- Chuyện này?
Đa Bảo Đạo Nhân cười khổ nói:
- Lão Quân nếu muốn lập tân giáo khác, chỉ cần một bài hịch văn là được, vì sao nhất định phải để đệ tử làm?
- Ngươi, tu vi cao
Lão Quân chậm rãi nói:
- Mà nay trong thiên địa Thánh Nhân không hiện, phải có tu vi như ngươi, mới có thể trấn một phương đại giáo
tu vi...
Đa Bảo Đạo Nhân rõ ràng run lên, y thật sự không nghĩ tới chính mình còn có ưu thế như vậy, sau đó liền cười khổ
bên trong thiên địa này, cao thủ chết thì chết, trốn thì trốn, y chẳng qua là chuột tầm bảo, rốt cuộc cũng có tư cách trở thành giáo chủ đại giáo
thế nhưng mà...
- Lão Quân, đệ tử cuối cùng vẫn là muốn làm tiên Tiệt Giáo
Đa Bảo chậm rãi thở dài, vái chào một cái đối với Lão Quân:
- Còn thỉnh Lão Quân thứ tội, đệ tử phải làm trái lệnh của Lão Quân
Hỏa Linh Thánh Mẫu ở một bên cũng vái chào, nhỏ giọng nói:
- Lão Quân, còn có không ít đồng môn Tiệt Giáo đang nhìn gia sư, còn thỉnh Lão Quân giơ cao đánh khẽ, để cho lão sư rời đi
Lão Quân ngồi ở trên lưng ngưu trầm mặc một hồi, lại quay đầu nhìn về phía Lý Trường Thọ, cũng chính là vị trí 'Hư Bồ Đề'
Lý Trường Thọ lộ ra một chút gượng cười, nói một tiếng:
- Bái kiến Lão Quân, bần đạo chỉ là ngẫu nhiên đi ngang qua nơi đây, xin cáo từ
Lão Quân chậm rãi gật đầu, cũng không mở miệng
thân hình Lý Trường Thọ hóa thành một tia khói xanh, vừa đi bay ra ngoài, Đa Bảo lại nhấc ngang một chưởng, ấn xuống đối với Lý Trường Thọ
liền nghe được tiếng sấm rền rĩ, tia khói xanh kia bị đại đạo trấn áp, hóa thành thân hình 'Hư Bồ Đề', có chút chật vật rơi xuống giữa khu rừng, lui lại mấy bước
'Hư Bồ Đề' nhìn chăm chú Đa Bảo, lãnh đạm nói:
- Đạo hữu đây là có ý gì?
- Không có gì cả, nhìn ngươi không vừa mắt mà thôi
trong tay áo Đa Bảo Đạo Nhân ẩn ẩn có bảo quang lấp lóe:
- Đạo hữu liền rời đi như vậy, không khỏi quá mức tuỳ tiện rồi
- Làm sao
'Hư Bồ Đề' lạnh nhạt nói:
- Hẳn là còn muốn bần đạo mở miệng cầu xin tha thứ, nói vài lời nói chịu thua, hoặc là lưu lại một chút bảo vật, giống như bị cướp ở trên đường đi?
- Không hổ là sư đệ đã từng tranh luận với Trường Canh
Đa Bảo cười nói:
- Thật đúng là lợi hại. Đạo hữu, Tây Phương Giáo cùng với Tiệt Giáo chúng ta ân oán đã sâu, sư tôn ngươi trở mặt, hại Tiệt Giáo chúng ta, ngày hôm nay tự nhiên tìm chút thanh toán ở trên người ngươi!
- Hừ!
'Hư Bồ Đề' hừ lạnh một tiếng, đáy lòng lại là mỉm cười
quanh người hắn tuôn ra một vệt huyết quang, dưới chân giống như có một đóa huyết liên nở rộ
Đa Bảo khẽ quát một tiếng, trong tay áo bay ra đạo đạo lưu quang, đảo mắt phong bế phương vị các nơi quanh người 'Hư Bồ Đề', lập tức trấn áp tới
nhưng thân hình 'Hư Bồ Đề' lại quỷ dị lóe lên, tự thực mà hư, như là sóng nước nhẹ nhàng run run, đảo mắt liền bị bảo vật các nơi đập tới đánh thành cái sàng
- Ha ha ha!
Tiếng cười của 'Hư Bồ Đề' phiêu đãng tại các nơi giữa khu rừng:
- Trước tiên chúc mừng Đa Bảo đạo hữu làm giáo chủ đại giáo, bần đạo ngày khác chắc chắn sẽ đưa lên một phần hạ lễ!
Chân thân cũng không biết đã trốn đi nơi nào
đây là độn pháp vốn có của Hư Bồ Đề, năm đó liền từng thi triển qua rất nhiều lần ở trước mặt Lý Trường Thọ, cuối cùng cũng coi như trực tiếp chạy trốn
bây giờ đoạt xá Hư Bồ Đề, Lý Trường Thọ tất nhiên là ngay lập tức liền hiểu được độn pháp như vậy, thuận tiện còn cải tiến sơ bộ, làm cho lúc bỏ chạy không lại thương tổn nguyên khí tự thân
nhưng mà...
Lão Quân đưa tay nhấn một ngón tay đối với phương hướng 'Hư Bồ Đề' độn đi, thân hình Lý Trường Thọ mới xuất hiện ở ngoài vạn dặm, chính là mí mắt nhảy loạn, ngực thủng một lỗ lớn, máu tươi văng khắp nơi
hắn kêu rên nửa tiếng, nhanh chóng thoát ra đại thiên thế giới nơi đây
thiên thọ!
Đều tới xem một chút, Lão Quân đánh người này!
Đây có tính là tai bay vạ gió không? Bị Đa Bảo sư huynh cùng với Lão Quân liên thủ giáo huấn một trận
mà thôi, điều này nói rõ chính mình không bại lộ, hơn nữa đợt bị thương này, cũng có thể tính là khổ nhục kế 'tự nhiên', để cho độ tín nhiệm của chính mình ở phía Đạo Tổ lại đề thăng mấy cấp bậc
giống như Di Lặc kia vậy
lúc ấy Di Lặc vì sao có thể được Đạo Tổ thưởng thức? Lại được Đạo Tổ an bài các loại nhiệm vụ?
Còn không phải bởi vì đứng ở mặt đối lập với người tiên phong phản thiên hắn này
ngày hôm nay, chính mình ngược lại là 'thu hoạch không ít'
- Khụ, khụ khục!
Lý Trường Thọ cúi đầu ngậm máu, mặt đen, cấp tốc độn về hướng một chỗ đại thiên thế giới đã sớm nhìn kỹ, một đường tiềm hành ẩn tung, nửa điểm khí tức cũng không dám lộ
Thiên Đạo nhìn ở trong mắt, tại lúc hắn dưỡng thương, còn đưa cho hắn một chút chỗ tốt