Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 1858 - Chương 1858: Dị Thứ Nguyên Không Gian

Chương 1858: dị thứ nguyên không gian

hắn ẩn thân trong một gốc cây, nhìn chăm chú bờ sông không xa phía trước, trong mắt toát ra mấy phần suy tư

Thái Ất sư huynh lần này, thật đúng là đã trùng hợp giúp đỡ rất nhiều

nếu chính mình suy đoán không sai, việc này quan hệ trọng đại, chẳng những không có chỗ tốt gì, ngược lại có khả năng sẽ chạm đến điểm đau nhức của Đạo Tổ, không thể liên lụy Thái Ất sư huynh đi vào

nơi đây, không chỉ là tồn tại một cỗ khí tức Long tộc

tim đập nhanh bọn hắn cảm giác được, kỳ thật là tim đập nhanh tới từ 'bản năng'

hơi suy tư, cỗ Đạo Nhân Giấy này của Lý Trường Thọ không nhúc nhích trốn ở bên trong thân cây, tâm thần chuyển trở về Thiên Đình, lập tức phát ra ngoài hai khối ngọc phù

một khối đi hướng Đông Hải Long Cung, một khối đi hướng Bát Bảo Động Côn Luân Sơn

không qua mấy ngày, chúng Luyện Khí Sĩ tại Hồng Hoang Ngũ Bộ Châu, trong khi thảo luận đại sự thánh thứ sáu bị trảm, lại bắt đầu kể lại một số chuyện nhỏ xảy ra ngày hôm đó

có người hiểu chuyện tiến hành xếp hạng thực lực đấu pháp của đệ tử thân truyền Xiển Tiệt nhị giáo, rất đúng trọng tâm xếp Hoàng Long Chân Nhân ở... vị trí thứ năm đếm ngược

Việc này truyền về Ngọc Hư Cung cùng với Ma Cô Động, Hoàng Long Chân Nhân vốn là tâm tình có chút buồn bực, càng cảm thấy hậm hực khó hiểu

đúng lúc này, Thái Ất Chân Nhân cùng với Ngọc Đỉnh Chân Nhân gần đây lại mời y dự tiệc, bên trên tiệc rượu trong bóng tối nói chút lời nói cổ vũ y, còn cố ý nói, muốn trao đổi mấy món bảo vật với y

Hoàng Long y có thể không rõ, một mảnh hảo tâm của hai vị sư đệ này sao?

Nhưng bảo vật này có thể nhận sao?

Đương nhiên có thể, chính là không muốn thể diện mà thôi

Hoàng Long Chân Nhân cũng không cầm mấy món bảo vật kia, tiệc rượu qua đi liền trở về bên trong Ma Cô Động

lại qua hai ngày, lúc trời tối đầy gió

Hoàng Long Chân Nhân tàng hình biệt tích ra Ma Cô Động, đi đến sơn cốc cách Ma Cô Động không bao xa kia, nhìn chung quanh mấy lần, yên lặng chờ đợi một hồi, mới tiến vào thiên nhiên trận thế nơi đây

y trực tiếp đi đến bờ sông, đi ngang qua mấy chiếc vảy rồng tróc ra trước đây kia, vừa định cất bước đi qua, đột nhiên phát hiện ra bên trong vảy rồng có một khối ngọc phù lẳng lặng nằm, vẫn là kiểu dáng y thường dùng, lại lây dính khí tức của y, ngọc phù truyền tin hoàn toàn trống không

- Rơi xuống từ khi nào?

Hoàng Long Chân Nhân nói thầm một câu, cầm ngọc phù trong tay, cất bước đi về hướng dòng nước trước mặt

nước dưới sông như có cánh cửa lặng yên mở ra, nhưng nước sông lẳng lặng chảy xuôi, không chút dị dạng

Hoàng Long Chân Nhân cất bước bước vào trong đó, dần dần trở nên trong suốt, từng bước một bị "nhấn chìm" giữa sông

phía dưới sông quả nhiên giấu giếm huyền cơ

đây là một loại càn khôn thuật pháp cực kỳ cao minh, như là giới tử càn khôn vậy

nhưng giới tử càn khôn vô luận bề ngoài nhỏ cỡ nào, càn khôn nguyên bản bên trong đều có tồn tại 'thể tích' nhất định

mà càn khôn thuật pháp nơi đây, lại là hoàn toàn gắn một mảnh càn khôn vào trên Hồng Hoang thiên địa, không tồn tại liên quan trực tiếp với Hồng Hoang thiên địa, nhưng lại tồn tại liên hệ không phải linh khí

từ ngữ mà Lý Trường Thọ có thể nghĩ đến, chỉ là nông cạn, lại không phù hợp 'dị thứ nguyên không gian'

dưới nước là một toà động phủ cấu tạo cực kỳ phức tạp, khắp động phủ bố trí trận pháp đếm không hết, khốn trận, sát trận, mê trận, độc trận đầy đủ mọi thứ

Đại La bình thường đi lầm đường, đều sẽ gặp chút phiền phức

những trận pháp này cũng không phải là lý niệm trận pháp thông dụng sau Thượng Cổ, trong đó có một lượng lớn 'phù lục' xen kẽ, đây là thủ đoạn pháp trận Viễn Cổ thường dùng

Hoàng Long Chân Nhân rẽ trái rẽ phải, xe nhẹ đường quen đi đến chỗ sâu nhất trong động, tìm được một gian mật thất

đẩy cửa đá đi vào, bên trong mật thất có một bức họa, cùng với mấy món đồ đạc đơn giản, bên trong bức họa có một đầu thương long phóng lên tận trời, khí tức bá liệt, cường hoành kia đập vào mặt

Hoàng Long Chân Nhân thắp ba cây thanh hương, ngồi ở bên trên bồ đoàn phía trước bức họa, chậm rãi thở dài

- Ài... mẫu thân, ta có phải đặc biệt vô dụng hay không

trên bức họa, mắt rồng thương long kia nhẹ nhàng lấp lóe sáng ngời, thương long trong đó lại chậm rãi bay ra, hóa thành một đầu lão thanh long dài ba thước, trong mắt long lóe ra ánh sáng rực rỡ

- Hài tử, ngươi mang theo bằng hữu tới?

Hoàng Long ngẩn ra, vội nói:

- Mẫu thân, ta tới đây một mình, ngài là tồn tại Thiên Đạo không dung, hài nhi làm sao dám làm bại lộ ngài

- Khục

trong tay áo Hoàng Long truyền ra một tiếng ho nhẹ, một vệt thanh quang bay ra, chính là khối ngọc phù truyền tin kia

ngọc phù truyền tin này khẽ run lên, hóa thành thân hình Lý Trường Thọ, vái chào một cái đối với long trong bức hoạ

Bình Luận (0)
Comment