Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 1848 - Chương 1848: Thoải Mái

Chương 1848: thoải mái

Lý Trường Thọ mặt mũi tràn đầy tiếc hận, Triệu Công Minh lại là hai mắt tỏa sáng, dùng tiên lực bao bọc mấy bảo vật này, quay người quát một tiếng:

- Tàn phiến bảo vật Thánh Nhân • phiên bản kỷ niệm Chuẩn Đề Thánh Nhân! Có sư huynh đệ nào muốn sưu tập hay không?

Tiên nhân Tiệt Giáo nhao nhao đồng ý, cả đám nếu như không phải bị cản ở bên ngoài, tám thành là sẽ xông lên cướp đoạt một phen

Triệu Công Minh bình tĩnh cười một tiếng:

- Người trả giá cao được!

Tiên Tiệt Giáo lập tức hào hứng mạnh hơn

Lý Trường Thọ: "..."

Đại khái, đây chính là Tài Thần, Tài Thần

jai người ngồi xổm bên cạnh thi thể mày mò một lúc, rất nhanh liền phát hiện ra không có đồ vật gì có giá trị lớn, cùng lắm chỉ lấy được một ít bảo tài luyện chế vũ khí mà thôi

- Thi thể này xử trí như thế nào?

- Đương nhiên là đốt đi, giữ lại nghiên cứu Thánh Nhân thi biến như thế nào à?

Lý Trường Thọ cười cười, sau đó bắt đầu một đợt... thao tác tương đối 'cổ điển'

chỉ thấy trong tay áo hắn bay ra từng cỗ Đạo Nhân Giấy, những Đạo Nhân Giấy này rơi trên mặt đất, cấp tốc hóa thành từng vị từng vị lão đạo

sáu vị lão đạo xếp bằng ở bên cạnh thi thể Thánh Nhân, bắt đầu đọc kinh văn, đọc chính là « Độ Nhân kinh » Đạo Môn, « Tống Hồn kinh » Đạo Môn, « Vãng Sinh chú » Tây Phương Giáo v.v

Tràng diện lập tức trở nên náo nhiệt

lại có bốn cỗ Đạo Nhân Giấy khuôn mặt trung niên, đứng ở bốn phía thi thể Thánh Nhân, động tác đồng bộ cầm bốn cây kèn âm sắc khác nhau, quai hàm dùng lực, tấu lên một làn điệu vui sướng cao vút

lại có Đạo Nhân Giấy hóa thành mấy lão ẩu cùng với nữ tử, ở bên cạnh khóc sướt mướt, đốt giấy trong chậu than

Lý Trường Thọ duỗi lòng bàn tay gọi ra một đám lửa

ngọn lửa này toàn thân màu trắng, vừa xuất hiện liền thiêu đốt càn khôn đến có chút vặn vẹo, một cỗ cảm giác lạnh lẽo lan tràn trong lòng tất cả chúng sinh ở đây

Lý Trường Thọ đưa tay nhẹ nhàng đẩy, ngọn lửa bám vào bên trên thi thể vốn rách nát kia, thi thể kia cấp tốc khô quắt xuống, nhưng trong đó tựa hồ có thứ gì chèo chống, đốt một lúc cũng không thể thiêu rụi hoàn toàn

Triệu Công Minh đang định mở miệng mượn Tru Tiên tứ kiếm của sư tôn, Lý Trường Thọ nhẹ nhàng hất tay phải lên, đầu ngón tay tách ra năm đạo chân viêm khác biệt, rơi vào phía trên thân thể tàn phế kia

trong chốc lát, thi thể Thánh Nhân hóa thành một lớp than đen trên mặt đất, cùng với hai quả cầu vàng to như cái bát

Lý Trường Thọ ngâm khẽ vài tiếng, triệu hồi Tiểu Lục Thần Thương uốn lượn, trực tiếp đập vào quả cầu, quả cầu kháng lửa này không cần tốn nhiều sức liền bị đập nát thành bụi phấn

rốt cuộc, thi thể Thánh Nhân chỉ còn lại một lớp than đen trộn lẫn bụi đất, Lý Trường Thọ tế ra mấy chục viên Nhiếp Hồn Châu, ở bên cạnh lung lay, lúc này mới hoàn thành một bước cuối cùng

đưa tay, tay áo thổi ra một làn gió, tro tàn kia theo gió mà lên, chậm rãi phiêu tán ở dưới cây bồ đề

ai, thoải mái

Lý Trường Thọ nhắm hai mắt lại, cảm thụ được chính mình cả người ở trong một cái chớp mắt này xuất hiện thăng hoa

hắn chờ lần rải tro cốt này đã quá lâu rồi

Hồng Hoang quá cần tro tàn của vị Thánh Nhân này, để lấp đầy sự oán giận của một số sinh sinh!

Thuận tiện, lực lượng đại kiếp biến mất một phần tư

đây nếu có thể giết chết ba vị Thánh Nhân, Phong Thần đại kiếp cũng đều không cần, lực lượng sinh linh sẽ dần dần giảm xuống dưới 'điểm đóng băng'

đáng tiếc không giết được, cũng không thể giết

Thiên Đình, Thiên Đạo được hai mươi tư chư thiên gia cố, sau đó sáp nhập chín trọng thiên thành ba mươi ba trọng thiên, lực lượng đại kiếp cũng có thể triệt tiêu mất một bộ phận

kể từ đó, Xiển Tiệt nhị giáo đã không cần nhất định phải một phương toàn diệt, diệt một nửa liền không sai biệt lắm đủ lấp đại kiếp

Hồng Mông Tử Khí của Chuẩn Đề đi nơi nào?

Lý Trường Thọ cũng không tận lực tìm, vừa rồi lúc hai mươi tư chư thiên đánh giết Chuẩn Đề, hắn đã quan sát kỹ một hồi

sợi Hồng Mông Tử Khí kia đã bị đại công đức dung thành Thánh Nhân đạo quả, đối với Chuẩn Đề, một người dựa rất nhiều vào công đức để trở thành thánh nhân, Hồng Mông Tử Khí đã là hoàn toàn không có cách nào tách ra, theo Chuẩn Đề vẫn lạc liền cùng nhau bốc hơi

- Đế Thính!

Lý Trường Thọ nói:

- Giúp ta cảm nhận xem dưới cây bồ đề này có dao động sinh linh gì không

Đế Thính nhanh chóng gật đầu, lại lập tức lắc đầu, nói cũng không dám nói, chỉ có thể mơ mơ màng màng thụ động chấp hành mệnh lệnh của Tinh Quân đại nhân, toàn bộ thú đều phát mộng

Lý Trường Thọ ôn hoà nói:

- Trở về nói cho chủ nhân nhà ngươi, không phải ta không nể mặt y, sở dĩ giết sư thúc y, thật sự là sư thúc y quá mức. Nhân Giáo chúng ta thừa hành thanh tĩnh vô vi, nếu như không phải bị dồn đến điểm mấu chốt, cũng không thích đấu pháp với người

Bình Luận (0)
Comment