinh linh hóa thành kiếp hôi không có cách nào vào bảng kia, có thể đi vào Phong Thần Bảng, đã là có chút không dễ
Bách Giám dẫn Thạch Cơ về phía trước, Thạch Cơ nhìn thấy thân ảnh Lý Trường Thọ, ở xa xa liền vái chào một cái, miệng nói:
- Tinh Quân đại nhân
Lý Trường Thọ lộ ra nụ cười ấm áp, ôn hoà nói:
- Đạo hữu sao lại đến nơi đây?
Thạch Cơ nhẹ nhàng thở dài, giữa lông mày tràn đầy rầu rĩ, lại là chênh lệch khá lớn so với biểu tình phẫn nộ vừa rồi
nàng nói:
- Quả thực là hoạ tới đột nhiên, cũng chẳng biết tại sao lại như thế
-Ta có đệ tử bị một tiễn bay tới hại tính mạng, ta cầm tên kia, bay theo phương hướng tên bay tới truy tìm, nửa đường tìm được một thằng nhóc
- Ta liền hỏi nó: Mũi tên này thế nhưng là ngươi bắn?
- Nó lập tức đại hỉ, nói mũi tên này là lúc nó luyện tên bắn ra, đang muốn tìm về đi cúng bái