đáng tiếc, dịp trước đó không phù hợp
Vân Tiêu cũng theo tiên Tiệt Giáo trở về 'họp', không thể ở lại nói vài câu cổ vũ ở giữa đạo lữ
bởi vì Thánh Nhân vẫn lạc, lực lượng sinh linh suy yếu, lực lượng đại kiếp cũng theo đó yếu bớt, Lý Trường Thọ kỳ thật đã có thể quang minh chính đại, tiến hành bảo hộ Vân Tiêu, Bích Tiêu, Quỳnh Tiêu
chỉ là Vân Tiêu mặt mỏng, như chắn sẽ không đáp ứng chuyện đặc thù như vậy...
Lại nói Đạo Nhân Giấy Lý Trường Thọ tới phường trấn kia, chủ động thả ra tự thân một chút đạo vận, rất nhanh liền nghe được một tia dẫn âm
- Hảo huynh đệ
Lý Trường Thọ chậm rãi nói:
- Đắp chung một cái chăn
dẫn tới không ít tiên nhân trên đường ghé mắt
sau khi đáp ám hiệu, hắn bị Thái Ất Chân Nhân gọi đến một chỗ nhã gian tửu lâu, bước vào từng tầng từng tầng kết giới
bên trong phường trấn khắp nơi đều đang thảo luận sự tình Thánh Nhân vẫn lạc
bóng người bay trên bầu trời, tiên sĩ chạy trên mặt đất, gặp người liền nói, bôn tẩu bẩm báo, nói thánh thứ sáu bị đệ tử Đạo Môn chém giết, không khí có chút vui mừng
bên trong nhã gian, Lý Trường Thọ cùng với Thái Ất Chân Nhân liếc nhau, hai vị lão đạo đã cải trang cầm lên chén rượu, lần lượt uống một hớp
- Xảy ra chuyện gì?
Lý Trường Thọ thấp giọng hỏi:
- Có chuyện gì không thể nói trong ngọc phù truyền tin?
- Không ổn thỏa
trong mắt Thái Ất Chân Nhân toát ra mấy phần giãy dụa:
- Việc này có chút phiền phức, nhất là tại lúc đại kiếp này, cũng không biết sẽ dẫn phát hậu quả nào
Lý Trường Thọ cười nói:
- Sư huynh khi nào học được thừa nước đục thả câu rồi? Do do dự dự, lo trước lo sau như vậy, cũng không phải tính tình tiêu sái của sư huynh ngươi kia
- Chậc
trong mắt Thái Ất Chân Nhân có ánh sáng lấp lóe, thấp giọng nói:
- Canh, ngươi cảm thấy, trong Xiển giáo chúng ta, có phải hay không có chút tiên thần không thích hợp?
Dưới đáy lòng Lý Trường Thọ lập tức có chút giật mình, đây là muốn nói sự tình Văn Thù, Phổ Hiền có chút thân thiện đối với Tây Phương Giáo?
Kỳ thật Lý Trường Thọ đã sớm có đáp án, vào thật lâu trước đó Tây Phương Giáo hẳn đã âm thầm làm giao dịch cùng với Xiển Giáo, có mấy vị đệ tử Tây Phương Giáo tiến vào trong Ngọc Hư Cung, bái sư Nguyên Thủy Thiên Tôn
đây cũng là Nhị sư thúc cùng với nhị thánh Tây Phương Giáo làm giao dịch nào đó, Nhiên Đăng kia hẳn cũng là một phần trong đó
cụ thể như thế nào, Lý Trường Thọ cũng là không biết rõ
Ngay lúc Lý Trường Thọ đang định đáp lời, Thái Ất Chân Nhân lại 'chậc' một tiếng, thấp giọng nói:
- Ngươi có cảm thấy hay không, Hoàng Long sư huynh có chút vấn đề
Lý Trường Thọ: "..."
- Hoàng Long sư huynh? Toàn bộ Xiển Giáo chỉ có y thành thật nhất!
- Không sai, Hoàng Long, chúng ta liền gọi y là Hoàng
Thái Ất Chân Nhân làm thủ thế im lặng, sau đó sửa làm dẫn âm, nói về một chuyện nhỏ xảy ra cách đây không lâu
- Chúng ta trở về Ngọc Hư Cung, bị gọi lên tiểu viện nghe huấn, lão sư kỳ thật cũng không có răn dạy chúng ta, còn yêu cầu chúng ta tu thân dưỡng tính thêm, đừng có mất đi đức hạnh
- Chờ đi ra từ Ngọc Hư Cung, ta thấy Hoàng sư huynh tích tụ sắc mặt, đi ra ngoài từ Côn Luân Sơn, liền muốn đi theo phía sau, tìm cơ hội khuyên nhủ Hoàng sư huynh
- Bị tóm, bị áp chế khi đấu pháp, đây kỳ thật không phải lỗi của y, y chủ yếu là thiếu mấy món pháp bảo tiện tay, không có ý thức chiếm tiên cơ, lòng dạ quá mềm yếu...
Lúc ấy, Hoàng Long Chân Nhân một đường hướng về Trung Thần Châu, nhưng cũng không trở về động phủ Ma Cô Động của mình, mà là đi một chỗ sơn cốc bí ẩn
sơn cốc kia là trận thế thiên nhiên, trong đó sương mù tầng tầng lớp lớp, lại ẩn giấu một chút khí tức làm người ta run sợ
Thái Ất Chân Nhân không dám đi dò xét, liền ở bên ngoài lẳng lặng chờ, đợi chưa đến nửa canh giờ, Hoàng Long liền đầy mặt xuân quang bay ra, tâm tình hậm hực quét sạch sành sanh
- Liền giống như, đột nhiên đổi một long khác
Thái Ất Chân Nhân gõ gõ ngón tay lên mặt bàn, thấp giọng nói:
- Nơi đây nhất định có ẩn tình
Lý Trường Thọ hơi suy tư, nhân tiện nói:
- Đây dù sao cũng là việc tư của Hoàng sư huynh, nói không chừng... ha ha
- Bần đạo lo lắng, hẳn là có thuyết pháp gì khác
Thái Ất Chân Nhân thấp giọng nói:
- Ngươi nếu nói bên trong Ma Cô Động của y có đạo lữ, như vậy kim ốc tàng kiều bên ngoài cũng nói còn nghe được, nhưng bản thân Hoàng sư huynh đối với phương diện này cũng không có hào hứng gì, nhiều năm như vậy cũng chưa từng thấy y nhắc tới nữ tiên nào
Lý Trường Thọ nói:
- Như vậy, chúng ta liền âm thầm đi qua đó nhìn thử, suy đoán luôn không chính xác, còn sẽ rất dễ dàng hiểu lầm
- Được
Thái Ất Chân Nhân nói:
- Sau đó ta và ngươi lần lượt ra khỏi thành, gặp nhau ở rừng núi ngoại thành sáu trăm dặm