Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 1813 - Chương 1813: Vào Đi

Chương 1813: Vào đi

vân thuyền một đường đi tới mảnh hồ nước yên tĩnh kia, lầu nhỏ chính giữa hồ nước vẫn như cũ tản ra từng tia từng tia khí tức rõ ràng

Lý Trường Thọ cũng là xe nhẹ đường quen, nhảy xuống vân thuyền xuôi theo đường mòn từng bước mà lên, vái chào hành lễ ở trước cửa, miệng nói:

- Đệ tử Trường Thọ lĩnh mệnh mà đến, bái kiến nương nương

- Vào đi

trong phòng truyền đến một tiếng khẽ gọi mang theo lười biếng

Lý Trường Thọ cúi đầu xác nhận, đẩy cửa phòng ra, liền một lần nữa bước vào mảnh 'Càn khôn' trắng xoá kia

A, lại vào thần thông của Thánh Mẫu nương nương

ngẩng đầu nhìn lên, Thánh Mẫu nương nương vẫn là như cũ, nằm ở bên ao lật qua một cuốn truyện tranh do Lý Trường Thọ vẽ, tóc dài hơi có chút quăn xoắn tùy ý rối tung, chiếc váy dài buông xõa làm nổi bật vẻ giản dị

Lý Trường Thọ phối hợp ngồi xuống chỗ ngồi cũ, chỉnh lại bút mực, trải giấy cứng ra, cười hỏi:

- Nương nương lần này muốn đọc thể loại gì? Thời gian cấp bách, ta chỉ có thể vẽ một bản ở bên trong thần thông của nương nương, sau đại kiếp lại dâng lên những gì còn nợ thì như thế nào?

khóe miệng Thánh Mẫu nương nương có chút cong lên:

- Chỉ cần đẹp mắt là được, thể loại gì không quan trọng, nhân vật nhất định phải vẽ xinh đẹp

- Vậy được

Lý Trường Thọ đáp ứng một tiếng, cúi đầu suy ngẫm một hồi, bắt đầu chậm rãi nâng bút

bên trong lầu các lập tức yên tĩnh trở lại

tựa hồ Thánh Mẫu nương nương để hắn tới đây, chính là vì vẽ manga

năm tháng trường hà tựa hồ bị ngăn cách bên ngoài, Thánh Mẫu nương nương chậm rãi lật qua lại trang sách, thỉnh thoảng bốc một viên tiên quả đưa đến bên miệng, cái đuôi bảy màu rực rỡ kia thỉnh thoảng sẽ nhẹ nhàng lay một cái

Lý Trường Thọ tựa hồ rất mau tiến vào trạng thái, vô cùng chuyên chú

Thánh Mẫu nương nương ngẩng đầu nhìn Lý Trường Thọ mấy lần, bên trong đôi mi thanh tú mang theo vài phần suy tư, ẩn ẩn cảm thấy...

Có chút vấn đề

tên gia hỏa này thật không đơn giản, nói không chừng đã sớm khám phá an bài của chính mình, vậy tại sao bây giờ...

- Ngươi...

- Nương nương, đệ tử vẫn luôn có một vấn đề, muốn hỏi lại ngượng ngùng hỏi

Thánh Mẫu nói:

- Cứ việc hỏi, tân hỏa đều đã rơi vào tay của ngươi, ta làm Thánh Mẫu Nhân Tộc, cũng là muốn nghe một ít ý kiến của ngươi

Lý Trường Thọ nói khẽ:

- Thượng Cổ Nhân Tộc gặp nạn, chín thành chín Nhân Tộc bị tàn sát, nương nương vì sao chưa từng hiện thân ngăn cản

biểu tình của Thánh Mẫu lập tức trở nên có chút lạnh lùng, lạnh nhạt nói:

- Ta lúc ấy trúng tính kế, bị ngăn cản bên ngoài, trước đây ngươi đã là hỏi qua, nếu ta có thể đi cứu, tự sẽ không bỏ mặc Yêu tộc tự tung tự tác như vậy

- Cụ thể

Lý Trường Thọ cũng không ngẩng đầu lên nói:

- Cụ thể là vì sao chậm trễ, lại là bị ai chậm trễ?

- Ta không muốn nói việc này

- Nương nương ngài là không muốn nói, hay là không thể nói

Lý Trường Thọ dừng lại bút pháp trong tay, ngẩng đầu nhìn về phía nữ thần bên ao, lạnh nhạt nói:

- Năm đó vị tiền bối kia muốn phá toái Hồng Hoang, thái độ của nương nương ngài ra sao?

Nữ Oa nương nương nhắm hai mắt lại, thân hình nhẹ nhàng du động, tự hồ chậm rãi đi ra từ trong nước

trong lúc ánh vàng lấp lánh, nàng đã từ thân người đuôi rắn hóa thành hình người thuần túy, thân mang váy dài màu vàng hoa lệ tôn quý, đi chân không ở trên thảm, ngồi về giường êm

cánh tay ngọc khẽ vung, váy chậm rãi rủ xuống, một cỗ uy nghiêm tự nhiên sinh ra

- Trường Thọ, ngươi không ngại có chuyện nói thẳng

Lý Trường Thọ khe khẽ thở dài, ngẩng đầu nhìn chăm chú Thánh Mẫu nương nương

hắn thấp giọng nói:

- Nương nương, sự tình Thượng Cổ lưu truyền tại Hồng Hoang bây giờ, kỳ thật trình tự thời gian có chút không đúng lắm, phải không?

- Ngươi tại sao lại có ý nghĩ hoang đường như vậy?

- Chỉ là biểu lộ cảm xúc

trong nụ cười của Lý Trường Thọ nhiều thêm mấy phần đắng chát:

- Kỳ thật vị tiền bối kia lưu lại cho ta rất nhiều tin tức, ta cũng dần dần rõ ràng đến cùng phát sinh chuyện gì

Nữ Oa nương nương nhẹ nhàng nhíu mày, thở dài:

- Ngươi quả nhiên bị y ảnh hưởng, ngươi và y vốn cũng không có bất luận liên quan gì, vì sao không chịu tin tưởng những gì ngươi thấy, nghe thấy, sờ thấy, nhất định phải tin tưởng lời nói của một sinh linh muốn huỷ diệt Hồng Hoang?

- Nương nương thật sự nghĩ như vậy dưới đáy lòng sao?

Tiếng nói của Lý Trường Thọ vô cùng bình tĩnh, ngồi ở sau bàn thấp, đối mặt với Nữ Oa nương nương

ánh mắt của Nữ Oa cũng có chút bình tĩnh, tựa hồ đáy lòng không hề dao động

đây đồng dạng cũng là một trận đọ sức

nhưng lần này, Lý Trường Thọ lại chủ động cúi đầu xuống, tránh đi ánh mắt của Thánh Mẫu nương nương

hắn cuối cùng vẫn là không muốn làm ra nửa điểm sự tình thương tổn Thánh Mẫu Nhân Tộc

Bình Luận (0)
Comment