Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 1908 - Chương 1908: Nhận

Chương 1908: Nhận

Đa Bảo Đạo Nhân nhìn về Quảng Thành Tử phía dưới, cau mày nói:

- Như vậy vì sao, Quảng Thành Tử sư huynh sẽ làm chuyện như vậy? Có chút cố ý khiêu khích Nhân Tộc

Nam Cực Tiên Ông thuận thế nói:

- Không bằng mời Tinh Quân cởi bỏ giam cầm Quảng Thành Tử, nghe y nói như thế nào

Lý Trường Thọ giờ phút này lại trầm mặc, lẳng lặng ngồi ở trên mây, nhắm mắt suy tư

chúng tiên Tiệt Giáo ngày hôm nay đến đây, kỳ thật mục đích chủ yếu là giữ thể diện cho Lý Trường Thọ, cũng không phải nhất định tới đánh nhau sống chết cùng với Xiển Giáo, dù sao sau khi trảm thánh, hai giáo đã không cần phân sinh tử

nhưng tiên Xiển Giáo thấy thế, còn tưởng rằng Lý Trường Thọ không dám để cho Quảng Thành Tử mở miệng, tất nhiên là nhao nhao hô ứng

Phổ Hiền Chân Nhân kia nói một câu:

- Coi như là định tội Quảng Thành Tử sư huynh, cũng phải nghe một chút Quảng Thành Tử sư huynh giải thích, nơi đây nói không chừng có chỗ hiểu lầm gì đó

Xích Tinh Tử trầm giọng nói:

- Quảng Thành Tử sư huynh xưa nay hành sự có độ, rất không có khả năng làm ra chuyện như vậy, xác nhận phải dò hỏi kỹ càng

các tiên Xiển Giáo khác cũng từng người mở miệng, nhao nhao nói hẳn là để cho Đại sư huynh bọn họ nói vài câu, giải thích cụ thể

Xiển Giáo bọn họ lần này mặc dù đuối lý, nhưng nếu có ẩn tình gì, cũng sẽ không ảnh hưởng giác quan của đệ tử trong giáo đối với Đại sư huynh

duy chỉ có Thái Ất Chân Nhân, giờ phút này không nhịn được nói thầm một câu:

- Làm sao có cảm giác, vẫn không nên để Đại sư huynh mở miệng thì tốt hơn

không ít tiên Xiển Giáo nhao nhao trợn mắt nhìn Thái Ất Chân Nhân, Thái Ất Chân Nhân lui lại nửa bước, núp ở phía sau Ngọc Đỉnh Chân Nhân vẫn luôn trầm mặc

Lý Trường Thọ mở hai mắt ra, cũng không nói thêm cái gì, thân thình ngồi trên đám mây, đưa tay vẽ xuống ấn phù, cong ngón tay búng ra đối với Quảng Thành Tử

quanh người Quảng Thành Tử phiêu khởi trận trận tiên quang, một đạo hư ảnh hiện ra ở phía trên tiên khu, đầu tiên là ngẩng đầu nhìn về phía trên mây, khẽ nhíu mày, bờ môi nhấp nhẹ, lại lập tức khôi phục thành khuôn mặt lạnh lùng

y nói:

- Trường Canh sư đệ, đây chính là thái độ của ngươi đối với sư huynh sau khi pháp lực thần thông cường hoành?

Lý Trường Thọ lạnh nhạt nói:

- Ngày hôm nay coi như pháp lực thần thông không bằng sư huynh, cũng phải tìm sư huynh đòi một lời giải thích

Nam Cực Tiên Ông lập tức nói:

- Quảng Thành Tử, Tinh Quân đại nhân nói ngươi dùng tiên pháp can thiệp thế tục, mưu hại Nhân Hoàng Nhân Tộc, việc này ngươi có nhận?

Quảng Thành Tử bình tĩnh gật đầu, nói:

- Nếu Đế Tân kia cũng coi như Nhân Hoàng, bần đạo xác thực làm như thế

- Đại vương sao lại không tính Nhân Hoàng?

Ðát Kỷ ngẩng đầu nhìn hằm hằm Quảng Thành Tử, đôi mắt đẹp tràn đầy hận ý:

- Đại vương thân phụ khí vận Nhân Hoàng, tiên nhân Tam Giới người nào không biết? Ngươi cấu kết tông thân, mê hoặc tế tự, âm mưu bố cục, lấy chư hầu Chu quốc làm đao, giả danh Thiên Tử, dùng đan dược đúc thành Ma Binh, làm cho đại vương nhà ta tự thiêu!

Văn Thù định thanh quát mắng:

- Yêu phụ đừng có hồ ngôn loạn ngữ!

- Nha, còn yêu phụ

Quỳnh Tiêu liếc mắt:

- Đều là sinh linh do sinh linh đại đạo tạo hóa, trang cái gì mà trang?

- Quỳnh Tiêu!

- An tĩnh

quanh người Lý Trường Thọ nổi lên tầng tầng đạo vận, một tiếng nói nhìn như bình thản, lại làm cho chúng tiên cùng nhau yên lặng, đạo tâm thậm chí cũng đều có chút yên tĩnh

không ít tiên nhị giáo kinh ngạc nhìn về phía Lý Trường Thọ, nhìn khuôn mặt thanh niên góc cạnh rõ ràng kia, đạo tâm không khỏi rung động

Lý Trường Thọ nói:

- Ðát Kỷ đừng có lại mở miệng. Quảng Thành Tử, ta lại hỏi ngươi, sự tình Ðát Kỷ nói tới, ngươi có nhận không?

Quảng Thành Tử bình tĩnh gật đầu, nói:

- Nhận

- Có ẩn tình khác không?

Quảng Thành Tử nói:

- Cũng không có ẩn tình

Lý Trường Thọ nhướng mày, lạnh nhạt nói:

- Nếu như thế, bản thần định tội ngươi mưu hại Nhân Hoàng, phá hư bình ổn phàm tục Nam Thiệm Bộ Châu, dao động uy tín Thiên Đình, không để ý sự an ổn của Thiên Đạo. Gọt ngươi tam hoa trên đỉnh, lấy ngũ khí trong lồng ngực ngươi, lại đánh vào lục đạo luân hồi, cửu thế không thể tu hành, ngươi có tâm phục không?

- Ngươi!

Quảng Thành Tử biến sắc, nhìn chằm chằm Lý Trường Thọ, lãnh đạm nói:

- Trường Canh sư đệ, đừng có làm quá mức! Sự tình nơi đây, ta và ngươi rõ ràng nhất. Đế Tân này nên có một kiếp này, bần đạo chẳng qua là theo đà phát triển, lại có sai lầm lớn gì? Thiên mệnh tại Chu, Chu vốn nên hưng

- Có lẽ Xiển Giáo tin thiên mệnh, Nhân Giáo chúng ta lại không tin, Nhân Tộc cũng không tin

Lý Trường Thọ nhìn chăm chú Quảng Thành Tử:

- Nhân Tộc có thể đi đến ngày hôm nay, dựa vào không phải cái gọi là thiên mệnh

- Ngươi từng là đế sư, hẳn nên hiểu điều này

Bình Luận (0)
Comment