mặt ngựa trừng mắt mắng:
- Ngăn ta làm gì? Con khỉ này thật quá mức!
Đầu trâu lại nói:
- Sốt ruột cái gì, ngươi không phải muốn ổn một chút sao? Đại nhân bọn họ đã sớm sắp xếp xong xuôi, con khỉ này xem ra lai lịch không nhỏ, khẳng định có tính kế
mặt ngựa hừ một tiếng, nhìn hầu tử làm mưa làm gió kia, đáy lòng chính là tức giận một hồi
nhưng đúng như đầu trâu nói, lúc này thập điện Diêm Quân liền tụ ở trong điện cách đó không xa, cùng nhau mong chờ hướng về bên này, thỉnh thoảng mỉm cười trò chuyện một hai câu
phần lớn đều là đang nhạo báng
nhưng mà, ai cũng không biết chính là...
Bên trong Lục Đạo Luân Hồi Bàn, nữ tử áo trắng vốn đang tĩnh toạ chải tóc ở bên bờ sông, giờ phút này lại quay đầu nhìn chăm chú vào nơi hầu tử đang ở
- Ồ? Bất Diệt Kim Hồn? Đây không phải thần thông chính mình từng tưởng tượng trước đây? Chỉ là cuối cùng, chưa thể thôi diễn hoàn toàn, sau này ghi chép tư tưởng Bất Diệt Kim Hồn ở bên trong điển tịch chiến kỹ Vu tộc, sai người đưa điển tịch cho... Trường Thọ! ?
Tại bí cảnh Lục Đạo Luân Hồi Bàn
Đại Đức Hậu Thổ lẳng lặng ngồi ở trên bờ sông, lúc này đã không nhìn tới vị trí của hầu tử kia, biểu tình cũng có chút bình tĩnh, tựa hồ như trước đây không có bất kỳ chuyện gì phát sinh
nàng quả thật có chút kinh ngạc
người giết thánh Lý Trường Thọ bị Đạo Tổ đuổi ra Hồng Hoang thiên địa, nàng tất nhiên là biết được
trong Tử Tiêu Cung kia, Đạo Tổ cùng với Thái Thanh Thánh Nhân đại chiến, nàng cũng có cảm ứng
Hậu Thổ biết được hết thảy những gì phát sinh vào ngày Tiệt Giáo phá diệt đó, càng là dựa vào hai mắt của thất tình hóa thân, mắt thấy một trận đánh cờ lớn nhất Hồng Hoang từ Viễn Cổ đến nay
đồng dạng, kết quả cuối cùng của trận đánh cờ kia, Hậu Thổ cũng biết rõ ràng
Thái Thanh Thánh Nhân bị phong ấn, Lý Trường Thọ bị khu trục, Tiệt Giáo hủy diệt, Ngọc Đế Thiên Đình bị Thiên Đạo trói buộc
nhưng vì sao ở trên người sứ giả phật giáo đại hưng được Đạo Tổ chọn trúng này, lại thấy được ấn ký của Trường Thọ...
Sự tình Bất Diệt Kim Hồn, Hậu Thổ chưa từng nói cho người khác; nếu như chỉ có Lý Trường Thọ biết, lại thêm công pháp được hoàn thiện, được con khỉ này tu hành thành công...
Sự tình nơi đây, thật sự có chút nghiền ngẫm
Hậu Thổ đột nhiên nở nụ cười, biểu tình hơi có chút phức tạp
là Đạo Tổ lấy ra công pháp nàng đưa cho Trường Thọ? Hay là, Trường Thọ đoán chắc hầu tử sẽ đến Địa Phủ, dùng phương pháp này để ám chỉ cho mình?
Hay là, chính mình đã cả nghĩ quá rồi, đây đơn thuần chỉ là một sự trùng hợp?
Nếu như không phải trùng hợp, vậy Trường Thọ hẳn là đang cầu viện chính mình, nhưng lại làm sao có thể để cho hầu tử tu được Bất Diệt Kim Hồn...
Hậu Thổ lẳng lặng suy tư, bất tri bất giác liền rơi vào trầm tư
về phần hầu tử kia nghênh ngang rời đi Phong Đô Thành trở về dương gian, Hậu Thổ nương nương cũng đều không có phản ứng gì
đợi nàng hoàn hồn một lần nữa, phát hiện ra luân hồi tiên đảo các nơi đã là yên tĩnh trở lại, thập điện Diêm Quân thương lượng sự tình thượng thiên cáo ngự trạng
chuyện này...
Cho dù Hậu Thổ đã thấy nhiều sóng to gió lớn, nhìn qua các loại tính kế, lúc này vẫn có chút không nghĩ ra
nàng không có cách nào xác định đây có phải là Lý Trường Thọ đang cầu xin viện binh hay không, càng không có cách nào xác định, bí pháp Bất Diệt Kim Hồn đến cùng phải chăng vẫn là độc hữu của nàng và Lý Trường Thọ không
thậm chí, giờ phút này nếu như bởi vì chính mình vọng động mà bại lộ cái gì, lại càng dễ làm hỏng tính kế có khả năng tồn tại của Thọ
- Ài...
Hậu Thổ nương nương nhẹ nhàng thở dài, tiếp tục ngồi ở bờ sông nhỏ kia chải tóc
nàng chỉ có thể giả thiết, Tôn Ngộ Không này có quan hệ cùng với Lý Trường Thọ, là quân cờ Lý Trường Thọ an bài xuống, bởi vậy trước tiên phải làm tốt chuẩn bị ra tay, suy tư sự tình chính mình có thể làm
nếu Lục Đạo Luân Hồi Bàn đột nhiên chấn động, Thiên Đạo có thể bị 'tê liệt' trong chớp mắt
đây, hẳn là chính là điều mà Trường Thọ mong muốn?
Đấu trí đấu dũng cùng với Đạo Tổ lão sư tất nhiên là tương đối cố sức, dò xét tâm tư đối thủ của Đạo Tổ, cũng là tương đương mệt mỏi
cứ chuẩn bị đi, chậm đợi hậu sự là được
câu nói kia nói thế nào?
Đúng rồi, vì lý do ổn thỏa
...
Ở một tiểu thế giới trong hàng ngàn tiểu thế giới, Lý Trường Thọ ngồi trước một gốc linh thảo như hoa lan, trong lòng âm thầm suy tính
vào một lần cuối cùng, hắn đã chôn thêm mười lăm cây Huyễn Linh Đinh, tiến độ hắn đạt được trong mười ba năm này tương đối khả quan
vẫn là phải cảm tạ Ngộ Không, vì đã giúp hắn đánh lạc hướng sự chú ý của Đạo Tổ
hối hả ngược xuôi nhiều năm như vậy, đi dạo từ tây bộ ba ngàn thế giới đến đông bộ, giờ phút này lại vòng về hướng bắc bộ