- Hãy khoan!
Bên trong tiên Xiển Giáo truyền đến một tiếng hét lớn, đã thấy Văn Thù Đạo Nhân tiến về phía trước bước ra nửa bước, nhìn chăm chú cửu vĩ yêu hồ kia
Văn Thù định tiếng nói:
- Tinh Quân đại nhân không khỏi quá mức thiên vị, đây là yêu vật! Nữ tử Yêu tộc đoạt xá nữ tử phàm trần, lẫn vào trong Thương vương cung làm ái phi Nhân Hoàng, đây phải bị tội gì? Dựa vào cái gì chỉ trị tội Đại sư huynh chúng ta, lại ấm giọng nói lời nhỏ nhẹ đối với nữ tử Yêu tộc như vậy!
Lý Trường Thọ nói:
- Nàng giờ phút này đã bỏ mình, hồn vào Phong Thần Đài, xử trí như vậy có gì không đúng sao?
Lại có tiên Xiển Giáo nói:
- Yêu vật như thế, hẳn phải hồn phi phách tán, làm sao có thể phong chính thần Thiên Đình!
- Vị đạo hữu này
Lý Trường Thọ cười nói:
- Ngươi đang dạy ta Phong Thần như thế nào?
Vị tiên Xiển Giáo kia lập tức ngậm miệng không nói
Nam Cực Tiên Ông cười nói:
- Trường Canh sư đệ, ngươi cảm thấy như thế này có được không? Không bằng miễn chịu tội cho Quảng Thành Tử cùng với nữ tử Hồ tộc này, nữ tử Hồ tộc này nhục thân vào Phong Thần Đài, Quảng Thành Tử sư đệ trở về Ngọc Hư Cung chịu phạt
- Bên trong thiên quy không có trao đổi, quy củ chính là quy củ
Lý Trường Thọ lạnh nhạt nói:
- Ðát Kỷ ngày hôm nay hẳn phải chết, Quảng Thành Tử tu vi tất phế, lúc này chờ chính là Nhị sư thúc làm ra quyết đoán, để quyết định Quảng Thành Tử phải chăng muốn luân hồi chuyển thế
Nam Cực Tiên Ông thở dài:
- Trường Canh sư đệ...
- Ta chính là Thái Bạch Kim Tinh
- Tinh Quân đại nhân
Nam Cực Tiên Ông tận tình khuyên bảo:
- Ðát Kỷ này vì sao vào thế tục, trong lòng chúng ta nhất thanh nhị sở, nhưng việc này cũng không tiện nói ra, làm hỏng thanh danh của vị đại nhân kia
- Quảng Thành Tử sư đệ hành sự có ẩn tình, Ðát Kỷ này hành sự cũng có ẩn tình, cả hai mặc dù không liên hệ với nhau, giờ phút này lại đụng vào nhau
- Không bằng coi như thôi, chuyện lớn biến thành chuyện nhỏ, chuyện nhỏ coi như không có, thiên địa này vẫn như cũ có thể bình yên, chẳng phải đẹp quá thay
Lý Trường Thọ: "..."
Trước đây chính mình mặc dù đã cân nhắc kỹ lưỡng tình huống này, nhưng một màn này phát sinh, vẫn là không khỏi có chút im lặng
đây chính là một trong ba vấn đề khó khăn không nhỏ hạch tâm của phản thiên
ba vấn đề khó khăn không nhỏ này được sắp xếp theo thứ tự theo trình độ phiền phức:
thứ nhất, Đạo Tổ • Thiên Đạo cũng sẽ không ngồi chờ chết, tương phản, ván cờ hoàn toàn bị bọn họ khống chế
thứ hai, Đạo Tổ • Thiên Đạo có được lực lượng gần như vô tận, có thể điều động lực lượng bản nguyên thiên địa
thứ ba, sinh linh không thể tạo nên một mặt trận thống nhất
chuyện này kỳ thật không có gì đáng trách
tiên nhân hai giáo ở chỗ này hiện giờ, đã xem như 'quần thể' thể ngộ sâu hơn đối với đại đạo bên trong thiên địa, trong bọn họ, cũng chỉ có một số nhỏ lý giải Thiên Đạo áp bách đối với sinh linh
mặt khác, đã sớm chấp nhận hết thảy hình thức chủ đạo của Thiên Đạo, cảm thấy điều này không có gì không đúng
Lý Trường Thọ nói:
- Thọ Tinh không cần khuyên nhiều, ngày hôm nay nên định tội, liền phải định tội
chúng tiên Xiển Giáo lập tức lặng lẽ một hồi
Đả Thần Tiên trong tay Lý Trường Thọ trượt xuống, thân thể Tô Đát Kỷ trực tiếp phá toái thành linh khí, hồn phách phàm nhân Tô Đát Kỷ bị thu đi, tất nhiên là đưa đi Địa Phủ luân hồi
cửu vĩ hồ một lần nữa bị tiên thằng trói buộc, quỳ gối ở chính giữa đài cao
Khương Thượng hiểu ý, định tiếng nói:
- Ðát Kỷ, ngươi có lời gì muốn nói?
- Ðát Kỷ có chuyện
cửu vĩ hồ ngẩng đầu nhìn một chút Khương Thượng, ôn nhu cười một tiếng, nói khẽ:
- Đa tạ đạo trưởng, trước đây vô tri, tăng thêm phiền toái cho ngài
- Lúc gặp được đại vương, đáy lòng Ðát Kỷ tràn đầy bi thương, không muốn phụng dưỡng phàm phu tục tử, mỗi lần ban đêm chỉ là mê ngất y đi
- Tuy nhiên sau mấy tháng, đáy lòng Ðát Kỷ chẳng biết tại sao, đã tràn đầy cái bóng của y, nhìn y mặt ủ mày chau vì mệnh đồ Thương quốc, nhìn y cùng với những lão nhân kia cười nói chuyện phiếm, nhìn y cả đêm không có cách nào ngủ yên
- Đợi ta lấy lại tinh thần, mới biết chính mình động tình niệm, vào tình kiếp
- Ý nghĩ xằng bậy yrước đây chẳng qua là do lúc trước mị thuật mất đi hiệu lực, trong lòng không phục, muốn tìm về phần tôn nghiêm kia mà thôi; bây giờ mới biết, nếu có thể gắn bó với người hiểu nhau, mới là phúc phận lớn nhất
- Đến lúc sau, chỉ là có thể sử dụng thể xác Ðát Kỷ bồi ở bên cạnh y...
- Ta không biết làm thế nào để y vui vẻ, ta không biết làm thế nào để y không lo lắng, ta chỉ là mộy Yêu tộc bình thường được tuyển chọn, chỉ có thể nhìn y dần dần già đi