bóng đêm dần dần sâu, thạch hầu sờ sờ cái bụng khô quắt, ra ngoài tìm chút lá cây, bụi cỏ, đặt ở trong miệng nhai mấy lần, rất nhanh liền phát hiện ra mấy cây đào, trèo lên ăn như gió cuốn một hồi
sau đó, thạch hầu này còn có chút cẩn thận trở về khe hở vách núi trước đây, lẳng lặng cuộn tròn ở trong đó, vượt qua buổi tối thứ nhất sau khi chính mình xuất thế
phía trên Đông Hải có một lượng lớn mây đen bay tới, Hoa Quả Sơn nổi mưa gió
thạch hầu ngơ ngác nhìn vùng núi âm u, nghe tiếng mưa rơi, tiếng gió; Lý Trường Thọ cũng không biết, vào giờ phút này nó có thể thấy cái gì, có thể cảm nhận được cái gì
nhưng hẳn là, cảm nhận được sự cô độc của sinh linh
thạch hầu ngáp một cái, mí mắt không ngừng run lên, chậm rãi ngủ say
thân hình Lý Trường Thọ rơi vào bên trên vách núi này, ngồi xếp bằng xuống, che giấu khí tức tự thân, thân hình hóa thành phai mờ, cũng là lộ vẻ mặt suy tư, trông một đêm ở đây
có Thiên Đạo che chở, Lý Trường Thọ cũng không lo lắng an nguy của thạch hầu
nhưng chẳng biết tại sao, muốn tới gần hầu tử này một chút, cũng coi như âm thầm bồi bạn nó vượt qua một đêm gian nan nhất này
đợi đến sáng sớm ngày hôm sau, lúc Lý Trường Thọ chuẩn bị lặng lẽ rời đi, dưới đáy lòng nổi lên rất nhiều cảm ngộ
những cảm ngộ này cũng không phải có quan hệ với đại đạo, thần thông, mà là liên quan tới nhân sinh
sinh linh sinh ra cô độc, cho nên khát vọng kết bạn
cô độc hãm sâu ở trong đêm tối không có ánh sáng, trong lòng thạch hầu có lẽ sẽ bởi vậy, đi về hướng quang minh, truy đuổi quang minh
bởi vì đêm tối thâm sâu như vậy, cho nên mới càng tin tưởng con đường đi sáng ngời phía trước
trong lòng Lý Trường Thọ tràn đầy cảm khái, chẳng biết tại sao, hắn nghĩ tới cuộc sống gian nan trước khi lâm chung ở kiếp trước của chính mình
khi tình trạng bệnh chuyển biến xấu lần thứ hai, hắn giấu diếm người nhà, chỉ là nhờ bạn thân đưa chính mình đi đoạn đường cuối cùng, để lại một đoạn video cáo biệt, biểu đạt lòng biết ơn, sự biết ơn và cảm giác áy náy đối với người thân của mình
lúc ngồi trên xe lăn, chịu đựng đau đớn, ngẩng đầu nhìn lên tán lá cây sung vàng úa, Lý Trường Thọ đã từng thắc mắc và mê mang, không biết cuộc đời kết thúc sớm ở tuổi trung niên của mình có ý nghĩa gì
nhưng thắc mắc và hoài nghi cũng không thể thay đổi gì, điểm cuối cuộc đời chính là hắc ám triệt để
Lý Trường Thọ đã nhiều lần tự hỏi mình vấn đề này —— 【chính mình tỉnh lại ở bên trong Hồng Hoang thiên địa, vẫn còn là bản thân ở kiếp trước sao? 】
Đáp án hắn đã tìm được:
Vẫn còn
đây không phải là ghép ký ức, cũng không phải linh hồn tái sinh, cũng không phải uống canh Mạnh Bà đầu thai
nói đơn giản hơn một chút, chân linh cá nhân của sinh linh Lý Trường Thọ này, xuyên thấu qua một chỗ khe hở thời không, bị kéo vào hệ thống lục đạo luân hồi Hồng Hoang
chân linh trường hà không chỉ là chảy xuôi tại Hỗn Độn Hải cùng với Hồng Hoang thiên địa, nó chảy xuôi tại hết thảy thế giới hữu hình, chiếu ra ngàn vạn sinh linh
Hỗn Độn Hải cũng không phải thế giới hữu hình duy nhất
chỉ cần tìm được chỗ khe hở thời không kia, chính mình liền có khả năng trở về địa cầu
【Sự thật đằng sau việc xuyên qua của hắn là một sự kiện cực kỳ bé nhỏ, một hạt chân linh bảo lưu lại ý thức hình chiếu sinh linh đời trước. 】
Vào sau khi Lý Trường Thọ ngộ ra điểm này, đạo cảnh liền tăng lên nhanh chóng
trước đây ở trong Tử Tiêu Cung, Lý Trường Thọ từng biện luận việc này cùng với Đạo Tổ, cố ý nói ra đáp án Đạo Tổ muốn nghe, để Đạo Tổ nghĩ lầm chính mình đã tin tưởng, là Lãng tiền bối kéo hắn đến Hồng Hoang
kỳ thật, Lãng tiền bối căn bản không làm được đến mức này, Đạo Tổ cũng làm không được điểm này
thuần túy là ngẫu nhiên
Lãng tiền bối thông qua thôi diễn Thiên Đạo, tại tương lai Hồng Hoang nhìn thấy Lý Trường Thọ đến, ngược lại còn tưởng rằng là Đạo Tổ cùng với Thiên Đạo xuất thủ, gọi Lý Trường Thọ đi qua, bổ sung cho kế hoạch【tổ dân phố Hồng Hoang】 chưa hoàn thành của bọn họ
dù sao, Hồng Quân Đạo Tổ cũng thế, Lãng tiền bối cũng vậy, đều chỉ là đứng tại góc độ của từng người tiến hành suy đoán vấn đề
Lý Trường Thọ lại là mở ra lối riêng, tiến hành nghiên cứu đặc tính chân linh, cùng với cách chân linh tương tác với đạo, từ trên căn bản chứng minh phương thức chính mình xuyên qua
kế hoạch【tổ dân phố Hồng Hoang】chưa hoàn thành kia, chính là chân tướng Lãng tiền bối liều mạng một lần cuối cùng, Lý Trường Thọ giờ phút này chưa có chứng cứ sung túc, còn chưa thể hoàn toàn xác định
nhưng từ góc độ này mà nói, Lý Trường Thọ cùng với thạch hầu cũng coi như đồng bệnh tương liên
tại thời điểm Lý Trường Thọ nhìn thạch hầu, phảng phất như liền thấy, bé trai vừa mới thức tỉnh ký ức đời trước, co quắp ở trong lều vải của cha mẹ, thân thể không ngừng run rẩy kia