Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 1837 - Chương 1837: Thánh Nhân Thì Lại Như Thế Nào!

Chương 1837: Thánh Nhân thì lại như thế nào!

Đề Đăng lão đạo thu hồi bảo đèn trong lòng bàn tay, lòng bàn tay hiện ra Thất Bảo Diệu Thụ, nhẹ nhàng quét qua đối với Kim Linh Thánh Mẫu

thất thải quang mang như cầu vồng tràn đầy ở chân trời, hóa thành bảy đạo lưu quang đánh về hướng Kim Linh

Kim Linh tế lên chúng bảo vật, chạm vào lưu quang cầu vồng này liền bị phong linh tính, chống cự chính diện ngay cả chớp mắt cũng đều không thể ngăn cản

bảy đạo lưu quang giao thoa, vờn quanh, hóa thành một viên sao chổi, chính diện đối bính cùng với Kim Linh Thánh Mẫu giơ cao tám tay

- Phốc ——

Kim Linh Thánh Mẫu cúi đầu há miệng phun ra máu tươi, khuôn mặt trắng bệch, pháp thân trong nháy mắt bị phong cấm, thân hình bị đánh rơi xuống dưới, nhưng lại không thể không đem hết thảy pháp lực có thể khống chế bảo vệ ở chung quanh bụng dưới, dùng thân thể ngạnh kháng

bên trong tiếng oanh minh, Kim Linh Thánh Mẫu đập lên bên trên Thập Tuyệt Trận

bên trên đại địa xuất hiện từng đầu 'Đạo tắc hiện ảnh' giăng khắp nơi, như là mạch lạc mặt đất, cản lại toàn bộ lực lượng Kim Linh Thánh Mẫu va chạm

đây là Thiên Đạo đang bảo vệ mặt đất, để tránh sinh linh đồ thán

- Sư tỷ!

Kim Quang kêu lớn, lập tức bay nhào về hướng Kim Linh Thánh Mẫu, lại bị Kim Linh Thánh Mẫu nâng lên tay trái ngăn lại

Kim Linh Thánh Mẫu hơi khẽ hít một hơi, dùng mu bàn tay lau máu tươi trên khóe miệng, chậm rãi đứng dậy từ bên trong cái hố nhàn nhạt trên đại địa, ngẩng đầu nhìn chăm chú lão đạo trong không trung

lúc này Đề Đăng lão đạo đã hiện ra bản thể, tay nâng Thất Bảo Diệu Thụ, lẳng lặng xếp bằng ở không trung

Thánh Nhân, Chuẩn Đề!

Không đợi Kim Linh mở miệng nói chuyện, bảo thụ trong tay Chuẩn Đề một lần nữa quét về hướng Kim Linh

trong mắt Kim Linh Thánh Mẫu dấy lên ngọn lửa màu vàng!

- Kim Linh, ngày hôm nay bần đạo liền thanh toán nhân quả ngươi huỷ sơn môn phương tây chúng ta

- Tới đây!

Kim Linh Thánh Mẫu khẽ quát một tiếng, mái tóc dài có chút lộn xộn, nhưng ánh mắt giống như sát thần

ngọn lửa màu vàng bùng lên mạnh mẽ!

Chuẩn Đề cụp nửa mắt, Thất Bảo Diệu Thụ trong tay phun ra bảo quang vàng bạc, theo Chuẩn Đề nhẹ nhàng quét, tạc ra ngôi sao đầy trời, nện như điên về phía mặt đất phương viên mấy chục dặm

mặt đất hiện ra ô vuông đỏ lam xen lẫn, mạch lạc đại địa lại xuất hiện, thân hình Kim Linh Thánh Mẫu vọt lên một lần nữa

Kim Quang cơ hồ cắn nát môi dưới của chính mình, rút kiếm định theo sau, lại phát hiện ra lúc này chính mình thân ở bên trong uy áp Thánh Nhân, thân hình vừa mới động liền quỳ rạp trên đất

ngọn lửa màu vàng bị lưu quang đầy trời tạc trở về

mặt đất cho dù có Thiên Đạo gia trì, bên trong phạm vi ba trượng phía dưới thân ảnh Kim Linh Thánh Mẫu, cũng bị đánh thành một đống cát mịn...

Đợi quang mang qua đi, Kim Linh Thánh Mẫu quỳ một chân xuống đất, tay trái chống phi kim kiếm, tay phải che lại bụng dưới chính mình, trong mắt là phẫn nộ, là lửa giận, cũng là một loại bi ai cùng với đau khổ

- Các con… làm con của mẹ thật xui xẻo, nhưng mẹ cho tới bây giờ cũng chưa từng chịu phục, cũng chưa bao giờ từng sợ hãi.

- Mẹ có lỗi với các con, nhưng mẹ chưa bao giờ hối hận

- Thánh Nhân thì lại như thế nào! Thánh Nhân thì lại như thế nào!

Kim Linh Thánh Mẫu toàn thân đẫm máu, lại chậm rãi đứng dậy ở bên trong run rẩy, ánh mắt vẫn hung ác như cũ, trường kiếm tràn đầy khe rãnh

- Nếu ta sinh ra sớm mười Nguyên Hội, phương tây các ngươi sao có thể đắc đạo quả Thánh Nhân!

Chuẩn Đề tựa hồ bị làm tức giận, bảo thụ trong tay nở rộ quang mang, đạo đạo lưu quang ngang nhiên đập xuống đối với Kim Linh Thánh Mẫu!

Kim Linh giơ kiếm, pháp lực tự thân phun trào ra!

Ở bên ngoài thiên địa, bên trong càn khôn tràn đầy vặn vẹo nơi nào đó, Thông Thiên Giáo Chủ hai mắt tràn đầy tơ máu nhìn trung niên đạo giả trước mặt, kiếm ảnh trong tay tung bay, lại bị trung niên đạo giả không ngừng cản trở về

- Sư huynh, coi như ta cầu ngươi, để ta đi qua trảm Chuẩn Đề!

Nguyên Thủy Thiên Tôn nhẹ nhàng nhíu mày, chỉ là lắc đầu, Ngọc Như Ý trong tay điểm ra thanh quang đầy trời, ngăn lại kiếm ảnh của Thông Thiên Giáo Chủ

Thông Thiên Giáo Chủ tất nhiên là biết cả hai thực lực gần nhau, nếu Nguyên Thủy Thiên Tôn không cho đi, y đấu mấy trăm năm mới có thể tìm được phần thắng

lúc này Kim Linh Thánh Mẫu đang phải kháng một kích cuối cùng của Chuẩn Đề

Chuẩn Đề huy động Thất Bảo Diệu Thụ, lúc này đúng là không có lưu tình chút nào, trong mắt đã lộ ra vẻ thoải mái sau khi giết được một cao thủ như vậy

- Nhị ca!

Thông Thiên Giáo Chủ trố mắt muốn nứt:

- Kim Linh còn đang mang thai! Nàng còn đang mai thai!

Nguyên Thủy Thiên Tôn khẽ nhíu mày, trong mắt xẹt qua một chút do dự, nhắm mắt than nhẹ, sau lưng hiện ra hư ảnh Bàn Cổ Phiên

- Việc đã đến nước này, chớ trách bần đạo lòng dạ ác độc

Bình Luận (0)
Comment