Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 1982 - Chương 1982: Thiên Vị

Chương 1982: Thiên vị

- Quá dài, vẫn là quá dài!

Trong mắt Tôn Ngộ Không tràn đầy chờ mong, đầu tiên là không ngừng nhận lỗi, lại hỏi:

- Sư phụ, có biện pháp nào trường sinh chỉ trong mấy chục hoặc trăm năm không?

Phần lớn chúng đệ tử hai bên buồn cười

có đệ tử không nhịn được nói:

- Ngươi coi như tu ma công, cũng không có khả năng trong mấy trăm năm tu được trường sinh đạo quả

- Ngộ Không, ngươi đừng có chọc lão sư tức giận...

- Hừ!

Lý Trường Thọ trở mặt tại chỗ, lãnh đạm nói:

- Ngộ Không, ngươi tâm tính táo bạo, khát vọng trường sinh, lại tiến về phía trước!

Tôn Ngộ Không run run mấy lần, nhưng vẫn là bước nhanh về phía trước, ngồi quỳ chân ở trước mặt Lý Trường Thọ

Lý Trường Thọ đứng dậy, tiện tay triệu ra một cây roi gỗ, không nhẹ không nặng đánh ba lần ở trên lưng Tôn Ngộ Không, khiển trách:

- Hãy coi đây là cảnh báo, thể ngộ cho thật tốt!

Sau đó, thân hình Lý Trường Thọ lặng yên tiêu tán, lưu lại chúng đệ tử hai mặt nhìn nhau, lại gần quở trách một hồi đối với Tôn Ngộ Không

đều nói Tôn Ngộ Không nói năng lỗ mãng, chọc giận lão sư

Tôn Ngộ Không lại là cười đùa tí tửng, cũng không có cảm thấy xấu hổ gì

ngược lại là, bọn họ đều không để ý đến hai vấn đề

thứ nhất, hầu tử nói muốn tốc thành trường sinh tiên, sau đó trở về mang hầu tử hầu tôn nhà mình khoái hoạt tu tiên, đây là có ý một người đắc đạo gà chó cũng thăng thiên, chính là điều kiêng kị của Luyện Khí Sĩ

một là truyền thống Hồng Hoang pháp không thể truyên loạn, tiếp theo là hành sự như thế sẽ tăng thêm rất nhiều biến số cho sư môn, nói không chừng liền sẽ rước lấy nghiệp chướng

hai là, đám đệ tử này lúc nhập môn, lão sư cũng không có hỏi bọn hắn muốn tu pháp gì, trực tiếp ném một bản tu hành pháp vào mặt, hôm nay thậm chí còn đưa ra lựa chọn khác biệt

chậc, đãi ngộ khác biệt

...

Đêm dài, vắng người, Thọ nghỉ ngơi

ở bên trong Nguyệt Tam Tinh Động, một bóng người lén lút đi loanh quanh, cuối cùng lẻn đến ngoài cửa sổ 'hầm trú ẩn cao cấp' của Lý Trường Thọ, ở kia nhẹ nhàng la lên:

- Sư phụ, sư phụ ~

Chính là Tôn Ngộ Không

thấy bên trong không có động tĩnh, Tôn Ngộ Không cẩn thận từng li từng tí đẩy ra cửa sổ, rón rén bò vào, quỳ gối ở bên cạnh giường Lý Trường Thọ, không nói một lời trước hết dập đầu mấy cái

- Sư phụ, không biết ngài có phải là muốn đệ tử nửa đêm đến đây gặp ngài hay không

- Cái tên nhà ngươi, còn không tính ngu dại

trong khi nói, Lý Trường Thọ lặng yên mở ra kết giới, ngồi dậy từ trên giường, nhìn chăm chú vào khỉ ngồi quỳ chân trước giường

Tôn Ngộ Không cũng ngẩng đầu nhìn thẳng hắn, ánh mắt vẫn là linh động trong suốt như vậy

Lý Trường Thọ nói:

- Đứng lên đi, về sau không cần nhiều lễ tiết như vậy

- Tạ sư phụ, tạ sư phụ

Tôn Ngộ Không liên thanh nói

y nói chuyện tương đối nhanh, lại yêu thích lặp lại những câu ngắn, giống như sợ người khác không nghe được vậy

Lý Trường Thọ nói:

- Nếu ngươi đã hiểu, vi sư tự nhiên có thể truyền cho ngươi tiên pháp ngươi muốn học, nhưng Ngộ Không, vào trước khi truyền tiên pháp cho ngươi, vi sư hỏi ngươi mấy vấn đề trước, lại ước pháp tam chương với ngươi, như thế nào

- Đệ tử hoàn toàn nghe sư phụ ngài an bài

- Thiện

Lý Trường Thọ mỉm cười đỡ râu:

- Đầu tiên là vấn đề ngươi vì sao tu đạo, ngoại trừ vì trường sinh bất lão, tiêu dao tự tại, ngươi còn có ý gì khác không?

Tôn Ngộ Không nói:

- Đệ tử không có tâm tư gì khác, chỉ là muốn học thành tiên pháp, như thế cũng có thể làm cho nhóm hầu tử hầu tôn trường sinh bất lão

Lý Trường Thọ ấm giọng hỏi:

- Những hầu tử hầu tôn kia của ngươi, đối với ngươi mà nói là vô cùng quan trọng?

- Đệ tử không cha không mẹ, cũng không biết thất tình lục dục gì

biểu tình của Tôn Ngộ Không hơi có chút sa sút, lại ra vẻ vui vẻ như ngày thường:

- Nhưng những hầu tử hầu tôn đó gọi đệ tử một tiếng đại vương, đệ tử tất nhiên là không thể không quản bọn họ

Lý Trường Thọ nói:

- Ngươi có biết, coi như ngươi mang tiên pháp về, tuyệt đại đa số tộc nhân của ngươi, kỳ thật ngay cả Nguyên Tiên cũng đều không thể tu thành

- Chuyện này... tóm lại là có thể có một cơ hội, không đến mức cơ hội cũng đều không có

Tôn Ngộ Không cười nói:

- Sư phụ, ngài đã làm đại vương chưa?

- Chưa làm qua, cảm giác như thế nào?

- Rất tự tại

- Ha ha ha!

Lý Trường Thọ đỡ râu cười khẽ:

- Mà thôi, vi sư sẽ cho ngươi một ít phương pháp tu hành Yêu tộc, chẳng qua đừng rêu rao việc này, đồ vật vi sư truyền cho ngươi, cũng tuyệt đối không thể tuỳ tiện lưu truyền ra ngoài

- Đa tạ sư phụ! Đa tạ sư phụ!

- Đứng lên đi

trong tay Lý Trường Thọ nhiều hơn một thanh phất trần, phất trần quét nhẹ, Tôn Ngộ Không đã là bị đẩy lên bên trên bồ đoàn bên giường, đặt mông ngồi xuống

Bình Luận (0)
Comment