Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 1902 - Chương 1902: Cứu Mạng

Chương 1902: cứu mạng

Quảng Thành Tử lạnh nhạt nói một câu, Phiên Thiên Ấn nở rộ quang mang, hoành áp về phía Hỏa Linh

thân hình Dương Tiễn nhảy lên một cái, lại là không có nửa điểm do dự, đánh một quyền về hướng Phiên Thiên Ấn!

Cái chết của Kim Quang, dạy cho y một việc

muốn kiên trì tín niệm của chính mình, phải tuân theo tín niệm của chính mình mà đi, không thể có một tia một hào do dự!

Quảng Thành Tử chau mày, lập tức liền muốn nhấn một ngón tay đối với Dương Tiễn!

Mà ở trong một cái chớp mắt này

thân hình Dương Tiễn đột nhiên dừng lại, đụng phải một mặt 'tường không khí' vô hình; Phiên Thiên Ấn kia quỷ dị bay vụt lên không trung, lại phi tốc từ chậm chuyển nhanh, lại ở bên trong nháy mắt ngắn ngủi hóa thành một đạo lưu quang!

Sắc mặt Quảng Thành Tử xẹt qua mấy phần ngạc nhiên, ngẩng đầu nhìn về phía không trung, vừa vặn nhìn thấy đại ấn của chính mình hóa thành kích thước như núi cao

nhưng trên đỉnh núi cao này, một đạo thân ảnh có chút mơ hồ đứng chắp tay, tựa hồ không có chút dùng sức nào dậm chân phải

thanh âm nổ tung liên tiếp, các mặt Phiên Thiên Ấn xuất hiện từng khe hở!

Một cái chớp mắt tiếp theo, đại ấn này cùng với tiếng sấm rền đầy trời, lại phá toái ầm ầm ở trên không!

Vô số mảnh vụn nổ tung kia, quỷ dị lơ lửng bất động!

Mà đạo thân ảnh đạp vỡ Phiên Thiên Ấn kia có chút lấp lóe trực tiếp biến mất không thấy gì nữa, một cỗ khí tức lại xuất hiện sau lưng Quảng Thành Tử

Quảng Thành Tử thanh âm rung động, linh giác run rẩy, lập tức cao giọng hô to:

- Trường Canh sư đệ! Việc này có ẩn tình khác, còn thỉnh nghe vi huynh giải...

Chữ 'thích' căn bản không kịp ra khỏi miệng

sau lưng!

Ngay ở sau lưng Quảng Thành Tử!

Càn khôn nứt ra một khe hở, một bàn tay lớn thò ra, chỉ thẳng vào sau lưng Quảng Thành Tử

quanh người Quảng Thành Tử phun trào tiên quang, quay người vung ra mấy đạo lưu quang

nhưng mà, mấy đạo lưu quang nhẹ nhõm xuyên thấu 'bàn tay lớn' kia, bàn tay lớn lập tức hiển lộ ra sắc thái bột giấy trong đó

người giấy!

Quảng Thành Tử đột nhiên cảm thấy cổ lạnh buốt, nguyên thần bị phong, thần hồn bị nhốt, cảm giác sau cùng, chính là bị người túm cổ, tiện tay quăng về phía mặt đất

'Trường Canh sư đệ không phải là bị sư tổ vây khốn sao...'

...

Gần như đồng thời, trong một toà phủ đệ lộng lẫy tại Triều Ca Thành

Vi Tử Khải một cái chớp mắt trước đó còn mặt mày hớn hở, giờ phút này trán đổ đầy mồ hôi lạnh

một thanh trường kiếm lưỡi rộng đặt ở trên cổ Vi Tử Khải, liền nghe được một tiếng hừ lạnh, trường kiếm kia xẹt qua, mang theo một vệt đỏ thắm

- Kẻ này, không được vào từ!

Bịch!

Bịch một tiếng, tiên nhân vừa mới tiêu sái đăng tràng, lúc này giống như một con rối, nặng nề ngã trên đài cao, khiến một ít khói bụi bay lên

rơi thẳng!

Mí mắt của Khương Thượng nhảy loạn, Dương Tiễn lập tức ôm quyền cúi đầu, Ðát Kỷ vẫn luôn hai mắt trống rỗng kia, trong mắt nhiều thêm một chút sắc thái, những Thương dân xung quanh xôn xao

Lý Trường Thọ vung tay lên, tàn phiến Phiên Thiên Ấn bị càn khôn một ngụm 'nuốt hết', dùng biện pháp như vậy thu vào, chuẩn bị sau khi quay về bổ sung lực lượng thổ ngũ hành dưới Tiểu Quỳnh Phong

- Trường An thúc!

Tiểu Na Tra giẫm lên Phong Hỏa Luân trực tiếp xông lên

khuôn mặt không chút biểu tình trước đây của Lý Trường Thọ lộ ra một chút ý cười, chờ Na Tra bay đến trước mặt, đưa tay vuốt đầu y, nói:

- Đi gọi bọn người sư phụ ngươi qua, ở phía tây nam

- Vâng!

Na Tra đáp ứng một tiếng, cũng không hỏi bọn người sư phụ chạy tới làm gì, trực tiếp giẫm lên Phong Hỏa Luân chạy tới phía tây nam

Lý Trường Thọ giờ phút này bảo trì khuôn mặt ban đầu của chính mình, uy thế tự thân lại làm cho một đám Luyện Khí Sĩ không ngẩng đầu lên được

thân hình hắn cũng không rơi xuống, miệng nói một câu:

- Dương Tiễn, dời đài này đến vùng hoang vu ngoài thành, đảm bảo nguyên vẹn

- Vâng!

Dương Tiễn định thanh trả lời, thân hình trực tiếp nhảy xuống từ trên đài, quát lạnh một tiếng:

- Người trên đài chớ động!

Nói xong giậm chân trái xuống đất, tay phải ấn về phía trước, toàn bộ đài cao cùng với bùn đất dày ba thước bên dưới vững vàng bay lên không trung, Khương Thượng cùng với một đám tay trống, Chu thần, thậm chí cũng không cảm giác được mấy phần lắc lư

Dương Tiễn nầng toà 'tiên đảo' này bằng một tay, thân hình bay đến giữa không trung, chậm rãi bay về phía ngoài thành

phàm nhân Triều Ca Thành đã bao giờ nhìn thấy tràng diện này?

Một đám quỳ rạp trên đất, trong miệng hô to tiên nhân

phàm tục mộ tiên, hiện tượng tự nhiên rất phổ biến

Lý Trường Thọ đưa mắt nhìn về phía Hỏa Linh Thánh Mẫu, nói một tiếng:

- Ngươi cũng đi theo

Hỏa Linh Thánh Mẫu vội vàng vái chào:

- Tạ ơn Trường Canh sư thúc cứu mạng

- Ừm

Lý Trường Thọ ứng tiếng, cũng không nhiều lời, chắp tay cưỡi mây bay về phía bên ngoài Triều Ca Thành

Bình Luận (0)
Comment