Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 1900 - Chương 1900: Định Tội

Chương 1900: Định tội

càn khôn na di!

Một cái chớp mắt tiếp theo, đã là ở phía trên một biển mây

Hữu Cầm Huyền Nhã còn chưa kịp làm ra phản ứng, Lý Trường Thọ đã nói:

- Huyền Nhã, ngươi có muốn đi theo ta hay không, hiện tại liền làm quyết định

- Sư huynh... ta... xảy ra chuyện gì vậy?

Lý Trường Thọ ôn hoà nói:

- Không có gì, chỉ là ta sắp rời đi, ngươi muốn tiếp tục ở lại Thiên Đình, hay là đi Hỗn Độn Hải cùng với ta? Lựa chọn cái trước, ngươi liền có thể tiếp tục làm sự tình kế tiếp với ta, lựa chọn cái sau, ngươi bây giờ liền sẽ bị mang đến thiên ngoại chờ ta

Hữu Cầm Huyền Nhã run lên, sau đó liền hỏi:

- Sư huynh cần ta lưu lại không?

- Thương quốc cần

- Vậy, vậy ta lưu lại

Hữu Cầm Huyền Nhã khẽ cắn môi, ánh mắt có chút loạn, nhưng tiếp theo ngẩng đầu nhìn về phía Lý Trường Thọ

- Sư huynh, ta muốn lưu lại, không chỉ là vì chuyện phải làm sau đó, mà là Huyền Nhã cảm thấy... bên cạnh sư huynh không thiếu người làm bạn, Huyền Nhã lại có thể làm rất nhiều sự tình có ý nghĩa ở bên trong Thiên Đình

- Cũng tốt

Lý Trường Thọ lộ ra mấy phần cười khẽ, cầm một túi bảo nang đưa cho Hữu Cầm Huyền Nhã:

- Cất kỹ thứ này, xem như lễ vật chúng ta sắp chia tay. Đi theo ta, ta sẽ giải thích ngắn gọn chuyện gì đã xảy ra, cùng với ngươi phải làm gì, ngươi cần phải đi giết một người, tuyệt đối không được do dự...

Bên trong thanh âm đàm thoại, Lý Trường Thọ cưỡi mây mang theo Hữu Cầm Huyền Nhã rơi thẳng cửu thiên, giờ phút này, cũng đã bất tri bất giác đến phụ cận Triều Ca Thành

Lý Trường Thọ làm động tác, điểm ra một mặt vân kính, cùng với Hữu Cầm Huyền Nhã cùng nhau nhìn về phía tình hình bên trong vân kính

vân kính hiện ra chính là phía trước đại vương cung Triều Ca Thành, có một tòa đài cao xây dựng lâm thời

tiếng trống như sấm, người người nhốn nháo

hơn mười mấy mặt trống lớn rung động ầm ầm, một vòng lại một vòng Thương dân vây lại đài cao, nhìn chăm chú vào những bóng người bên trên đài cao kia

đây là một đoạn đầu đài

một lão giả ngồi ở trước mấy lá cờ lớn đó, thân mang quan phục màu tím, mặt lộ vẻ mệt mỏi, lại là thái sư Chu quốc Khương Thượng

ở ngay phía trước Khương Thượng, nữ tử tư thái phi thường, mỹ mạo vô song kia quỳ ngồi ở đó, bị tiên thằng trói buộc tầng tầng, giờ phút này hai mắt trống rỗng, cúi đầu không nói

chính là Ðát Kỷ

một vị võ tướng tiến về phía trước, không dám nhìn Ðát Kỷ nhiều, cất cao giọng nói:

- Thái sư, hiện tại đã tra ra, đây là yêu phi của Đế Tân! Họa loạn triều cương, làm rất nhiều cực hình, tội không dung tha! Còn thỉnh thái sư lập tức chém đầu ả!

Khương Thượng lại là nhíu mày, đỡ râu ngâm khẽ

- Thái sư!

Dưới đài, Thổ Hành Tôn kia giơ chân hô to:

- Yêu nữ này phải giết!

Bên cạnh truyền đến một tiếng quát khẽ, lại là Tiểu Na Tra giẫm lên Phong Hỏa Luân vừa mới chạy đến Triều Ca Thành không lâu, tức giận mắng:

- Ngươi nói nhao nhao cái gì? Đến phiên ngươi nói chuyện à?

Thổ Hành Tôn nặn ra nụ cười khó coi, cúi đầu lui xuống

Khương Thượng hỏi:

- Ðát Kỷ, ngươi có biết tội của ngươi không?

- Không biết tội

Ðát Kỷ lạnh lùng trả lời, vẫn là cũng không ngẩng đầu lên, tiếng nói tuy nhỏ, lại có thể khiến cho mọi người ở nơi đây nghe rõ

- Ta nếu nhận tội, chính là bôi nhọ đại vương, đại vương chính là quân vương trung hưng Thương quốc, hùng tài đại lược, quả cảm kiên nghị, vì Đại Thương bỏ ra hết thảy

- Các ngươi bất quá là dựa vào thế lực tiên nhân hèn hạ thủ thắng, có thể giết ta, lại không thể nhục ta, có thể trảm ta, lại không thể định tội ta

- Các ngươi không xứng

- Yêu phụ nhà ngươi!

Võ tướng kia trợn mắt nhìn, lập tức liền muốn đưa tay rút kiếm

Khương Thượng lại làm thủ thế ngăn lại, nhìn chăm chú vào Ðát Kỷ

một bên lại có võ tướng nhảy lên, khuôn mặt anh tuấn, thân hình thon dài, xách theo Tam Tiêm Lưỡng Nhận thương, tất nhiên là Dương Tiễn

Dương Tiễn lạnh nhạt nói:

- Thái sư, không bằng thành toàn cho Ðát Kỷ, đưa Ðát Kỷ đi Phong Thần Đài đoàn tụ với Đế Tân

- Được

Khương Thượng chậm rãi gật đầu

- Không thể!

Một bên đột nhiên có Chu thần hô to:

- Phải định tội trước!

Dương Tiễn nhìn về phía Chu thần kia, hỏi ngược một câu:

- Định tội hay không, rất trọng yếu sao?

Chu thần kia hô:

- Đây là sủng phi của Đế Tân, hại chết Khương vương hậu đức hạnh cao thượng, nhất định phải định tội, bằng không không thể khiến người trong thiên hạ tin phục!

Ðát Kỷ cúi đầu nói:

- Khương hậu cấu kết phụ huynh, ý đồ mưu phản, lén viết thư cho Khương Hoàn Sở, để Khương gia làm ra uy hiếp Triều Ca Thành, đại vương dọn dẹp Khương gia, bất quá là vì quốc chính, nếu Khương hậu thật sự đức hạnh cao thượng, cần gì phải dựa thế phụ huynh bức hiếp đại vương?

Chu thần kia định tiếng nói:

- Yêu ngôn hoặc chúng! Không biết liêm sỉ!

Bình Luận (0)
Comment